Chapter 107: Tây huyễn văn (13)
Cách La Thụy Á nhéo nhéo hai má của Lê Thanh, mỉm cười nói: ” Sau khi ký kết khế ước, hết thảy về ngươi bao gồm cả thân thể, ta đều đã biết nga, tỷ như nói tên, chiều cao, còn có cỡ ngực gì gì đó .”
Lê Thanh thiếu chút nữa phun ra một ngụm lão huyết: “Đừng nhắc tới chuyện cuối đó a ! !”
Lê Thanh khắc sâu cảm nhận được ác ý của thế giới đối nàng, chẳng lẽ ngực phẳng có sai hay sao ? ! Có sai hay sao ? ! Ngực phẳng cũng là rất manh được không QAQ
Hơn nữa, Cách La Thụy Á như thế nào lại bình tĩnh như thế liền tiếp nhận chuyện nàng là muội tử, chẳng lẽ nói tính thủ hướng của long tộc cũng là không khuôn phép như vậy hay sao !
“Về phần chuyện vị hôn thê.” Cách La Thụy Á mặt đã đỏ lại càng đỏ: “Ngươi cũng đã cầu hôn, ta đương nhiên cùng ngươi ký kết chính là khế ước hôn nhân a.”
Lê Thanh: “…… Được rồi, ta hiểu được, ngươi không cần nói thêm gì nữa.” Ha hả ha hả loại kịch tình cẩu huyết này không cần đối phương nhiều lời nàng cũng có thể não bổ, vừa rồi bó hoa kia nhất định là « cầu hôn định tình tín vật » gì gì đó của long tộc, sau đó sẽ không có sau đó ! !
Cảm giác « đột nhiên đã bị bảng định » như vậy khiến người dị thường rối rắm a! !
“Nhân tiện nhắc tới a.” Cách La Thụy Á nhìn thấy sắc mặt Lê Thanh có chỗ bất thường, lập tức nói: “Chúng ta đã ký kết khế ước, nếu ngươi muốn đổi ý, liền sẽ bị « toàn bộ nội tạng đều vỡ thành bùn » mà chết.” [1]
* [1] Nguyên tác : nội tạng toàn bộ đô toái thành nê nhi tử (内脏全部都碎成泥而死)
Lê Thanh: “Này cũng quá ác độc a!” Cư nhiên còn có kiểu chết cụ thể ∑(っ °Д °;)っ
Liền ở lúc Lê Thanh vì tương lai của chính mình mà lo lắng, đột nhiên một đám người đi vào bên trong động quật, Lê Thanh nhìn lại, chỉ thấy người đến là đám tế ti của long tộc trước đó.
Cầm đầu trung niên tế ti lệ nóng doanh tròng mà nhìn đến hai người: “Cách La Thụy Á, ngươi đã trưởng thành rồi, tưởng tượng đến sắp đưa ngươi gả ra ngoài, ta vẫn thực sự có chút luyến tiếc.”
Cách La Thụy Á làm nũng mà nói: “Ông nội không cần lo lắng, có Lê Lê cùng ta, ta không có việc gì !”
Vì thế mọi người lại cùng Cách La Thụy Á một trận cáo biệt, Lê Thanh hơn nửa ngày mới phản ứng lại, đây là tiết tấu đuổi người hay sao (⊙_⊙)
Sau đó, trung niên tế ti liền mở ra một Truyện Tống Trận: “Này Truyện Tống Trận chính là Truyện Tống Trận đi thông đến trấn nhỏ phía dưới, hai người các ngươi phải hảo hảo cố gắng a.”
Lê Thanh có chút nghi hoặc hỏi: “Kỳ thật ta có một chút để ý, « đi ra ngoài trải nghiệm » [2] của long tộc rốt cuộc là trải nghiệm cái gì……”
*[2] đi ra ngoài trải nghiệm. Nguyên tác : xuất khứ lịch luyện (出去历练)
Trung niên tế ti trầm mặc một chút, sau đó nói: “Này chỉ là một cái tên dễ nghe mà thôi, kỳ thật hết thảy đều là vì để tìm được một bạn lữ có thể làm bạn cả đời a.”
