Cơ thể Ôn Lưu Ly lúc nóng, lúc lạnh.
Sau lưng nàng có một đôi tay, cố gắng cưỡng chế nhét linh khi vào bên trong đan điền của nàng.
Nhưng đan điền cũng không chào đón luồng khí tức này.
Thiên địa ngũ hành, Kim Mộc Thuỷ Hoả Thổ. Ôn Lưu Ly có đầy đủ linh căn ngũ hành, nhưng chỉ có linh căn Thuỷ và Mộc tương đối mạnh mẽ. Mà linh khi của tu sĩ áo xanh truyền đến lại là ba loại Kim, Hoả, Thổ này.
Đan điền của nàng cực kỳ bài xích ba loại thuộc tính này, cố gắng kháng cự——
“Phù——”
Đột nhiên, Ôn Lưu Ly phun ra một ngụm máu tươi, trước mắt tối đen.
Tu sĩ áo xanh kinh ngạc, lập tức đẩy người xuống: “Sao lại như vậy?”
Ôn Lưu Ly ngã xuống đất, ngay cả sức lực để thở cũng không còn nữa.
Tu sĩ áo xanh kiểm tra hơi thở của nàng. Sợ người đã chết, vội vàng đút vào miệng Ôn Lưu Ly một viên đan Hồi Xuân.
Đan Hồi Xuân không bị hệ thống hấp thụ mà theo kinh mạch của Ôn Lưu Ly, nuôi dưỡng đan điền sắp nổ tung của nàng.
Hệ thống: “... Tích… kí chủ, vẫn ổn chứ…”
Ôn Lưu Ly không nói ra lời nào. Nhưng một lúc lâu sau, nàng nhận ra linh khí đang hỗn loạn trong cơ thể mình đều bị người khác lặng lẽ hấp thụ.
Ôn Lưu Ly yếu ớt hỏi: “Thống Thống, là ngươi phải không?”
“... Phải…” Hệ thống phát ra âm thanh điện tử hơi áy náy: “... Tôi, năng lượng có hạn… không thể, ngay lập tức hấp thụ…”
“Không sao đâu.” Ôn Lưu Ly tìm niềm vui trong nỗi khổ, nghĩ rằng: “Vậy bây giờ có phải ngươi đã nạp được một ít năng lượng điện rồi không?”
Hệ thống: “... 5.1%...”
Ôn Lưu Ly ngạc nhiên: “Nhiều như vậy sao?!”
Đèn thông báo của hệ thống nhấp nháy một cái.
Người đó có lẽ nghĩ sẽ phá huỷ cơ thể này, nên đến để truyền tải linh lực.
Nhưng hệ thống không nói ra những điều này, chỉ nói: “... Bắt đầu định vị, Long Ngạo Thiên…”
Ôn Lưu Ly lấy lại tinh thần: “Tốt quá!”
Thấy sắc mặt Ôn Lưu Ly hồi phục. Tu sĩ áo xanh đỡ nàng dậy, còn muốn truyền thêm linh khí một lần nữa.
Ôn Lưu Ly chật vật tránh né: “Không có tác dụng… Khụ khụ, linh căn của ta không có tác dụng.”
Tu sĩ áo xanh không cam lòng: “Không thử một lần nữa, thì làm sao ngươi biết là không có tác dụng?”
Lúc này, hệ thống ở trong đầu nói: “... Long Ngạo Thiên, ở… Lâm Thương Khê, Băng Diễm Tịnh Đế Liên…”
Ôn Lưu Ly chớp chớp mắt, chậm rãi mở miệng: “Ta nghe nói, bên cạnh Lâm Thương Khê có một góc Băng Diễm Tịnh Đế Liên.”
Hệ thống: “... Băng Liên trị thương, Diễm Liên luyện hồn…”
Ôn Lưu Ly: “Dù là Băng Liên hay Diễm Liên, đều có thể bị ngũ linh căn hấp thụ, có thể khiến ra dẫn khí vào cơ thế.”
Tu sĩ áo xanh hoài nghi nói: “Thật không?”
“Thật mà.” Lần đầu tiên Ôn Lưu Ly nói dối, hai má ửng đỏ.
Nàng nhắm mắt, lông mi khẽ rung, nói.
“Hay là… hãy thử thử xem.”