Sói Săn Mồi

Chương 140: Hợp Hoan Phái (4)

Hồng Thanh Sương cong người khi khe lo^`n đầu tiên bị khai mở cho dù mới chỉ là vào sâu một tí nhưng xúc cảm đến từ lần khai hoa mở nhụy của người đàn bà cũng khiến cô không thể chịu nổi mà đạt đỉnh vu sơn, ngay tức thì cặp đùi săn chắc kẹp chặt lấy bàn tay Long theo bản năng, cả thân hình khêu gợi run rẩy ngả vào người hắn.

“Thật là một cái lo^`n tham lam mà……..mυ'ŧ chặt ngón tay anh đến như vậy………..khà khà, không biết tí nữa bị anh đ!t thì nó có còn bót được như cũ không……..em yêu……..làm sạch nó đi…….”

Cảm giác ngón tay bị kẹp chặt bên trong u động của nữ chưởng môn nhân khiến Long vui sướиɠ, lại một cái lo^`n tuyệt phẩm rơi vào tay hắn……..hắn mạnh bạo nhấc Angela lên để lộ con c*c bị âm dịch của cô bao phủ trắng xóa trước mặt Hồng Thanh Sương rồi ra lệnh.

“Làm………làm………làm sạch!!!” Hồng Thanh Sương lẩm bẩm, cao trào vừa mới qua cùng với những bất ngờ liên tiếp khiến cô trở nên đần độn hơn bao giờ, ngón tay hắn vẫn đang cựa quậy trong khe lo^`n cô nữa…..tất cả khiến cô nhìn con c*c trước mặt mình không hề ghê tởm chút nào, ngược lại còn mang theo kí©ɧ ŧɧí©ɧ không hề nhỏ.

“Ọt….”

Lại thêm một ngón tay khô rạp chen vào cửa lo^`n khiến Hồng Thanh Sương trợn mắt, mồm chữ O nhìn xuống bên dưới , nữ mỹ nhân không thể tin được hắn lại làm thế…….cô run rẩy cảm nhận hai ngón tay đang tàn phá bên trong khe lo^`n của mình, xúc cảm quá đỗi mạnh mẽ khiến người đẹp đầu hàng, Hồng Thanh Sương không tự chủ được giang rộng hai đùi hơn nữa để ngón tay hắn có thể vào sâu hơn, cùng lúc đó nhắm mắt lại cúi xuống nghênh tiếp chủ nhân mới của miệng mình……..

“Ahhhhhh…..”

Mặt đối mặt với cự vật hung hãn, Hồng Thanh Sương giờ mới khϊếp sợ bởi sự kinh khủng của nó, cô có thể đếm rõ từng sợi gân xanh cùng mạch máu dữ tợn cuộn vòng trên c*c của Long……..không thể tin nổi là nó có thể ra vào bên trong khe lo^`n nhỏ nhắn của Angela Baby một cách dễ dàng đến thế……..cả người cô nóng ran như muốn bốc cháy……..mỹ nhân ngước mặt lên nhìn khuôn mặt thập phần nam tính của gã đàn ông bên cạnh…….ánh mắt rực lửa của gã làm tâm hồn của cô run rẩy…….cô……đã bị hắn chinh phục.

“Ahhhhhh…..:

Lại một tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ vang lên từ đôi môi gợi cảm của Hồng Thanh Sương, âm dịch bên dưới cửa lo^`n cô một lần nữa trào ra trong sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ trắng trợn của Long……Nữ chưởng môn nhân nhắm mặt lại, thả bàn tay đang giữ cánh tay quái ác của Long ra mà nắm lấy con c*c hung tợn của hắn, cô hé mở đôi môi thè chiếc lưỡi đinh hương ra chạm nhẹ vào đầu rùa.

………lại một mỹ nhân trở thành con mồi của Sói…….

……..Đến tối………cánh cửa khoang tàu mở ra, hai nữ hộ pháp của Hồng Thanh Sương là Xuân Tâm cũng Xuân Hồng liền bị hai bàn tay tà dị kéo vào bên trong.

……….hai tiếng hét thảm……nhưng chúng mau chóng kết thúc……..chỉ còn là những âm thanh rêи ɾỉ cùng hơi thở gấp gáp từ khoang tàu của Da^ʍ Ma……….

…….

“Vù……vù…….vù……”

Mặc kệ đại chiến giữa một nam bốn nữ diễn ra, chiếc tàu siêu tốc lướt trên đường ray vun vυ't kèm theo những tiếc xé gió như một con mãnh thú đang lao đi trong không gian. Chiếc tàu này vốn dĩ được sử dụng để chở hành khách thông thường thì hôm nay lại hoàn toàn khác biệt bởi vì nhiệm vụ của nó hiện giờ là vận chuyển hai nhóm người đặc biệt.

Sáu toa tàu dùng để chở khách được chia làm hai, nếu Long cùng Hồng Thanh Sương và bọn hộ pháp ở ba toa cuối thì ba toa đầu tiên là của một vị khách đặt biệt khác, kẻ này đang ngồi chiễm chệ trên một chiếc ghế sa-lông cực kỳ sang trọng…..hắn là Trung tướng Đoàn Ngạn Dĩnh.