Lê Thanh: “…… !” Nguyên lai chính là vì Li-Vờ-Gờ-Rúp hay sao ! ! [3]
*[3] Leave Group. Nguyên tác : thoát đoàn (脱团)
Hai người đi tới bên trong trấn nhỏ, Cách La Thụy Á lần đầu tiên đi vào trấn nhỏ của nhân loại, nhìn sao cũng đều thực mới mẻ, hai người ở trong trấn lưu lại vài ngày, còn mua cos trang và thủ bạn long tộc linh tinh.
Sau khi vui đùa vài ngày, Lê Thanh đột nhiên nhớ tới kịch tình trong nguyên tác.
Ở trong nguyên tác, sau khi nam chủ phao long muội tử, đột nhiên nhớ tới chính mình ở Tinh Linh Tộc còn có một hậu – cung dự bị, vì thế liền mang theo long muội tử đi tới Tinh Linh Tộc, sau đó ở Tinh Linh Tộc chiếm được thần khí phi thường khốc huyễn.
Tuy rằng Lê Thanh trước đó đã đem nam chủ trạc đến mức sống dở chết dở, nhưng hắn hiển nhiên vẫn chưa chết, cho nên, hắn hiện tại có thể lại bởi vì đủ loại nguyên nhân mà đi đến Tinh Linh Tộc! !
Tưởng tượng đến này, Lê Thanh liền không thể bình tĩnh, trực tiếp mang theo Cách La Thụy Á mà hướng Tinh Linh Tộc tiến đến.
Bộ tộc Tinh Linh sinh hoạt bên trong Tinh Linh Chi Sâm, bên ngoài Tinh Linh Chi Sâm là thắng cảnh nổi tiếng của đại lục, mỗi ngày đều có vô số du khách tiến đến ngắm cảnh, đương nhiên bên trong còn lẫn một ít bọn buôn người.
Bởi vì diện mạo của các tinh linh đều phi thường kinh diễm, cho nên, không hề ít bọn buôn người có lòng dạ hiểm độc ám tha tha lừa mang về bán, vì thế quan hệ giữa Tinh Linh Tộc và nhân loại cũng càng ngày càng căng thẳng, những người lén lút trà trộn vào cơ bản đều bị xem như bọn buôn người mà bắt lại thiêu chết.
Lê Thanh đương nhiên cũng biết điểm này, vì thế đang do dự ở bên ngoài Tinh Linh Chi Sâm, không biết chính mình rốt cuộc nên như thế nào mới trà trộn vào được.
Nhân tiện nhắc tới, thiết định của Tinh Linh Tộc trong văn này là toàn tộc muội tử, loại sinh vật như hán tử là không tồn tại, đám muội tử nếu muốn sinh hài tử, chỉ cần hướng Sinh Mệnh Nữ Thần cầu nguyện sẽ tự nhiên mang thai.
Đây quả thực là thiên đường bách hợp…… Không.
Sắc trời đã tối muộn, Lê Thanh cùng Cách La Thụy Á ngồi ở bên cạnh lửa trại, nơi này đã tiếp cận chỗ thôn xóm của Tinh Linh Tộc, nhưng Lê Thanh vẫn chưa nghĩ ra phương pháp đi vào, tuy rằng nàng là nhận thức công chúa Tinh Linh Tộc……
Cách La Thụy Á trạc trạc cây mắc cỡ trên bãi cỏ trước mặt, tức giận nói: “Chúng ta còn phải ở đây đợi đến khi nào a, nghe nói đặc sản của Tinh Linh Tộc rất ngon, bằng không chúng ta trực tiếp vào đi thôi.”
“Không được a, tuyệt đối sẽ bị xem là bọn buôn người mà bắt lại !” Lê Thanh nghiêm mặt nói.
