…………………..
………
…………….Dương gia………..chính điện………..
“Được! Ta biết rồi, mong rằng Huấn lão không quên những gì vừa nói để rồi sau này làm đôi bên khó xử!” Dương Tuyền hai mắt híp lại khi nói chuyện điện thoại với một ai đó.
“……………….”
“Được! Ta sẽ chuẩn bị ngay, một giờ nữa chúng ta sẽ gặp nhau trước GOD!”
………………..
Dương Tuyền để chiếc di động trên bàn, hắn vừa nhận được một lời đề nghị hấp dẫn từ Huấn gia, chúng chịu bỏ một nửa lợi ích có được từ những chiếc ghế trong Bộ chính trị để Dương gia ra mặt đòi công đạo cho chúng từ chỗ Lâm gia.
Quả thật Dương gia một đại gia tộc từ hơn trăm năm qua đã tích lũy được tài lực hùng hậu phải nói là đủ sức để gia tộc hàng vạn miệng ăn sinh sống qua thêm một trăm năm nữa dư dả chứ đừng nói đến là chút ít lợi ích có từ mấy chiếc ghế kia……….để trở thành một đại gia tộc không phải là thứ mà Huấn gia có thể tưởng tượng ra nổi.
Dương Tuyền đồng ý với Huấn Thiên là vì trong đầu hắn từ lúc nghe Huấn Thiên nêu ra điều kiện đã nảy sinh một thứ, đó là sự mất đoàn kết giữa các thế lực đạo pháp, từ trước đến nay mặc dù không nói ra nhưng bộ máy chính trị ai cũng biết là chia thành ba phe, phe Dương gia gồm Dương gia và các gia tộc phụ thuộc như Hứa gia chiếm lấy 25 ghế trong Bộ chính trị, phe còn lại là những gia tộc đạo pháp tầm trung khác như Huấn gia, Lâm gia chiếm lấy 20 ghế, về 5 ghế còn lại là thuộc phe trung lập ít ỏi mà nói thẳng ra là nanh vuốt của một vài thế lực khổng lồ khác như Thiếu Lâm, Trần gia…..
Phe phái Dương gia và phe đối lập đương nhiên là bằng mặt không bằng lòng, đều ngấm ngầm tìm mọi cách ám hại nhau nhằm dành lại từng ghế trong Bộ chính trị mà trong đó sự đoàn kết của các gia tộc tầm trung là quan trọng nhất trước một Dương gia hùng mạnh trước kia, lần này Huấn gia muốn chèn ép Lâm gia chẳng khác nào một cơ hội trời cho để Dương gia phá vỡ sự đoàn kết mong manh kia của bè phái đối lập, chỉ cần chúng tan rã thì Dương Tuyền không thiếu cách để lôi kéo những gia tộc kia về với bè cánh của mình, mất đi 7 ghế nhưng nếu thành công thì Dương gia không khéo lại kiếm về gấp đôi số ấy, xa hơn nữa là quyền lãnh đạo hoàn toàn Bộ chính trị không chừng ấy chứ.
“Hai vị Tả Hữu Mật Sứ, xin hãy hiện thân!” Đột nhiên Dương Tuyền hô lên mặc dù bên trong chính điện giờ này ngoài hắn thì trông qua không còn một hình bóng nào khác.
“Vụt!” Từ trong bóng tối, hai bóng đen không biết từ đâu xuất hiện trước mặt Dương Tuyền, một nam một nữ đều lạnh lùng không cảm xúc, khi cả hai lần đầu xuất hiện trước mặt Dương Tuyền thì hắn đã vô cùng kinh hãi vì La Sát giao hai vị Tả Hữu Mật Sứ đều là Cường Giả lục cấp tu ra Thánh Khí cường hãn vô cùng đến nỗi Dương Nghiệp lúc gặp mặt cũng không thể không thốt ra hai chữ cao nhân. Chưa dừng lại tại đó…………thứ mà Dương Tuyền cảm thấy kinh hãi hơn là vũ khí nằm trong tay vị Tả Mật Sứ nữ giới chính là một kiện binh khí danh chấn cổ kim và cũng là một trong hai kiện báu vật trấn phải của La Sát giáo……….La Sát Thần Kiếm, kiếm rời vỏ – quỷ thần lui……….chỉ một câu ngắn ngủi đã đủ hiểu thanh vũ khí được mệnh danh là thần binh này đáng sợ nhường nào, mặc dù chỉ được nhìn nó từ ngoài vỏ nhưng Dương Tuyền đã mường tượng vô vàn sát ý kinh người bủa vây xung quanh bản thân mình rồi.