“Hắc hắc……….Mĩ Thoa à, em nói xem sao mà mông em nó cứ vểnh ra làm anh sờ hoài không hết chán thế hả……” Đoàn Ngạn Dĩnh cười da^ʍ với mĩ nữ ngồi trên đùi gã lúc này là một cô gái ăn mặc khêu gợi cực kì bởi chiếc váy ngắn bó sát người làm thân hình lồi lõm lộ hết ra dưới tầm nhìn của mọi ánh mắt xung quanh…..mỹ nhân liên tục lắc lư trước hai bàn tay áp lên mông mình của viên trung tướng với bộ quân phục trên thân, một cảnh tượng hết sức bại hoại khó tưởng tượng được.

“Hihi……..mông em cũng là nhờ được người ta xoa bóp thường xuyên mới được như vậy đó……anh nói phải không đại gia của em…….” Mĩ Thoa nở nụ cười quyến rũ với Đoàn Ngạn Dĩnh, cùng lúc đó ả cố gắng ép thân mình vào ngực gã để cặp ngực kiêu ngạo của mình chèn ép lên làm Đoàn Ngạn Dĩnh dù cách lớp áo vẫn cảm giác rõ mồn một hai cái bánh bao thịt của ả.

“Bốp”

Một cú vỗ mạnh vào mông người đẹp, Đoàn Ngạn Dĩnh hai mắt trợn đỏ nhìn chằm chằm vào Mĩ Thoa như muốn ăn tươi nuốt sống cô gái này ngay lập tức……đối diện Mĩ Thoa thấy thế lại càng da^ʍ mị thò một tay xuống trắng trợn mò vào đũng quần của gã kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm viên trung tướng như muốn nổ tung rồi.

“E hèm……Báo cáo Trung tướng, tôi có vài việc cần xin chỉ thị của ngài……” Đột nhiên tưởng chừng như hai con thú chuẩn bị lao vào nhau giao hoan thì một giọng nói bên ngoài vang lên khiến cả hai giật thót mình, Đoàn Ngạn Dĩnh nổi điên nhìn ra phía cánh cửa….gã biết đó là giọng của tên thuộc hạ đại tá của mình…….kẻ mà gã ghét nhất vì chuyên phá đám mình.

Đứng bên ngoài, kẻ vừa mới lên tiếng sau một lúc nghe ngóng động tĩnh bên trong căn phòng thì biết mình đã thành công ‘ngăn chặn’ việc vui của trung tướng, hắn biết mình vừa ghi thêm vào bảng thành tích ‘kì đà cản mũi’ trong mắt trung tướng nhưng thực sự hắn không còn cách nào, hiện giờ đang trong toa tàu nhỏ…..khắp nơi đều là quân nhân, nếu để Trung tướng làm bậy thì về lâu dài lòng quân sẽ dao động….sau này làm sau để họ còn nghe lệnh của hắn nữa.

“Haizzzz……”

Thở dài một hơi, viên đại tá rút từ trong túi quần một bao thuốc ra…….hắn cẩn trọng rút một điếu thuốc lên châm lửa rồi chậm rãi rít một hơi dài……nhìn lên bầu trời thăm thẳm trên cao, hắn phì khói thuốc ra như đang cảm thán cho vận mệnh của mình.

Hắn tên là Thẩm Hoành, nhà làm nông truyền đời nhưng đến đời hắn thì đột nhiên sau khi đi nghĩa vụ hắn lại cảm thấy mê cái nghiệp lính tráng này, thế là hắn xin đầu quân vào quân đội chính quy, bằng bản lĩnh của mình hắn liên tục lập công được cấp trên coi trọng và thăng quân hàm nhanh gấp mấy lần người khác….tưởng rằng mình sẽ trở thành một viên tướng có thể lãnh riêng một trung đoàn đóng quân ở một địa bàn nào đó thì Thẩm Hoành biết tất cả những gì mình mơ ước đều là xa vời hay chỉ là mộng tưởng mà thôi…..ngày lên quân hàm đại tá hắn nhận được lệnh đi lên vùng Tân Cương dưới trướng Đoàn Ngạn Dĩnh lúc bấy giờ mới là thiếu tướng.

Về dưới trướng Đoàn Ngạn Dĩnh…..Thẩm Hoành mới biết rằng tương lai của cuộc đời mình chính là trở thành một con chó dưới tay Đoàn Ngạn Dĩnh mà thôi, toàn việc quân từ huấn luyện đến hậu cần đều rơi vào tay hắn…..nhưng đến lúc xét duyệt khen thưởng thì toàn bộ lại rơi vào người Đoàn Ngạn Dĩnh………Thẩm Hoành vẫn nhớ như in cái ngày mà hắn vội vã lên gặp viên Đại Tướng mà hắn kính trọng nhất để khiếu nại việc này thì cái câu nói mà hắn nhận được, câu nói mà suốt đời này ghim sâu vào óc hắn và dập tan hoài bão của một quân nhân đầy nhiệt huyết………”Hắn họ Đoàn, còn cậu thì không!”……phải, đó chính là câu trả lời mà Thẩm Hoành nhận được.

“Vù…..vù…..”

Chỉ còn lại âm thanh con tàu đang lao vun vυ't, Thẩm Hoành nhắm mắt cố gắng xua tan đi những suy nghĩ viển vông trong đầu, hắn đã có gia đình…..giờ đây đứa con gái mới lên 6 tuổi là tất cả những gì quan trọng nhất đối với hắn, hắn biết rằng một khi mình đã hết giá trị thì Đoàn Ngạn Dĩnh sẽ không tha cho hắn hay thậm chí là gia đình hắn vì hơn ai hết hắn hiểu tính tình của gà……..chắc chắn gã hận hắn nhưng gã đang cần hắn nên gã mới nuốt hận vào mà thôi.

………………..