Liền ở sau khi nàng nói xong câu đó, đột nhiên phía sau sáng lên hỏa quang, Lê Thanh thân thể cứng ngắc mà quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn đến phía sau chính mình xuất hiện mười mấy Tinh Linh dung mạo mỹ giống như thiên tiên hạ phàm.
Hơn nữa tất cả Tinh Linh đều dùng ánh mắt « phẫn nộ cũng có chứa sát khí » mà trừng mắt nhìn Lê Thanh.
Lê Thanh: “Ta, ta chỉ là một du khách vô tội a! !” Chẳng lẽ nói câu thoại bình bình thường thường vừa rồi của nàng chính là FLAG gì gì đó hay sao ? !
Muội tử Tinh Linh cầm đầu dáng người phi thường cao gầy, cư nhiên so với Lê Thanh muốn cao hơn hai cái đầu, nàng vài bước liền hướng Lê Thanh bên này đi tới, loại cảm giác trên cao nhìn xuống này khiến áp lực của Lê Thanh phi thường lớn.
Sau khi trừng mắt Lê Thanh hơn mười giây, Tinh Linh muội tử dùng thanh âm dễ nghe, thanh lãnh mà nói: “Tuyệt đối không sai, người kia chính là bọn buôn người!”
Lê Thanh: “…… ! !” Cho dù ngươi là một mỹ nữ, (ta) cũng không thể nào dễ dàng tha thứ cho lời vu hãm như vậy a! !
Trước mặc kệ đối phương rốt cuộc là vì cái gì mà đem mình xem là bọn buôn người, Lê Thanh quay đầu hướng Cách La Thụy Á ở bên cạnh nhìn lại, chỉ cần có « vũ lực giá trị siêu cao Cách La Thụy Á » ở bên cạnh, nàng còn phải lo lắng bị đám tinh linh này thiêu chết hay sao ?
Sau đó…… Lê Thanh liền thấy được Cách La Thụy Á đã té xuống đất bất tỉnh nhân sự.
Lê Thanh vội thấu qua nhìn nhìn, Cách La Thụy Á trên mặt phiếm đỏ ửng, nhiệt độ thân thể cũng thập phần nóng bỏng, một bộ phát ra sốt cao / trung 【 tít ——】 dược.
Lê Thanh sau nhiều lần xác nhận cây mắc cỡ trên mặt đất kia nhất định không có tác dụng hòa hài, nhất thời mê man.
Lê Thanh: “……” Rõ ràng vừa rồi long muội tử còn phi thường khỏe mạnh a ∑(っ °Д °;)っ chẳng lẽ này là lực lượng kịch tình đại thần hay sao……
Kết quả, Lê Thanh và Cách La Thụy Á liền cùng nhau bị đám muội tử Tinh Linh cấp bắt lại, ở trên đường bị khổn trở về, Lê Thanh thông qua nghe lén hiểu được một ít tin tức.
Nguyên lai, muội tử cầm đầu vóc dáng cao ráo kia tên là Y Ny Đức, nàng chính là một thủ vệ trưởng khốc huyễn trong Tinh Linh Tộc, những muội tử khác đều là thủ hạ của nàng. Mà Lê Thanh sở dĩ bị trảo, là bởi vì gần đây Tinh Linh Tộc phát sinh không ít chuyện vị thành niên Tinh Linh thiếu chút nữa bị dụ dỗ, mà lúc này Lê Thanh lại xuất hiện ở trên đường mà bọn buôn người chạy trốn, cho nên đã bị xem là bọn buôn người mà bắt lại.
Lê Thanh: “……” Tổng cảm giác này cũng quá khinh suất a! Bất quá nói như vậy không chừng còn có thể hảo một chút, ít nhất có thể trà trộn vào được Tinh Linh Tộc.
Hơn mười phần phút sau, Cách La Thụy Á vẫn hôn mê bất tỉnh và Lê Thanh, đều bị trói ở trên một cây côn.
