Sói Săn Mồi

Chương 202: Ma Tôn (52)

“Hắc hắc! Xem ra Diệc Phi là không thể nói ngay được, vậy thì phiền Hạ Hầu gia chủ thu xếp để chúng ta ở lại một đêm đợi Diệc Phi tỉnh lại, ta là muốn sáng mai có được câu trả lời từ nàng mới có cái để bàn giao với mọi người Đoàn gia nha” Long cười tà.

Hạ Hầu Phàm sắc mặt khó coi vô cùng, hắn giờ là cầu nguyện tên điên này rời đi ngay tức khắc nhưng giờ Hạ Hầu Viêm cũng bỏ đi chứng tỏ mọi chuyện đều rơi vào tay hắn………nhìn từng đoàn khách khứa đang đứng tựm năm tụm ba bàn tán xì xào, nhìn khung cảnh máu thịt vươn vải khắp nơi, nhìn đám người Đoàn gia nhất là thằng oắt con tên Đoàn Dự hả hê vô cùng……tất cả làm Hạ Hầu Phàm lần đầu tiên trong đời muốn thoái thác khỏi chiếc ghế gia chủ này.

………..Cuối cùng, sau một tràng lễ nghĩa màu mè các loại thì từng đám thế gia, môn phái trở về sau đám cưới có một không hai trong lịch sử giang hồ……..chủ rể bị đánh ngất, cô dâu bị dọa ngất, hai vị lão tổ một chết thảm một trọng thương……..hung thủ gây ra mọi chuyện lại còn chiễm chệ ở lại mà Hạ Hầu gia lại còn phải cẩn thận chiêu đãi nữa……….giang hồ là loạn thật rồi.

Sau bữa cơm long trọng của Hạ Hầu gia chiêu đãi, Long ra lệnh cho đám người Đoàn gia trở về phòng và không được có bất cứ động tĩnh gì,đặc biệt là Đoàn Dự càng phải ẩn nhẫn không nên tiếp tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ người ta……..cái gì cũng có giới hạn, vượt qua điểm mấu chốt thì kẻ thiệt trước tiên chính là bọn chúng.

Lưu Diệc Phi lúc này đã được an bài tại một gian phòng cách đình viện của đám người Đoàn gia không xa theo yêu cầu của Long với lý do sợ ‘có ai đó nửa đêm lại tìm cách cưỡng bức nàng phải trả lời không theo mong muốn’.

…………

Trong bóng tối, Hạ Hầu Cẩm gương mặt âm trầm nhìn qua chỗ đình viện tiếp khách……… đám cưới của hắn, thể diện của hắn hôm nay đã chẳng còn gì cả…….thậm chí hắn còn nhận thấy đám người dưới nhìn mình với ánh mắt khác hắn trước kia……giống như là có một chút khinh bỉ coi thường……điều đó làm hắn điên máu, đường đường là thiếu chủ Hạ Hầu gia đi đến đâu cũng nhận những cái khom lưng hành lễ bây giờ lại bị sĩ nhục ngay trong nhà khiến hắn phẫn nộ cực kỳ…….Ma Tôn…..Hạ Hầu Cẩm nghiến răng nghiến lợi khi hình bóng của gã cứ lởn vởn trong đầu hắn.

“Ngươi muốn Lưu Diệc Phi trở về sao Ma Tôn……bản công tử sao có thể để ngươi đạt được nàng chứ………nàng phải là của ta.” Hạ Hầu Cẩm lẩm bẩm, cha hắn đã lệnh cho hắn không được tới đây vì tránh hắn lại chọc giận tên kia nhưng hắn sao có thể nhịn được khi vì Lưu Diệc Phi hắn đã trả giá rất nhiều chỉ còn thiếu bước cuối cùng là đợi đến đêm tân hôn theo yêu cầu của nàng nữa mà thôi……..hắn không cam lòng, thật sự không cam lòng vì thế hắn đến đây.

