Cứu Vớt Ác Độc Nữ Phối

Chương 38: Mạt thế (12)

Chapter 38: Mạt thế (12)

B thị chính là thủ đô của Z quốc, lúc mạt thế còn chưa phát sinh đã sớm biết trước tin tức, đã sớm bắt đầu xây dựng khu vực an toàn, cho nên sau mạt thế, những người sống ở nơi này coi như là ổn định.

Bất quá theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người kéo đến trong an toàn khu, chính phủ cũng không thể nuôi một đám người ăn không ngồi rồi, vì thế ban ra nhiệm vụ.

Tỷ như là ở bên ngoài an toàn khu mà tu kiến công sự phòng ngự, một ngày có thể được một chút điểm tích lũy, hoặc là đi ra ngoài tìm vật tư, gϊếŧ xác sống, tìm người, những việc này cũng có thể kiếm được điểm tích lũy.

Mà điểm tích lũy là có thể đổi lấy súng, đồ ăn, đồ dùng thiết yếu, chỗ tạm trú và vân vân, trên cơ bản thì những gì có thể nghĩ đến đều có thể đổi lấy.

Tóm lại, trong bất tri bất giác, chế độ này của B thị cứ như vậy mà phát triển hoàn thiện.

Cao Soái trước mạt thế cũng là một cao phú suất, sau mạt thế sẽ xóa đi một chữ 'phú' kia [1].

*[1] phú (富): giàu có. Chơi chữ. Đại ý: sau mạt thế thì anh chàng này cũng chỉ còn ngoại hình đẹp trai mà thôi, không còn có gia sản khiến người người ngưỡng mộ như lúc trước. Cao phú suất (高富帅)=>Cao Soái (高帅). Cũng chính là tên nhân vật. (Editor)

Tuy rằng Cao Soái thuộc hỏa hệ dị năng, chính là siêu nhân cấp ba [2], nhưng bởi vì hắn phải gánh một nhà năm miệng ăn ( ba ba, mụ mụ, muội muội, đệ đệ ), cho nên mỗi ngày đều có chút chật vật.

*[2] siêu nhân cấp ba. siêu việt thường nhân đích tam cấp (超越常人的三级).

Đúng vậy, kịch bản này, chính là muốn nữ chủ và nam chủ cùng một chỗ; sau đó, ba ba mụ mụ, muội muội, đệ đệ của nam chủ sẽ luân phiên nhau cùng nữ chủ trạch đấu, vô cùng sát nghĩa luôn (⊙_⊙)

Vì thế nam chủ không thể không cùng bằng hữu hợp tác thành lập một đoàn người để làm nhiệm vụ.

Sau khi tới B thị, liền có người của Lãnh gia đến tiếp đón Lãnh Ngạo Tuyết, Lãnh Ngạo Tuyết chần chờ nhìn Lê Thanh liếc mắt một cái, liền đi theo người của Lãnh gia mà rời khỏi, đương nhiên Vương Minh Minh cũng không hề tiết tháo mà mặt dày theo sau, cũng không sợ đến lúc đó bị người ta S-M [3].

*[3] S-M: Slave-Master.

Cao Soái đưa ra đề nghị: “Không bằng các ngươi cũng gia nhập với chúng ta đi, không có dị năng cũng không quan hệ, biết nấu cơm là được rồi.”

Lệ Quân ở bên cạnh cũng chen vào một câu: “Chúng ta không phải đã có tiểu Vương nấu cơm rồi sao ?”

Cao Soái: “……”

Lê Thanh từ chối mà nói: “Không cần, ta cùng Lạc Dao hai người thì tốt rồi.”

“Đúng vậy.” Lạc Dao mỉm cười cầm lấy tay Lê Thanh.

Lý Tiểu Hồng nhịn không được nhỏ giọng nói: “…… Còn có ta a……” Nổi hết cả da gà ! ! Đừng loạn ân ái ở đây a ! !

Cao Soái tuy rằng cảm thấy được khí tràng giữa những người con gái này có chỗ không đúng, nhưng hắn vẫn nói: “Ở một nơi hỗn loạn như vậy, mấy muội tử cùng một chỗ không được an toàn a.”