Lê Thanh tổng cảm giác phi thường tang thương, vì cái gì nàng luôn phải bị thiêu a! ! Rõ ràng quá khứ nàng cũng là một thành viên của FFF đoàn QAQ
Y Ny Đức diện vô biểu tình mà nhìn đến Lê Thanh cùng Cách La Thụy Á: “Các ngươi, bọn buôn người Sát Thiên Đao này, đi tìm chết đi!” [4]
*[4] Sát Thiên Đao (杀千刀). Xem phim chưởng hay nghe nà.
'Sát Thiên Đao' là cái quỷ gì a! Ngươi đây không phải cao lãnh Tinh Linh trong thế giới tây huyễn hay sao, lời thoại đi xa quá rồi a ! ! [5]
*[5] đi xa quá. Nguyên tác : xuất hí ( 出戏 )
Rất nhanh, Lê Thanh sẽ không có tâm tình thổ tào.
Bởi vì Y Ny Đức đã từ phía sau lấy ra một thanh liêm đao lóe ra hàn quang, đang dùng ánh mắt gϊếŧ người mà nhìn đến hai người trước mắt.
Lê Thanh toát ra mồ hôi lạnh mà nói: “Cái này đâu có giống với lời ngươi đã nói a uy!” nàng đã làm tốt chuẩn bị « bị thiêu », kết quả đối phương cư nhiên dùng liêm đao là chuyện gì xảy ra!
Hiển nhiên cũng có người có cùng khí lực nghi vấn như nàng, một Tinh Linh muội tử nhỏ giọng hỏi đồng bạn bên cạnh: “Vì cái gì lúc này không thiêu a?”
Đồng bạn nghiêm mặt nói: “Hiện tại đã là niên đại bảo vệ môi trường, mọi người phải đi lên « con đường liên tục phát triển », thiêu thì quá lãng phí củi lửa, dùng liêm đao vẫn là gọn gàng hơn một chút.”
Lê Thanh đều lười thổ tào lời thoại của hai người các nàng có bao nhiêu vi hòa cảm ! !
Y Ny Đức lạnh lùng mà nói: “Trước khi chết còn nói vô nghĩa gì nữa, ngươi cho là nhân vật phản diện như ngươi vẫn còn có giá trị lợi dụng nào đó hay sao?”
Lê Thanh: “…… Lời thoại của ngươi hảo vi diệu a.” Nữ chủ chẳng lẽ so với nhân vật phản diện vẫn không có giá trị lợi dụng hay sao ∑(っ °Д °;)っ
“Đi tìm chết đi!” Cao lãnh Tinh Linh muội tử lập tức huy xuống liêm đao, lưỡi dao lóe ra hàn quang liền hướng cổ của Lê Thanh bổ tới.
Đồng tử của Lê Thanh co rụt lại, khoảng cách gần như thế, nàng cơ hồ có thể cảm nhận được hàn khí của liêm đao, chẳng lẽ nói lúc này nàng thật sự phải 'ăn hành' hay sao, không…… Bị liêm đao đốn củi chém chết hảo mất mặt! Không thể chết một cách có cốt khí một chút hay sao QAQ
Liền ở lúc nghìn cân treo sợi tóc này, một mũi tên nhọn lập tức từ phía sau mọi người bắn lại đây, vừa vặn đâm vào trên liêm đao, đem liêm đao đánh lệch đi vài phần, vì thế lưỡi dao cũng thật sâu đâm vào một đầu gỗ cạnh đó.
Lê Thanh nhìn đến lưỡi dao gần trong gang tấc, kinh ra một thân mồ hôi lạnh.
Y Ny Đức nhìn nhìn mũi tên nhọn kia, thần sắc lộ ra vài phần lo âu, nàng quay đầu lại nhìn đến phương hướng tiễn phóng tới : “Công chúa điện hạ, ngươi như thế nào lại đến ?”