“Dương gia chủ! Chẳng lẽ ngươi đã quên ước định của ngươi cùng bổn giáo, chúng ta ở đây không phải là làm việc cho Dương gia mà là bảo hộ Dương gia ngươi an toàn, đó là còn chưa kể ngươi không sợ một khi quan hệ của Dương gia và La Sát giáo bại lộ thì Dương gia ngươi chắc hẳn cũng không thể tồn tại quá 3 ngày đâu!” Tên nam nhân là Hữu Mật Sự lên tiếng.
Thập Lục Tháp cùng Bạch Liên giáo ở phương bắc bán đảo Triều Tiên hữu hảo chuyện ai cũng biết mà La Sát giáo cùng Bạch Liên giáo lại như nước với lửa sau đại chiến mấy chục năm trước cho nên tại Trung Hoa này thì La Sát giáo không được hoan nghênh chút nào cả, tuy Thập Lục Tháp chưa hề một lần ban mệnh lệnh nhưng thái độ cũng đã đủ để giang hồ các thế lực từ nhỏ đến lớn hiểu rằng không có chỗ cho La Sát giáo tại đây. Chính vì lẽ đó, một khi tin tức Dương gia cùng La Sát giáo có quan hệ chẳng khác nào một quả boom nổ tung và kẻ đầu tiên hứng chịu chính là Dương gia chứ không phải là La Sát giáo.
Dương Tuyền sao có thể không hiểu đạo lí đó đây nhưng kế hoạch của hắn sắp tới cần một vài vị cao thủ ra mặt để hù dọa Lâm gia, thứ mà Dương gia lúc này đang thiếu nhất lại là cao thủ cho nên không còn cách nào khác hắn dự định phải cầu cạnh hai tên cao thủ này.
“Hữu Mật Sứ nói chơi, sao tôi có thể quên ước định của bản thân mình cùng La Sát giáo chủ đại nhân, tôi đây là muốn thực hiện một vụ làm ăn mới với bổn giáo, chỉ cần hai vị giúp đỡ tôi thì với tư cách là Dương gia gia chủ, tôi xin đảm bảo ‘lượng hàng’ giao dịch hàng năm giữa hai bên sẽ được tăng lên gấp ba lần.” Dương Tuyền nói làm cả Tả Hữu Mật Sứ của La Sát giáo có chút thất kinh.
“Gấp ba? Ngươi là nói thật?” Tả Mật Sứ hỏi ngược như để khẳng định lại.
“Haha! Dương gia gia chủ sao có thể nói chơi và ta cũng không dám hoa ngôn loạn ngữ trước mắt hai vị đây, là gấp ba.” Dương Tuyền cười lớn.
“Được! Chỉ cần Dương gia tăng lên gấp ba lượng hàng thì việc lần này chúng ta bổn giáo sẽ giúp ngươi!” Hữu Mật Sứ hai mắt không dấu được tham lam nói.
“Hahaha! Tốt lắm! Các vị hãy chuẩn bị đi, tôi đã có kế hoạch cụ thể, các vị cũng không cần động thủ mà chỉ cần xuất ra khí thế thì chắc chắn bọn chúng đã sợ vỡ mật rồi!” Dương Tuyền cười sảng khoái, kế hoạch của hắn coi như đã 70% thành công khi có được sự trợ giúp của La Sát giáo rồi.
Kỳ thực, ‘lượng hàng’ trong miệng Dương Tuyền cùng hai tên Tả Hửu Mật Sứ chính là một mặt hàng kinh doanh đem lại lợi nhuận kinh người, ma túy nếu đem ra so với lợi nhuận của mặt hàng này thì cũng chỉ là con muỗi so với con voi. Bản thân mặt hàng này cũng rất đặt thù, nó không phải trồng hay chăn nuôi mà là lấy trực tiếp từ một cơ thể sống……..cơ thể của con người……..phải, nó chính là nội tạng của con người, mặt hàng giao dịch của Dương gia và La Sát giáo.
Không thể phủ nhận Trung Hoa có dân cư quá đông, đông đến nỗi nếu số người mất tích bị giới hạn không vượt qua một ngưỡng nào đó thì dân chúng luôn bị che mắt bởi những phương tiện truyền thông do chính quyền làm chủ và sẽ không bao giờ biết đến. Chất lượng cuộc sống ở phương Tây và Hàn Quốc ngày càng tăng cao, số bệnh nhân chấp nhận chi ra một khoảng tiền lớn để thay thế nội tạng cũng càng lúc càng nhiều mà Trung Hoa là một lựa chọn tốt nhất. La Sát giáo nhìn ra lợi ích khổng lồ từ việc buôn bán nội tạng đã tìm mọi cách móc nối với một thế lực ở Trung Hoa, một thế lực đủ lớn để có thể kinh doanh được mặt hàng đặc thù này và dĩ nhiên là thế lực này phải nắm được bộ máy chính quyền để có thể giải quyết được những vấn đề phát sinh sau này, ngoài Dương gia thì không một thế lực nào tốt hơn rồi.
