“Tự do lựa chọn sự nghiệp, còn có hệ thống hỗ trợ?”
Hứa Thanh Xuyên cảm thấy hơi kỳ lạ, gãi đầu, nghi hoặc nhìn Đường Dao. “Trong nguyên tác gốc có hệ thống này sao?”
Đường Dao lắc đầu: “Không có, đây có lẽ là phúc lợi của chúng ta khi bị kéo vào thế giới tiểu thuyết.”
“Sự nghiệp của cậu chắc hẳn là kinh doanh, dù sao đó cũng là thế mạnh của cậu.”
“Đúng vậy, thực ra mình muốn nói với cậu một phát hiện mới.”
Chỉ là bị sự xuất hiện đột ngột của không gian làm cho cô phân tâm.
Hứa Thanh Xuyên nghiêm túc hơn, kể lại chi tiết về việc mua sắm quần áo cùng Chu Trường Tông.
Đường Dao lập tức hiểu ra: “Thanh Thanh, cậu muốn làm trong ngành thời trang?”
Hứa Thanh Xuyên gật đầu: “Mặc dù mình không thông minh bằng cậu, nhưng mình nhớ mang máng rằng thập niên 80, 90 là thời điểm ngành công nghiệp nhẹ thời trang phát triển nhanh chóng. Mà rõ ràng, ở thủ đô, lĩnh vực này vẫn còn rất hạn chế, mọi người muốn mua quần áo chỉ có thể đến cửa hàng quốc doanh.”
“Nhưng mua sắm ở đó không có trải nghiệm tốt.” Hứa Thanh Xuyên nhếch miệng khinh thường, rồi lại nói, “Nếu như mình có thể nắm bắt cơ hội này, biết đâu có thể kiếm được món tiền đầu tiên rất nhanh.”
Đường Dao ánh mắt sáng lên, ngay lập tức ủng hộ quyết định của Hứa Thanh Xuyên.
Hứa Thanh Xuyên kiên quyết: “Mình muốn chọn sự nghiệp là kinh doanh.”
【Đã nhận được yêu cầu của túc chủ, hệ thống sẽ tiến hành hỗ trợ xứng đôi tương ứng…】
Hứa Thanh Xuyên thở phào nhẹ nhõm. Với sự hỗ trợ của hệ thống này, cộng thêm khả năng thương nghiệp của mình, về sau tương lai sẽ rất thuận lợi.
Cô nhìn Đường Dao, hỏi: “Dao Dao, cậu đã nghĩ ra chưa?”
Đường Dao vẻ mặt xoắn xuýt, trầm ngâm nói: “Chưa, hay là mình trực tiếp rút thưởng, cái nào ra thì lấy cái đó.”
Cô nghĩ rằng có lẽ việc giao quyền lựa chọn cho hệ thống sẽ dễ hơn.
Vừa dứt lời, một chiếc bàn quay lớn xuất hiện trên bảng điều khiển, được chia thành nhiều ô nhỏ. Mỗi ô đại diện cho một hệ thống khác nhau.
Đường Dao bình tĩnh điểm vào ô để rút thưởng, kiên nhẫn đợi khoảng mười mấy giây, kim đồng hồ dừng lại trong một ô.
Hứa Thanh Xuyên tò mò nheo mắt lại: “Coi một chút xem cái gì nào? Phốc — lại là học tập hệ thống!”
“Dao Dao, không ngờ cậu lại rút trúng《Xuyên qua những năm 80, ta làm học bá》!”
Hứa Thanh Xuyên cười lớn, đôi mắt cong như trăng, đáy mắt chảy ra nước mắt sinh lý.
Đường Dao cũng ngạc nhiên, không nghĩ rằng mình lại rút được cái này. Nhưng cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, nhún vai: “Học tập cũng rất tốt, có thể âm thầm khiến mọi người kinh ngạc.”
Hứa Thanh Xuyên cười một hồi mới dừng lại. Cùng lúc đó, hệ thống “Làm giàu” của cô cũng xuất hiện.
Hứa Thanh Xuyên nhướng mày, thẳng thắn nói: “Mình thích cái tên này.”
Hai người lần lượt kích hoạt hệ thống của mình. Đường Dao mở mắt, phát hiện bảng điều khiển đã thay đổi.
Trước đó chỉ có điểm “Nam Sơn biệt thự” sáng lên, giờ thêm hai điểm nữa.
Điểm đầu tiên tượng trưng cho “Hệ thống làm giàu”, sáng lên với tên “Trang phục nhà máy”.
Điểm thứ hai đại diện cho “Học tập hệ thống”, sáng lên với biểu tượng “Phòng tự học”.
Đường Dao dùng ý thức điểm vào “Phòng tự học”, nhận ra đây là một thư viện nhỏ, bên trong có rất nhiều tài liệu giảng dạy và tài liệu hỗ trợ từ khi kiến quốc đến nay, thậm chí còn có nhiều đề thi thật và đề mô phỏng.
Tất nhiên, đề thi thật chỉ có đến năm 1984, không có đề thi của năm 1985 trở đi.
Đường Dao hài lòng cong nhẹ môi.