Giống như Ma Tây Phân Hải, mọi người đều nhường ra một đạo lộ cho người tới, người đến là một thiếu nữ mặc bạch y, nhìn qua ước chừng mười lăm mười sáu tuổi.
Tuy rằng phía trước đó đã nói, các Tinh Linh lớn lên xinh xắn ảo diệu [6], nhưng thiếu nữ trước mắt này lại muốn so với các nàng đều đẹp hơn vài phần, nàng như vậy chậm rãi đi tới, này phiến không gian tựa như đều sáng lên không ít.
*[6] xinh xắn ảo diệu. Nguyên tác : không linh tuyệt mĩ (空灵绝美)
Lê Thanh kinh ngạc nhìn đến thiếu nữ cách đó không xa, này, này chẳng lẽ nói chính là bạn cùng phòng của nam chủ trước đó, nữ phẫn nam trang Tinh Linh công chúa Alice kia hay sao! Vì cái gì khuôn mặt mỹ nhiều như vậy!
【…… Lúc trước đó, người ta đi đến nhân tộc đương nhiên là dịch dung a, bằng không nếu « thân là một nhan-sắc-công-chúa của Tinh Linh Tộc, lại không đẹp-bình-thường như một Tinh Linh qua đường », nam chủ quỷ-háo-sắc kia như thế nào lại chịu mãi trướng ! 】[7]
*[7] đẹp bình thường.
Nguyên tác : thân vi tinh linh tộc đích công chủ nhan khước một hữu tinh linh lộ nhân mĩ (身为精灵族的公主颜却没有精灵路人美)
Lê Thanh: “……” Nói rất có đạo lý, quả thực không tìm thấy lý do phản bác.
Y Ny Đức tuy rằng vẫn là trương diện than kiểm trước đó, nhưng thoạt nhìn nàng đã không có vẻ trấn định như vừa rồi : “Công chúa điện hạ, người này chính là bọn buôn người nguy hại Tinh Linh Tộc chúng ta gần đây, vì sao ngài muốn cứu hắn?”
Alice không có thu hồi cung tiễn trên tay, nàng mang theo vài phần ngượng ngùng nhìn đến Lê Thanh: “Vị này chính là bằng hữu mà lúc trước ta đến nhân tộc lịch hiểm đã gặp được .”
Y Ny Đức nhíu mày mà nói: “Cho dù là bằng hữu của công chúa điện hạ ngài, người như vậy cũng không thể lưu lại!”
Alice mỉm cười nhìn đến Y Ny Đức: “Ngươi cho là, ta không biết bọn buôn người thật sự là ai sao ?”
Y Ny Đức đồng tử co rụt lại, cư nhiên theo bản năng lui về phía sau vài bước, sau đó nàng ánh mắt trốn tránh mà nói: “Công chúa điện hạ, ngươi đang nói cái gì vậy?”
Lê Thanh: “……” Diễn xuất quá kém a! Dễ dàng như vậy liền xuất hiện sơ hở ! Quả thực lãng phí ấn tượng cao lãnh đã cấp cho người ta trước đó.
Alice giơ lên cung tiễn trong tay, mục tiêu chính là Y Ny Đức trước mắt, khí thế kinh người mà nói: “Trước đó ta liền vẫn cảm thấy rằng ngươi có chút bất thường, cho nên, đã hạ một chút ma pháp theo dõi ở trên người ngươi…… Cư nhiên cấu kết với nhân loại đến ám hại Tinh Linh tộc chúng ta.”
Mấy lời này của Alice thật giống như bom ném vào trong đám người, đám muội tử Tinh Linh phía sau đều kinh ngạc mà nhìn đến Y Ny Đức:
“Như thế nào lại có thể?”
“Y Ny Đức đại nhân như thế nào lại làm ra loại sự tình này?”
“Rõ ràng trước đó Y Ny Đức đại nhân cũng thực oán hận bọn buôn người a!”
“Nhưng công chúa điện hạ là không có khả năng nói dối……”
“Tại sao lại có thể như vậy!”