Hạ Hầu Cẩm cẩn thận vòng ra sau gian phòng của Lưu Diệc Phi, trước cửa phòng là một tên võ giả Đoàn gia cùng một tên võ giả Hạ Hầu gia đang canh gác cho nên hắn phải tuyệt đối cẩn trọng…….

……….một giờ sáng, hai tên võ giả canh gác mệt mỏi dựa lưng vào cột lim dim mắt………chúng không thể nào phát giác ra trong không khí đang có một làn khói mờ ảo lan tới người mình, chỉ vài hơi thở làn khói đã chui vào mũi chúng……

“Phốc…….phốc…..” Hai thân hình gục xuống, hai tên võ giả ngủ say như chết.

Hạ Hầu Cẩm từ bóng tối hiện ra, trên tay hắn là một bình thuốc mê vừa sử dụng để loại bỏ hai tên canh gác…….nhìn về phía gian phòng còn đang sáng đèn của Lưu Diệc Phi mà hắn nở nụ cười dâʍ đãиɠ tiến tới mở cửa chui vào trong.

Lưu Diệc Phi cũng là mới tỉnh lại, nàng vẫn một thân áo tân nương đỏ thắm, gương mặt có hơi tiều tụy nhưng vẫn mỹ lệ động lòng người………còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì nàng bị Hạ Hầu Cẩm đột nhập làm chấn kinh đến gần như thét lớn một tiếng, cũng may là nàng kịp nhận ra người đến là Hạ Hầu Cẩm.

“Hạ Hầu thiếu chủ, sao công tử ngài lại đến đây?” Lưu Diệc Phi nghi hoặc hỏi.

“Diệc Phi…….ta đối với nàng thế nào nàng cũng biết, ta là muốn hỏi nàng ngày mai định trả lời thế nào, nàng muốn làm vợ ta hay trở về Đoàn gia?” Hạ Hầu Cẩm nhìn thẳng vào đôi mắt mê người của Lưu Diệc Phi hỏi.

“Thiếu gia…….ngài cũng biết Diệc Phi chỉ coi công tử là bạn không hơn, công tử đừng ép Diệc Phi…….” Lưu Diệc Phi khó xử nói, nàng thật không có tình cảm gì với nam nhân này thậm chí là có chút chán ghét bởi sự kiêu căng điển hình của một nhị thế tổ như hắn.

“Được lắm……….tiện nhân……………bản thiếu chủ đã vì ngươi mà cầu xin đại bá nhúng tay vào chuyện Đoàn gia, lại vì ngươi mà tổ chức tiệc cưới linh đình để rồi phải hứng chịu hết thảy nhục nhã……mà ngươi, con tiện nhân này lại muốn chạy trốn sao………” Hạ Hầu Cẩm cười gằn áp tới làm Lưu Diệc Phi sợ chết khϊếp, nàng lui vào trong góc tường như một chú mèo sợ hãi.

“Hạ Hầu thiếu chủ……ngài đừng tới đây…..Diệc Phi sợ……đừng tới……”

Hạ Hầu Cẩm mặc kệ Lưu Diệc Phi cầu xin, hắn một tay nắm lấy quai hàm nàng bóp mạnh để miệng nàng há mở, tay còn lại cầm một viên tròn tròn đút vào bên trong rồi bắt nàng phải nuốt…….

“Tiện nhân, dù không có được ngươi nhưng không sao, đêm nay nhất định bản công tử phải chơi chết ngươi……chỉ tí nữa thôi, ngươi sẽ phải cầu xin bản thiếu gia ban cho ân huệ……..haha” Hạ Hầu Cẩm cuồng tiếu cười, hắn không ép Lưu Diệc Phi nữa mà ngồi thong dong trên bàn đợi viên thuốc phát tác………đó là một viên kí©ɧ ɖụ© loại mạnh mà hắn phải tốn không ít công sức mới lấy về tay được đấy.