“Không có quan hệ.” Lê Thanh nói: “Lạc Dao có dị năng.”

“Như vậy a.” Cao Soái thần tình thực thất vọng, “Vậy nếu như có việc, về sau có thể đến chỗ XXX ( lười nghĩ ra địa chỉ ) tìm ta.”

Cùng Cao Soái phân khai xong, Lê Thanh liền cùng Lạc Dao cùng với Lý Tiểu Hồng ở trong an toàn khu, đi dạo.

An toàn khu thập phần to lớn, tận cùng bên trong là những nơi mà một ít nhân vật lãnh đạo cấp cao ở lại, bọn họ không nhất định phải có dị năng, nhưng lại là những người lãnh đạo mà an toàn khu ắt không thể thiếu.

Đúng rồi, nơi này còn có vô số « nhân vật phản diện vạn ác » [4] thường thấy trong mạt thế văn, dựa vào 'vi sinh hóa' sự nghiệp cùng với 'giảm thiểu nhân khẩu' sự nghiệp, 'trọng sinh' sự nghiệp, 'xuyên việt' sự nghiệp, mà tạo ra cống hiến – những vị nhân viên nghiên cứu và khoa học gia. [5]

*[4] nhân vật phản diện vạn ác. Nguyên văn: vạn ác đích phản phái (万恶的反派).

*[5] sự nghiệp 'vi sinh hóa', 'giảm thiểu nhân khẩu', 'trọng sinh', 'xuyên việt'.

Những nhà bác học điên khùng, luôn nói đến những lý tưởng cao đẹp để bào chữa cho công việc nghiên cứu không giống ai của mình như: nuôi cấy mô tế bào, chính sách dân số, nâng cao tuổi thọ con người, chế tạo cỗ máy thời gian. Mục đích cuối cùng chỉ là phục vụ cho tham vọng cá nhân. (Editor)

Nếu không có bọn họ, cũng sẽ không có nhiều vai chính ở trong phòng thí nghiệm bị ngược tử, sau đó trọng sinh, xuyên việt, báo thù → →

Dù trong bất kỳ cuốn văn nào, mạt thế bùng nổ đều là do lỗi của khoa học gia là được.

Tầng thứ hai chính là nơi mà người nhà của dị năng giả ở lại, mạt thế về sau, sự chênh lệch giữa dị năng giả cùng người thường càng lúc càng lớn, đãi ngộ cũng hoàn toàn bất đồng, có thể nói chỉ cần người nào có dị năng liền ăn mặc không lo, người nào không dị năng sẽ mệt chết mệt sống, vì miếng ăn mà bôn ba.

Chỗ tuyên bố nhiệm vụ cùng với lĩnh vật tư, còn có chút hoạt động giải trí của an toàn khu đều ở trong này.

Tầng thứ ba chính là nơi mà người thường ở lại, mà chợ của an toàn khu cũng ở chỗ này.

Bên ngoài cùng chính là nơi mà những người mới tới từ những thành thị khác ở lại, không vật tư không dị năng, cũng chỉ có thể lưu lại ở trong này.

Xác sống một khi xông vào, những người ở bên ngoài này liền trở thành vật hi sinh ngay lập tức.

Ba người liền từ bên ngoài mà đi đến bên trong.

Bất quá Lê Thanh nghĩ muốn buồn nôn chính là, mạt thế bùng nổ về sau, cho tới hôm nay cũng chỉ mới mười ngày thôi mà ! ! Vì cái gì mới mười ngày trôi qua, những người ở nơi này thật giống như đã qua mạt thế mười năm, mỗi người đều cốt sấu như sài [6], quần áo tả tơi, thần tình đều là một bộ như thể ' thế giới xong rồi, ta cũng xong rồi, hết thảy đều xong rồi ' a! !

*[6] cốt sấu như sài (骨瘦如柴). Gầy giơ xương.