Y Ny Đức diện than kiểm rốt cục sụp đổ, nàng hung tợn nói: “Không sai, ta chính là phản bội Tinh Linh Tộc, với ta mà nói, đám ngu xuẩn các ngươi đương nhiên chỉ có một giá trị là bán ra kim tệ !…… Nhưng ta sẽ không chết !”
Lê Thanh đột nhiên sinh ra tiếc nuối chi tình: “……” Vì cái gì cảm giác chính mình giống như đã tới chậm, đã bỏ lỡ một ít kịch tình đặc sắc a.
Alice vẻ mặt ngưng trọng rất nhiều: “Ngươi đã chết cũng không hối cải, ta đây liền động thủ !” Nói xong, nàng liền hướng Y Ny Đức bắn ra một mũi tên.
“! !” Y Ny Đức cái trán ẩn ẩn chảy xuống mồ hôi, nàng lập tức giơ lên liêm đao chặn mũi tên hướng chính mình bay tới.
Tiếp đó, nàng liền không chút nào hiếu chiến mà xoay người chạy trốn, Alice mặc dù có tâm gϊếŧ chết đối phương, nhưng vẫn là hạ không được ngoan thủ, cuối cùng cũng chỉ là bắn vào chân của đối phương mà thôi.
Y Ny Đức ở trong rừng rậm điên cuồng chạy trốn, không biết chạy bao lâu, nàng mơ hồ nhìn đến trước mặt xuất hiện một bóng người, nhất thời lộ ra tươi cười như phụ thích trọng [8], ngã xuống một chỗ cách đối phương không xa.
*[8] như phụ thích trọng (如负释重)
Thường nghe “như thích trọng phụ” (如释重负) như trút được gánh nặng, thở phào một hơi.
“Như phụ thích trọng” mang hơi thở ngôn ngữ mạng, có chút hài hước, đại ý là “khỏe rồi”, “over flag”…
Kẻ đó xoay người lại, dùng ánh mắt âm ngoan mà nhìn đến Y Ny Đức đã hôn mê trên mặt đất, trên mặt không có một tia thương hương tiếc ngọc chi tình: “Hừ, nếu ta không muốn đối Tinh Linh Tộc ra tay, như thế nào lại lưu lại phế vật vô dụng như ngươi. “
Nếu Lê Thanh ở trong này nhất định hội nhận ra khuôn mặt một bộ « chung cực nhân vật phản diện boss » này chính là nam chủ.
Vương Thành sau khi bị thống thận, tính cách lại âm u rất nhiều, mỗi ngày thầm nghĩ báo thù, cư nhiên chạy tới Tinh Linh Tộc để buôn người kiếm tiền [9].
*[9] buôn người kiếm tiền. Nguyên tác : phiến mại nhân khẩu trám tiễn (贩卖人口赚钱)
Sau đó bởi vì nam chủ quang hoàn, Y Ny Đức muội tử chạy tới đuổi gϊếŧ nam chủ liền nhịn không được mà yêu nam chủ, cư nhiên cùng hắn cấu kết gây sóng gió cho Tinh Linh Tộc.
Bất quá lúc này, vị nam chủ « càng ngày càng trở nên lãnh huyết vô tình » đã không còn yêu nữ nhân, đã trải qua chuỗi ngày tháng đầy đả kích « mỗi ngày nhìn đến người khác tú ân ái, chính mình lại vẫn là FA » [10], Vương Thành đã quyết định làm một nam nhân không-tình-yêu ! ! [11]
* [10] FA . Nguyên tác : đan thân cẩu (单身狗)
* [11] nam nhân không-tình-yêu . Nguyên tác : một hữu ái đích nam nhân (没有爱的男人)
Chuyện này nói cho chúng ta biết một đạo lý sâu sắc, đừng tùy tùy tiện tiện liền tú ân ái.
Muốn hỏi rằng còn có phương pháp nào có thể cho nam chủ được một cái cp, đáp án cũng chỉ có tự công tự thụ.