Lưu Diệc Phi không hiểu Hạ Hầu Cẩm nói gì nhưng nàng biết viên thuốc vừa chui vào bụng mình không phải thứ tốt đẹp gì……..chỉ vài phút sau, mặt nàng đã đỏ ửng, cả người nóng dần lên.

“Nóng…….nóng quá…..” Lưu Diệc Phi không kìm được kêu lên, cơ thể nàng càng ngày càng nóng đến không chịu được, nóng như lửa đốt.

Hạ Hầu Cẩm hai mắt sáng rực nhìn mỹ nhân phản ứng dưới tác dụng của viên thuốc kí©ɧ ɖụ©.Sói Săn Mồi - Chương 202: Ma Tôn (52)Ảnh minh họaSói Săn Mồi - Chương 202: Ma Tôn (52)Ảnh minh họa

Sói Săn Mồi - Chương 202: Ma Tôn (52)Ảnh minh họa

“Hơ…….hơ………nóng quá……….Phi nhi nóng quá……..” Lưu Diệc Phi hai mắt lờ đờ, nóng quá khiến nàng tự động day lấy quần áo theo bản năng làm từng lớp từng quần áo rơi ra trong sự thèm thuồng của Hạ Hầu Cẩm……hắn đã nhìn thấy chiếc yếm hồng che lấy báu vật căng tròn bên trong rồi.

“Công tử…….Phi nhi là nóng quá…….công tử……..” Lại thêm vài phút, Lưu Diệc Phi triệt để bị nɧu͙© ɖu͙© khống chế, đôi mắt nàng ướŧ áŧ nhìn Hạ Hầu Cẩm một cách tội nghiệp……hơi thở của nàng càng ngày càng gấp gáp, môi hồng khẽ mở lên tiếng rêи ɾỉ.

“Hắc hắc……tiện nhân ngươi là rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt nên đừng có trách bản thiếu chủ phải ra tay………hà hà, nhìn bộ mặt dâʍ đãиɠ của ngươi mà xem, ngươi chẳng phải không thích ta sao?” Hạ Hầu Cẩm cười lớn.

“Công tử, Phi nhi là sai rồi…….Phi nhi muốn……….muốn……….” Lưu Diệc Phi gấp đến cực độ bày bộ mặt dâʍ đãиɠ ra cầu xin Hạ Hầu Cẩm, giờ trong nàng không còn nghĩ được gì nữa ngoài hai chữ ‘thỏa mãn’…….cơ thể nàng cần được ham muốn ngay lập tức…….bộ đồ tân nương kín kẽ nay còn đâu nữa mà đã bị kéo ra xộc xệ cực điểm.

Hạ Hầu Cẩm cũng đã sớm nứиɠ cực độ trước cơ thể mê người kia, hắn đang muốn giải khai quần để lôi thằng nhóc đã sớm cương cứng bên trong ra nhưng Hạ Hầu Cẩm không thể ngờ được…….kẻ hắn hận nhất lại xuất hiện vào khoảnh khắc này……………

“Ơ kìa, Hạ Hầu Cẩm công tử đang định làm gì thế kia? Ta nói này tuy rằng công tử thế gia quyền quý vô cùng nhưng công tử cũng là nên chú ý hình tượng một chút, ai lại định cởϊ qυầи đi đái trong phòng thế này……..” Long xuất hiện đột ngột làm Hạ Hầu Cẩm bị dọa sợ đến thằng nhóc trong quần tèo đi ngay tức khắc…….mặt hắn trắng bệch, cả người run lên khi đối diện với Ma Tôn.

“Ngươi……..ngươi sao lại đến đây?” Hạ Hầu Cẩm lắp bắp.

“Bản tọa cai gì cũng không tốt ngoài việc đánh hơi giỏi, tiệc vui thế này sao có thể vắng mặt bản tọa được chứ……..” Long nở nụ cười vui vẻ nhưng lại khiến Hạ Hầu Cẩm rùng mình.