Hơn nữa, tốc độ phát triển của an toàn khu cũng quá nhanh, quả thực là gấp mười lần so với ngoại giới a, nhanh như vậy liền phân chia tốt giai cấp, nhanh như vậy đã dùng tinh hạch của xác sống làm tiền…… Kỳ thật, người lãnh đạo chắc là đã trọng sinh.

Liền như vậy đi tới chỗ kiểm trắc dị năng giả, Lê Thanh quyết định để cho Lạc Dao cùng Lý Tiểu Hồng đều đi tới phòng xét nghiệm dị năng [7], có thân phận dị năng giả sẽ dễ làm việc hơn a.

*[7] phòng xét nghiệm dị năng. Nguyên tác: dị năng giả kiểm trắc xử (异能者检测处).

Về phần chính mình…… Lê Thanh nghĩ nghĩ đến kỹ năng [ ăn đòn không chết ], liền cảm thấy được thập phần không ổn, nếu như nàng đi test dị năng thì nhất định sẽ khiến cho mấy « trùm phản diện ở sở nghiên cứu » [8] chú ý, vẫn nên giả dạng làm người thường đi.

*[8] trùm phản diện ở sở nghiên cứu. Nguyên tác: phản phái nghiên cứu sở. (反派研究所). Nhân vật phản diện là các nhà nghiên cứu, nhà khoa học.

Test dị năng giả thập phần dễ dàng, chỉ cần lấy mẫu máu, sau đó để cho các nàng phát ra dị năng là xong.

Cuối cùng, cơ quan kiểm trắc cấp cho Lạc Dao cùng Lý Tiểu Hồng giấy chứng nhận

dị năng giả, nhờ vào giấy chứng nhận này, các nàng ở tầng thứ hai lĩnh được một bộ phòng ở hai người miễn phí.

Đúng vậy, là hai người.

Cái này thuyết minh rằng phải có hai người cùng nhau ở chung_(:з)∠)_

Lê Thanh đột nhiên nhớ tới Lý Tiểu Hồng đã nói rằng ba mẹ nàng ở B thị, liền hỏi: “Tiểu Hồng, ngươi không cần đi tìm ba mẹ của ngươi sao ?”

Lý Tiểu Hồng một bộ không sao cả, nói: “Đó là gạt người thôi, kỳ thật cha mẹ ta đều ở Châu Phi du lịch. Đại khái, đời này cũng chưa có biện pháp gặp lại.”

Lê Thanh: “……”

Đi nơi nào du lịch không tốt, lại muốn đi Châu Phi a! !

Lê Thanh còn chưa kịp xem qua một quyển mạt thế văn có nói đến Châu Phi, bởi vì thật sự là không thể tin được a……

Vì thế ba người mà bắt đầu cuộc sống ở chung.

Lạc Dao sửa sang lại ba lô, nhíu mày nói:

” Hiện tại, trên người chúng ta căn bản không có đồ ăn, xem ra ngày mai phải đi làm nhiệm vụ.”

“Khụ khụ.” Lê Thanh ho khan vài tiếng, nhẹ giọng nói: “Kỳ thật…… Ta có một sự kiện vẫn chưa nói cho các ngươi biết.”

“Nga?” Lạc Dao tò mò mà nhìn nhìn Lê Thanh, “Ngươi thế nhưng còn giấu một bí mật?”

Lý Tiểu Hồng nghiêm mặt nói: “Đã yêu rồi.”

Lê Thanh: “Chuyện ta nói căn bản không phải ' ta cuối cùng có một vấn đề cũng muốn hỏi ngươi ' nha ! ! Đừng loạn comment.”

Lê Thanh đứng đắn nói: “Kỳ thật, ta có một cái không gian.”

Lê Thanh cảm thấy được hai người này tốt xấu gì cũng là cùng nhau trải qua chuyện sinh tử, nói ra chuyện này hẳn là không có vấn đề gì.

“Tiểu Phương, ít xem tiểu thuyết một chút.” Thật lâu sau, Lạc Dao ý vị thâm trường mà nói ra một câu như vậy.