Dương Tuyền nắm Dương gia, hắn động tâm trước kế hoạch của La Sát giáo, trong mắt hắn thì bọn dân đen cũng chả khác gì chó mèo cho nên tính mạng của chúng cũng không đáng quan tâm, nếu cứ bí mật bắt người thu nội tạng thì rất rắc rối và năng suất không cao cho nên Dương Tuyền cần một cái cớ, Dương gia có số ghế lớn trong Bộ chính trị và Dương Tuyền dùng lợi ích để khiến các thế lực khác không phản đối kế hoạch của mình, từ đó cái gì mà Cách mạng văn hóa hay sau này là bài trừ một môn pháp công được chính quyền thực thi, mang về không ít ‘hàng’ cho Dương gia và La Sát giáo. Còn chưa thấy đủ, Dương gia đứng sau giật dây những cuộc bắt cóc tại các nước láng giềng nhỏ hơn mà mục đích cuối cùng không ngoài việc tìm về ‘hàng’ để buôn bán.
Dương gia cũng rất khôn ngoan khi việc trong nước thì tự tay đạo diễn còn việc ở bên ngoài lại tìm đến những kẻ tay say của Thập Lục Tháp để khơi dậy cuộc chiến giữa Thập Lục Tháp và giang hồ đất Việt. Việc làm của Dương gia không ai hay, không ai biết hay sao? Nói đùa, thế lực lớn nào cũng rõ ràng cử động của Dương gia nhưng Dương gia buôn bán không phải miệng trư nuốt sạch toàn bộ mà rất biết mình biết người chịu phân ra một nửa nộp lên Thập Lục Tháp cùng một phần chia cho các thế lực khác cho nên các thế lực lớn sẽ không phải vì một ít tính mạng của ‘lũ sâu kiến’ mà đứng ra lên án Dương gia, quả nhiên là một thế giới tàn khốc mà.
Chỉ có một việc Dương gia giấu đó là việc hợp tác với La Sát giáo mà thôi vì giá thành nội tạng nếu Dương gia trực tiếp bán sẽ khác với việc La Sát giáo bán cho nên khoảng chênh lệch đó mang tới lợi ích vừa lớn vừa bí mật giữa hai bên. Lần này Dương Tuyền chịu tăng gấp ba số lượng hàng giao dịch chẳng khác nào nói lợi ích từ việc buôn bán nội tạng của La Sát giáo tăng gấp ba cả, đứng trước dụ hoặc to lớn như thế thì Tả Hửu Mật Sứ sao có thể không động tâm đây.
…………………..
………………. Nửa đêm………………
……………….bên trong GOD…………..khu khách VIP………..
Long giờ đây đang ngồi vắt vẻo chân trên ghế dài thưởng thức một điệu múa dân gian Trung Hoa do một vũ đoàn toàn là mỹ nữ do Phàn Doanh trực tiếp tìm kiếm và đào tạo từ khi còn nhỏ, Long không thể không công nhận đây là những điệu múa đẹp nhất mà hắn từng chứng kiến, những cơ thể nóng bỏng với vài mảnh vải lưa thưa càng khiến máu huyết hắn sôi trào cơ mà sự thành thục, uyển chuyển và đẹp đẽ từ những điệu múa còn làm con người ta bị hấp dẫn hơn nữa. Được xem điệu múa dưới tiếng nhạc du dương làm Long thấy thư thái vô cùng, hắn giống như bỏ qua mọi lo lắng buồn phiền trong cuộc sống, chẳng khác nào dụ hoặc con người sa vào du͙© vọиɠ chi hoan mà quên đi tất cả, thật nguy hiểm vô cùng.
Đoàn Dự một tên mê gái chính hiệu thì lại không có cái gọi là cảm xúc âm nhạc, hắn ngồi đằng sau chủ nhân, miệng mở lớn chảy nước dãi ròng ròng nơi khóe miệng, hai mắt nhìn chằm chằm vào các mỹ nữ thiếu vải trên sàn múa, đầu đang liên tưởng đang các điệu múa trên giường cực dâʍ ɖu͙©.