Sự chênh lệch về thân hình tạo nên một cú sốc mạnh mẽ đối với mọi người. Những kẻ đứng ngoài cửa không thể kìm được nữa.
"Chơi cùng chứ? Chơi cùng sẽ vui hơn đấy!"
"Nàng ta vẫn còn nguyên zin phải không? Tôi trả một vạn điểm cho lần đầu tiên của nàng ta nhé?"
"Thơm quá, thật muốn thử xem thịt nàng ta có mùi vị như thế nào, haha."
Những lời lẽ tục tĩu vang lên đầy ghê tởm, khiến Bạch Nguyệt co người lại, nỗi sợ hãi trong lòng càng dâng cao.
Đấu trường này không như bên ngoài, ở đây không có trật tự, nàng đã biết điều đó trước khi bước vào.
Nhưng nàng tuyệt đối không thể để mình bị bẩn thỉu ngay tại đây.
Bạch Nguyệt giấu bàn tay còn lại sau lưng, nắm chặt một con dao nhỏ sắc nhọn.
Ngón tay nàng run rẩy, mồ hôi lạnh thấm ướt cả người, cảm giác dính dáp bám chặt lên da thịt.
Khiến nàng vô cùng khó chịu.
Những alpha này không hề kiềm chế pheromone của mình, đủ loại mùi hôi thối trộn lẫn vào nhau.
Bạch Nguyệt cảm thấy buồn nôn.
Nhưng cơ thể omega của nàng, sau khi tiếp nhận pheromone của alpha, bắt đầu trở nên mềm nhũn và ướŧ áŧ.
Ả đầu đinh quay ra ngoài quát một câu, xung quanh lập tức im lặng. Ả quay lại nhìn Bạch Nguyệt nói: "Ngoan ngoãn nghe lời tôi, như vậy em mới sống sót được."
Nói rồi, ngón tay ả đã lướt lên má của Bạch Nguyệt.
Móng tay vàng khè, dơ bẩn của ả, cùng với đầu ngón tay thô ráp, chạm lên làn da mềm mại của nàng.
Để lại trên đó những vết đỏ.
"Thật mịn, thật mềm."
Ả đầu đinh lẩm bẩm, tay kia đã bắt đầu tháo thắt lưng của mình ra.
Bạch Nguyệt nhìn chằm chằm vào người trước mặt, nàng chỉ có một cơ hội, nàng phải ra đòn chính xác.
Nếu không, điều chờ đợi nàng sẽ là một cơn ác mộng đáng ghê tởm.
Nàng run rẩy.
Đúng lúc ả đầu đinh nắm chặt lấy má nàng, ép nàng mở miệng.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên, phá vỡ đám đông:
"Biến hết cho ta!"
Giọng nói không lớn, nhưng tất cả những người có mặt đều cứng đờ.
Đám người vây quanh không chút do dự, lập tức tản ra hai bên, nhường đường cho người vừa lên tiếng.
Người vừa đến không ai khác chính là Điềm Họa Thủy – vị vua toàn thắng, người đứng đầu cả hai bảng xếp hạng!
…
Người phụ nữ đầu đinh đứng trong phòng của Bạch Nguyệt, vừa định hành động thì nhìn thấy Điềm Họa Thủy đứng ngoài cửa.
Mồ hôi lạnh lập tức tuôn ướt cả lưng.
Cơ thể ả cứng đờ, không thể cử động, không có chỗ nào trên người còn đủ sức, thậm chí ả chỉ muốn quỵ gối xuống đất.
Điềm Họa Thủy – vua toàn thắng. Hai năm bước vào đấu trường, cô chưa từng thua một trận nào.
Cô là người sống lâu nhất trong đấu trường, và cũng là người có cơ hội thoát ra lớn nhất.
Không ai có thể đánh bại cô, số người chết dưới tay cô không đếm xuể.
Người phụ nữ đầu đinh nhìn về phía Điềm Họa Thủy, run lẩy bẩy, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Ả thật sự đã đi quá giới hạn, quên mất rằng, những thứ tốt đẹp phải thuộc về kẻ mạnh.
Nhìn omega xinh đẹp này, ả lại dám mơ tưởng độc chiếm.
Người phụ nữ đầu đinh nuốt khan, định nói vài lời tâng bốc để giữ mạng.
Nhưng chưa kịp mở miệng, một cơn đau đớn dữ dội đột ngột ập đến từ hạ bộ.