[Ta nhớ rồi, bọn họ là...]
"Phụt! Phụt phụt!"
[A a a! Ta lại ị rồi! Thật xấu hổ!]
"!!" Hoàng đế run rẩy giơ tay lên.
"Ọe!!"
"Mong Hoàng thượng thứ tội! Nguyệt nhi còn nhỏ, những vấn đề sinh lý này không thể kiểm soát được." Mục Quý phi biến sắc, vội vàng nhận lấy Dao Quang Nguyệt, kêu to: "Mau, người đâu, mang nước đến để Hoàng thượng rửa sạch phân!!"
[Ta cũng cần tắm! Mông ta dính đầy rồi đây!]
"Đem thêm một chậu, tiểu công chúa cũng cần tắm!"
Hoàng hậu nhíu mày, dùng khăn tay che mũi và miệng.
"Ha ha ha..." Ôn lão mỉm cười hiền hậu.
Hoàng đế run rẩy tay đầy phân, gân xanh nổi đầy trên trán: "Vui lắm sao?"
Nếu không phải là phân của thần thú, trẫm đã mắng chết người rồi!
"Tiểu công chúa đang thải ra phân su, điều này chứng tỏ công chúa rất khỏe mạnh." Ôn lão vuốt râu nói: "Thân thể của công chúa khỏe mạnh, ta là thần tử tất nhiên rất vui mừng."
"Vậy còn đôi mắt vàng này?" Mục Quý phi sau khi giao Dao Quang Nguyệt cho nhũ mẫu để rửa ráy, liền cẩn thận hỏi Ôn lão.
"Đúng là do chứng vàng da, trường hợp này không gặp nhiều, nhưng trong dân gian cũng không phải không có. Xin hỏi Quý phi nương nương, trong thời gian mang thai, người có dùng thuốc gì không? Có thể đó là nguyên nhân dẫn đến vàng da nặng khiến mắt công chúa đổi màu."
"Để bản cung suy nghĩ... Trong thời gian mang thai, các loại thuốc bản cung sử dụng đều được Thái y kiểm soát nghiêm ngặt, không thể có vấn đề gì. Chẳng lẽ là do thực phẩm?"
Mục Quý phi giả vờ suy nghĩ, trong khi ánh mắt lén quan sát động thái của Hoàng hậu.
“Bổn cung nhớ ra rồi, lúc hoài thai giữa kỳ, bổn cung rất thích ăn loại bánh nướng vàng kia! Cái bánh đó cứ như có độc vậy, khiến bản cung thèm muốn không ngừng. Giờ nghĩ lại, bánh bột ngô gì lại khiến người không yên, có lẽ ai đó đã động tay động chân vào bánh."
Hoàng hậu khẽ siết chặt khăn tay, gượng gạo nở nụ cười dịu dàng: "Quý phi thật biết nói đùa, ai mà không biết cung Linh Hòa của ngươi như tường đồng vách sắt, trên có các cung nữ nhất đẳng đại thái giám, dưới có các người hầu đều nổi tiếng trung thành tuyệt đối. Muốn động vào thức ăn của ngươi, e là còn khó hơn lên trời."
Mục Quý phi lạnh lùng liếc nhìn: "Hoàng hậu nương nương hiểu rõ cung Linh Hòa của bổn cung như vậy, chẳng lẽ đã từng vào đây động tay chân? Vậy nên mới hiểu rõ đến thế?"
"Làm càn!" Sắc mặt Hoàng hậu lập tức tối sầm lại.
"Làm càn?" Mục Quý phi cười lạnh: "Bổn cung to gan không phải là chuyện mới mẻ."