“Ta……..ta đi……ngươi muốn làm gì thì làm…..” Hạ Hầu Cẩm lựa chọn rời đi, việc tốt của hắn không thể nào thành công khi thằng này đã đến……..nhưng mà nào có dễ thế……..

“Công tử làm gì vội vàng……….tiệc vui mà không có người xem làm bản tọa không được hứng thú lắm……..cho nên ngươi là ngoan ngoãn đứng tại đó đi……..Vù!” Long cười lạnh, chỉ trong sát na tay hắn đã chụp tới người Hạ Hầu Cẩm mang theo ma khí khóa chặc cơ thể hắn.

“Ma……Ma Tôn……..ngươi không sợ đại bá phát hiện ra sao?” Hạ Hầu Cẩm run rẩy nói, hắn giờ chỉ có cách đem Hạ Hầu Viêm ra làm lá chắn cuối cùng.

“Ha ha! Chính người hạ gục bọn hộ vệ, cũng là ngươi một tay bắt Diệc Phi phục dụng da^ʍ dược………ta chỉ là đến hỗ trợ nàng giải dược thôi………ngươi nói ta là sợ gì nha?” Long cười ha hả.

Hạ Hầu Cẩm rất nhanh không còn có thể mở miệng nữa vì ma khí đã phong bế toàn thân hắn ngoài trừ hai mắt, hắn chỉ có thể trợn trừng nhìn Lưu Diệc Phi đang mò tới chỗ Long.

“Đại nhân………Diệc Phi nóng…….nóng quá………..Đại nhân giúp Diệc Phi với……” Lưu Diệc Phi thân hình vặn vẹo xà vào lòng Long bắt đầu hôn hít điên cuồng.

“Quả là một vưu vật mà!” Long cùng người đẹp tiếp xúc mà không thể không thốt lên lời khen tặng cho cơ thể gợi cảm trước mặt, hắn không nhịn được nữa giật phăng yếm đào của Diệc Phi ra làm cặρ √υ' căng của nàng ngay tức thì rung rinh dưới ánh sáng, hai nhũ hoa hồng hào đã sớm cương lên vì nứиɠ càng khiến nam nhân không thể chịu nổi.

Diệc Phi chẳng để tâm đến việc ngực mình bị xâm phạm, nàng dính sát vào người Long, hôn vào cổ vào ngực hắn một cách say mê để cầu xin được ban cho nɧu͙© ɖu͙©.

Xoa bóp cặp ngực đầy co giãn trong tay làm Long hưng phấn vạn phần, hắn nâng chiếc cằm ngọc ngà lên để rồi tham lam chiếm lấy đôi môi mềm mại của mỹ nhân, Diệc Phi cũng là cực kỳ phối hợp cùng hắn du ngoạn sung sướиɠ trong khoang miệng.

“Ưhhhhhhhh……….chụt………chụt……….ưhhhhhh………..” Hai chiếc lưỡi quấn chặt vào nhau, nước miếng cả hai tuôn ra xối xả làm vang lên những âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ do va chạm, Diệc Phi hôn say mê, chưa cần giao hoan bên dưới mà chỉ cần giao hoan bằng miệng thế này cũng một phần làm cho nàng thấy thỏa mãn rồi.

Đứng ở xa, Hạ Hầu Cẩm nhìn người phụ nữ mong ước của mình đang cùng một gã nam nhân khác hôn đắm đuối, ma trảo của hắn thì đang dày vò bầu ngực của nàng thành hàng trăm hình dạng khác nhau làm cho hắn tức đến điên người, không thấy thì thôi……..phải tận mắt nhìn làm hắn muốn điên lên.

“Roạt!” Long xé toạc cái áo tân nương của Diệc Phi ra khiến nó chỉ còn hai mảnh vải rác khoác trên tay nàng……….hắn dừng lại nụ hôn, bế phốc mỹ nhân lên về phía Hạ Hầu Cẩm.

