Tùy Phong thầm nói trong lòng: Thật sự khác biệt!
Tùy Phong cười nhìn Lâm Uyên, sâu trong ánh mắt ẩn giấu điều gì đó khó hiểu: “Dù sao cũng phải cảm ơn cậu.”
Tuy Lâm Uyên nói như vậy, nhưng phần lớn nguyên nhân vẫn là vì bản thân cậu, Tùy Phong sẽ không nhận ơn huệ vô cớ.
“Đúng rồi.”
Tùy Phong đột nhiên nhớ đến con rồng tổ tông bị năng lượng phóng xạ hành hạ đến chết trong ký ức, vốn dĩ cậu không muốn quan tâm đến chuyện của nguyên chủ, dù sao cậu cũng không phải nguyên chủ, cũng sẽ không giả vờ là nguyên chủ, nhưng nếu dựa theo tốc độ tăng thực lực của bọn họ, sớm muộn gì cũng sẽ gặp người quen của nguyên chủ.
Nếu cậu khoanh tay đứng nhìn, không chỉ là sơ hở mà còn là cách nhìn của Lâm Uyên đối với cậu, đều rất bất lợi cho cậu.
Nhưng mà… nếu như vậy, những người đó sẽ biết tin tức về Hoán Nguyên Tế trước thời hạn, thực lực của Lâm Uyên bây giờ còn chưa đủ, thực lực của cậu cũng chưa đủ để bảo vệ Lâm Uyên.
Tùy Phong cau mày suy nghĩ, chuyện này vẫn là đợi đến khi cậu bước vào cấp 5 toàn diện rồi hãy nói, cấp 5, cho dù đánh không lại thì cũng đủ để cậu mang Lâm Uyên chạy trốn.
Hơn nữa, thuốc mà Lâm Uyên thức đêm chế tạo cho cậu, cậu không có tư cách cho người khác dùng, cậu cũng không muốn cho người khác dùng.
Hiện tại Tùy Phong hoàn toàn không nghĩ đến khả năng gia tộc của nguyên chủ sẽ đứng về phía mình, trong nhận thức của cậu, mình và nguyên chủ vẫn là hai người khác nhau, người mà nguyên chủ có thể tin tưởng thì cậu không tin, gia tộc của nguyên chủ không phải là gia tộc của cậu.
“Cậu muốn nói gì?” Lâm Uyên đang đợi lời của Tùy Phong, kết quả người này vừa nói được hai chữ đã im bặt.
Tùy Phong lắc đầu nói: “Để sau rồi nói.”
“Cậu không nói vậy tôi nói.” Lâm Uyên uống hết ngụm canh cuối cùng, sau đó nói: “Tôi định dùng Thánh Tinh để luyện chế Hoán Nguyên Tế cấp 6.”
Tùy Phong cảm thấy có chút kỳ lạ, trước đó cậu còn muốn xin Thánh Tinh của Lâm Uyên, bây giờ cậu còn chưa mở miệng thì Lâm Uyên đã đưa đến tận cửa rồi. Trong trường hợp này cậu nên vui mừng mới đúng, nhưng Tùy Phong luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng bảo cậu nói ra chỗ nào không ổn thì cậu cũng không nói được.
“Việc nuôi trồng Thánh Tinh Hoa rất khó khăn, năng lượng thanh hóa bên trong cũng không bằng Thánh Tinh, tôi muốn thử xem có thể nuôi trồng ra Thánh Tinh Hoa cấp 7 cấp 8 hay không.” Lâm Uyên không để ý đến sự im lặng của Tùy Phong, tiếp tục nói: “Hơn nữa chắc chắn cậu sẽ có một số sắp xếp tiếp theo, tuy tôi không rõ cụ thể là gì, nhưng Thánh Tinh có thể nâng cao tỷ lệ thành công của cậu.”
Tùy Phong nghĩ một hồi không nghĩ ra thì thôi không nghĩ nữa, nghe vậy nói: “Cậu đã nói hết rồi, tôi cũng không còn gì để nói, vậy cứ thế đi.”
Chương 13: Lôi Lạc hoàn thành
Lâm Uyên rất hài lòng với câu trả lời của Tùy Phong, sau khi dọn dẹp bàn ăn xong liền lên lầu ngủ, để lại Tùy Phong một mình ở dưới.
Tùy Phong đi vào phòng làm linh kiện của mình. Căn phòng hiện tại đã không còn như trước nữa, những linh kiện với hình dạng kỳ lạ chất đầy bàn.
Tùy Phong không để ý đến sự lộn xộn trong phòng, tiện tay kéo một chiếc ghế ngồi xuống, cầm lấy linh kiện gần nhất lên xem xét tỉ mỉ.
Nguyên liệu Tùy Phong tìm được không đủ để làm hai bộ linh kiện, vì vậy cậu chỉ có thể làm cái nào có đủ nguyên liệu thì làm trước, có linh kiện chỉ có một, có cái lại có hai ba cái dự phòng.
Vì vậy, Tùy Phong phải cực kỳ cẩn thận khi chế tạo, nhìn chung, cậu chỉ có một cơ hội duy nhất.
Nếu thất bại, cậu không biết mình phải mất bao lâu mới có thể tìm đủ bộ nguyên liệu thứ hai.
Tùy Phong kiểm tra lại tất cả các linh kiện, xác nhận có thể sử dụng được, không có sai sót mới lên lầu.
Ngày hôm sau, vừa xuống lầu Tùy Phong lại thấy Lâm Uyên đang ăn sáng, nhìn bữa sáng thịnh soạn và đầy đủ dinh dưỡng của Lâm Uyên, Tùy Phong chỉ biết dùng ống dinh dưỡng qua bữa, trong lòng ngay lập tức cảm thấy mất cân bằng.
Nói chứ, hình như cậu đã lâu rồi không được ăn đồ ăn Lâm Uyên nấu.
Hơi nhớ nhung rồi đấy.
Tùy Phong chưa từng ăn đồ ăn do người khác nấu, nhưng nghĩ cũng biết không thể nào sánh bằng tay nghề của Lâm Uyên, dù sao cũng là trình độ đầu bếp mà.
Lâm Uyên liếc nhìn Tùy Phong đang nhìn chằm chằm vào đồ ăn nhưng thực chất đang ngẩn người, nói: "Đừng nhìn nữa, nhìn cũng không có phần của cậu đâu."
Tùy Phong: ...
Tùy Phong dời mắt khỏi đồ ăn, nói: "Cậu cấp bốn rồi."
Là ngữ khí khẳng định.
"Cậu nhìn ra rồi." Lâm Uyên vốn không định giấu diếm, rạng sáng hôm nay lúc tỉnh dậy thì tích lũy đủ, liền tự nhiên mà tiến cấp.
Chỉ là mức độ cảnh giác của Lâm Uyên đối với Tùy Phong lại tăng thêm một bậc. Tùy Phong có thể dễ dàng nhìn ra cấp bậc của cậu, sức mạnh tinh thần chắc chắn đặc biệt mạnh mẽ.