“Hạ Hầu thiếu gia…….để bản tọa cho ngươi xem con mẹ nó con c*c là phải như thế nào!” Long cười lớn cởi phăng quần để con c*c kinh khủng của mình hiện ra trước mặt Hạ Hầu Cẩm cùng Lưu Diệc Phi…….vừa nhìn thấy nó hai mắt Diệc Phi đã sáng bừng lên, nàng không cần đợi chờ nữa mà ngay tức thì nhào tới bú ɭϊếʍ nó ngon lành như thường thức que kem tuyệt hảo nhất trên thế giới.

Hạ Hầu Cẩm run run trước cái thứ kinh khủng kia gấp mấy lần con c*c nhỏ bé của gã, hai mắt gã muốn nức toát ra khi Long vậy mà vén toàn bộ tóc Lưu Diệc Phi qua một bên để gã có thể nhìn rõ mồn một nàng đang hôn say đắm đầu rùa cùng đánh lưỡi bem bém lên nó một cách cực độ dâʍ đãиɠ.

“Ahhhhh…..sướиɠ………sướиɠ lắm bé yêu………lần này là phải cảm ơn Hạ Hầu Cẩm công tử đã khiến em trở nên tuyệt vời như thế……….hahaha…….” Con c*c Long cương lên hết cỡ vì sướиɠ khoái bởi sự phục vụ trên cả tuyệt vời của Diệc Phi.

“Chụt…….chụt……..chụt……” Diệc Phi không quan tâm, trước mặt nàng là thứ có thể thỏa mãn nàng cho nên toàn tâm chú ý vào nó…….nàng nút chùn chụt đầu rùa một cách ngon lành, lưỡi hồng mềm mại như mãng xà quấn quanh không buông ta, hai tay nàng lại còn xoắn thân c*c vòng vòng theo bản năng.

“Sướиɠ……….tuyệt lắm……..dùng vυ'……dùng vυ' của em………..ưhhhhh………đúng rồi” Long nứиɠ cực kì rên lên, hắn hướng dẫn Diệc Phi dùng hai bầu vυ' căng của mình ép lên thân c*c, miệng nàng vẫn ngậm mυ'ŧ đầu rùa khi hay tay bắt đầu cử động dùng cặρ √υ' chà sát……..phê…….quá sức phê.

Cặρ √υ' nhanh chóng đỏ ửng lên vì bị dày vò nhưng Diệc Phi nào để ý, tay nàng một lúc càng ép chặc hơn, miệng ngậm luôn đầu khấc vào tuy có chút khó khăn, cái hương vị từ con c*c của Long ngay tức thì xộc vào mũi nàng nồng đậm khiến nàng càng hưng phấn hơn, bên dưới quần nàng dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm cả qυầи ɭóŧ tràn ra bên ngoài.

Long đã đủ nứиɠ, hắn vác luôn Diệt Phi để nàng ngồi lên vai mình, một tay xé toạc chiếc quần đỏ của nàng để chiếc xi lip trắng ướt đẫm dâʍ ɖị©ɧ ngay trước miệng mình.

Không để Diệc Phi phải đợi lâu, Long tách mép qυầи ɭóŧ của nàng ra để khu rừng thần bí, hai mép lo^`n mê người cùng hạt đầu nhỏ nhắn phơi bày ra bên ngoài.

“Đẹp lắm bé yêu…….” Long cười lớn vì chiếm được một cơ thể hoàn mĩ đến vậy, ngay tức thì hắn đặt một nụ hôn vào hai cánh hoa hồng kia rồi nhân đà chiếc lưỡi khô ráp bắt đầu chen vào hai cánh hoa để kɧıêυ ҡɧí©ɧ cánh cửa động huyệt bên trong.

“Ummmmmmmmmmm” Lưu Diệc Phi cong cả người sau khi cửa lo^`n đầu tiên bị xâm phạm, hai tay nàng bấu chặc vào đầu Long để không bật ngửa ra sau vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ kinh người, cặp đùi căng bóng quặp chặc vào cổ hắn theo bản năng……..

“Sụp…….sụp…….sụp……”

Nước lo^`n trào ra như mưa nhưng sau có thể thoát khỏi miệng Long, hắn bú ɭϊếʍ sạch sẽ không chừa một giọt……hai mép lo^`n của người đẹp bị hắn nút đến đỏ tấy, lưỡi hắn đánh tanh tách lên hạt le nhỏ nhắn khiến Diệc Phi há hốc mồm sướиɠ khoái.

“Sướиɠ…….em sướиɠ quá……ưmmmmmmm……….nữa…….nữa…….Phi nhi chết mất……..Ặc!” Diệc Phi thét lớn một tiếng, cả người ngả ngửa ra sau, nơi đã có một bàn tay cứng cáp đỡ lấy nàng………cả người nàng run lên, thân dưới co giật mạnh mẽ áp chặc lên miệng Long mà phun khí…….nàng đạt tới đỉnh Vu Sơn lần đầu tiên trong đời.

Long tham lam húp lấy toàn bộ âm dịch của người đẹp, hắn kỳ lạ khi dòng nước ngọt vừa tiến vào miệng mình làm cho hắn sảng khoái vô cùng như thể vừa phục dụng một viên dược hoàn thần kỳ…..hắn liếʍ sạch không chừa một giọt, thậm chí còn chưa thấy đủ khi lưỡi liên tục chọc vào cửa lo^`n Diệc Phi làm nàng co giật mạnh hơn vài phần.

“Hơ……hơ……đừng……..đừng……….dừng lại đi đại nhân……….” Lưu Diệc Phi sau khi lêи đỉиɦ đã lấy lại được vài phần thanh tỉnh, nàng nhận ra bản thân mình đang ở trong tình huống xấu hổ nào…….chỗ ấy của nàng thế mà úp vào mặt của một người đàn ông…….nhưng da^ʍ dược vẫn chưa hết, Diệc Phi nhanh chóng lại sướиɠ khoái lên rồi, nɧu͙© ɖu͙© nhanh chóng chiếm lấy tâm trí nàng.

Nhẹ nhàng đặt người đẹp xuống, mỹ nhân áo quần xơ xác chỉ còn những mảnh vải dính trên tay, phía dưới chiếc quần dài của nàng cũng rách nát không kém khi chỉ còn hai ống quyển, chiếc xilip nhỏ nhắn từ lúc nào đã lệch hẳn sang một bên để hai mép lo^`n ẩm ướt khép mở liên hồi phơi bày toàn bộ ra trước mặt Long…..hắn cười tà thưởng thức vưu vật trong tay rồi quay sang Hạ Hầu Cẩm…..

“Bốp……..bốp……..” Hai cú đá của Long vào khớp gối phía sau làm Hạ Hầu Cẩm khụy người xuống quỳ trên mặt đất, hai mắt hắn lúc này có thể nhìn thấy nơi thần bí nhất của Lưu Diệc Phi nhưng mà hắn lại chẳng sung sướиɠ gì bởi vì hắn ngoài nhìn thì chả làm được gì nữa…….

“Hạ Hầu Cẩm công tử………mượn nhờ vai một chút nhé…….” Long cười da^ʍ nâng một chân Diệc Phi lên để nàng gác vào vai Hạ Hầu Cẩm khiến cửa lo^`n nàng mở rộng ra, còn hắn thì áp sát từ phía sao người đẹp, đầu rùa cạ liên hồi vào hai mép l*и.

Lưu Diệc Phi thở hổn hển, nàng tuy bị nɧu͙© ɖu͙© chi phối nhưng vẫn nhận thức được chuyện gì sắp xảy ra, lí trí của nàng mách bảo nàng phải chống lại nhưng rất nhanh nàng bỏ qua sự chống cự vì một nụ hôn sâu của Long đã giải quyết tất cả……Diệc Phi mải mê chơi trò đuổi bắt trong khóe miệng để mặc cho hắn sắp sửa đυ. mình.

Cạ cạ đầu rùa một hồi, Long cảm giác được cửa lo^`n đã đủ ẩm ướt rồi…….hắn cong lưng nhắm chuẩn nhấp c*c một cái vào cửa lo^`n mê người kia……..

“Ưhhhhhhhhhhhh…….chụt…….chụt…………….ưhhhhhhhhhhhhhhh……chụt……chụt…….” Lưu Diệc Phi hai mắt trợn trừng khi cửa lo^`n của nàng bị một con quái vật tách ra chen vào……..nàng nhíu mày vì đau nhưng sướиɠ khoái lại gấp nhiều lần…….nàng chỉ có thể rêи ɾỉ qua cổ họng vì miệng đã bị bịt chặc.

Hạ Hầu Cẩm cũng là hai mắt trợn trừng, hắn trợn trừng vì lần đầu tiên trong đời nhìn người khác làʍ t̠ìиɦ mà lại cận cảnh ngay trước mặt mình chỉ cách mười mấy centimet, chứng kiến đầu rùa ngoại cỡ kia vậy mà từng bước tách hai mép lo^`n của Diệc Phi ra mà chui vào bên trong làm hắn không nhịn được bên dưới đũng quần nhô cao lên bất thường……..quá là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Chụt…….chụt……….chụt……” Long vẫn hôn say đắm, tuy khe lo^`n trinh nguyên của mỹ nhân là khít cực kỳ như muốn ép chặt con c*c hắn bên trong nhưng sự tình này hắn làm mãi cũng thành quen, c*c hắn đã phá đi trinh tiết không biết bao nhiêu người đẹp cho nên quá quen thuộc với cảm giác này……đương nhiên hắn cũng rất phê rồi.

Rất nhanh, c*c Long ngập sâu trong khe lo^`n Diệc Phi một phần ba, hắn đã cảm giác được màиɠ ŧяiиɧ của nàng…………khẽ đưa tay xuống xe lấy hạt đậu nhỏ của nàng để tăng thêm dục cảm, Long chọc mạnh lên phá vỡ lớp màng kia……

“Ahhhhhhhh……” Diệc Phi nhói đau chảy ra hai giọt nước mắt nơi khóe mi, nàng đã trở thành đàn bà………kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến từ hạt le bị dày vò cùng các thớ thịt bị chèn ép bên trong khe lo^`n giúp cơn đau của nàng nhanh chóng nhường chỗ cho kɧoáı ©ảʍ…….

“Ha Ha! Bé yêu của anh………em sẽ là bồn chứa tinh tiếp theo của anh…….để khe lo^`n của em mang hình dạng của con c*c anh nào……..” Long buông tha miệng Diệc Phi, hắn thầm thì những từ da^ʍ tục vào tai nàng cùng lúc tiếp tục ấn c*c vào sâu bên trong.

lo^`n bị nong rộng khiến Diệc Phi há hốc mồm mặc kệ nước dãi chảy ròng theo khóe miệng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột cùng đền từ khe lo^`n đang bị nong rộng từ từ ra làm nàng muốn chết vì sướиɠ……

“Đừng……..em chết mất…..đừng vào sâu nữa……lo^`n em nứt ra mất…….đừng anh……đừng……” Diệc Phi rêи ɾỉ cầu xin.

“Em xin anh trong khi bản thân mình lại tự hẩy ra sau để anh vào càng sâu sao?…….Bé yêu, em cũng thật là da^ʍ nha……..nào, để cánh cửa tử ©υиɠ của em đón chào chủ nhân mới đi……” Long cười lớn giữ chặc hai tay Diệc Phi rồi chọc một cút mạnh nhất vào lo^`n nàng…….

“Ọt! Ặc!”