“Vì cái gì a! ! Các ngươi không phải đều gặp qua cái không gian của Lãnh Ngạo Tuyết sao! Vì cái gì lại không tin ta!” Lê Thanh vạn phần bi phẫn, một tay bắt lấy Lạc Dao, một tay bắt lấy Lý Tiểu Hồng, liền mang theo hai người bọn họ cùng nhau đi vào không gian.

Kỳ thật, bản thân Lê Thanh cũng đã lâu chưa tiến vào trong không gian, nàng đối không gian này chỉ đơn giản nhấn một cái nút 'Play', hạt giống gieo xuống xong cũng sẽ không quản qua ; gà,vịt, heo, cá và vân vân, liền đừng nói đến.

Đã sớm thoát ly chủng điền trong nguyên tác, mà hướng về phía OTZ

Hậu quả của việc vô tư ấn 'PLAY' chính là, ngay cả bản thân Lê Thanh cũng không thể nhận thức ra cái không gian này.

Đầu tiên là trong ruộng lúa, không biết là dinh dưỡng quá thừa hay là đột biến gien, lúa cao ba thước, còn có trong cái hồ bên cạnh ngẫu nhiên nhảy ra hai con có thể nói là thủy quái hồ Nise – cá dài hai thước [9]…… Cùng với đàn heo cao ba thước……

*[9] Nise (Niseag). ni tư hồ (尼斯湖). Nguyên tác: ni tư hồ thủy quái đích lưỡng mễ trường đích ngư (尼斯湖水怪的两米长的鱼).

Nessie” hay “Ness” (tiếng Gaelic: Niseag) hay thường biết đến với tên gọi hồ Loch Ness . Một hồ nước ngọt, nằm gần thành phố Inverness ,Scotland.

Đàn heo này chẳng những vì đột biến gien mà răng nanh dài ra, thậm chí trên đầu cũng mọc ra một cái sừng, Lê Thanh thật sự muốn buồn nôn, muốn nói cho đàn trư này rằng bọn nó cũng đừng nghĩ muốn cos [10] thành tê giác nha.

*[10] cos : cosplay.

Này một màn khiến Lê Thanh có loại ảo giác rằng nàng đã nháy mắt xuyên qua một quyển tiểu thuyết kỳ huyễn.

Nếu không phải vì căn phòng nhỏ bên cạnh vẫn còn, nàng liền sẽ nghĩ đến cái không gian này không phải là cái lúc trước.

Điều khiến Lê Thanh cảm thấy an ủi chính là, có lẽ là « tác dụng giới hạn » của không gian, đám heo và cá đều không thể rời đi hàng rào và hồ nước, bằng không các nàng nhất định phải trình diễn tiết mục « chạy trốn trong không gian ».

Mà gà vịt không biết bởi vì sao vẫn giữ được kích thước trong nguyên tác, điểm ấy cũng đã khiến cho Lê Thanh thập phần cảm động .

Lạc Dao: “…… Ta tin tưởng ngươi, nhưng, heo lớn như vậy, ngươi là như thế nào dưỡng được.”

Lý Tiểu Hồng: “Đàn heo này nếu nướng nguyên con, nhất định rất khó nướng chín a.”

Lê Thanh: “Ta cũng không tạo a! ! Nó tự tiện liền lớn như vậy……”

“Cơm chiều hôm nay liền ăn thịt heovà thịt bò là được.” Lạc Dao mỉm cười, “Tiểu Phương, liền phiền ngươi.”

“Cái gì? ! Vì cái gì muốn phiền ta, ta rõ ràng…… Hơn nữa ngươi xem, heo lớn như vậy, thịt nhất định rất dai……” Nhìn đến Lạc Dao càng ngày càng ôn nhu tươi cười, Lê Thanh liền nhuyễn xuống, “Được rồi, ta đi gϊếŧ heo.”

” « Đại hiệp đũa » tỷ tỷ cố lên ~” Lý Tiểu Hồng ở bên cạnh cao hứng cổ vũ.

Gϊếŧ heo khổng lồ so với gϊếŧ xác sống vẫn dễ xem hơn XD

Lê Thanh cắn chặt răng, lập tức xoay người nhảy vào trong hàng rào, sau đó bỗng nhảy nhảy lên trên lưng một con heo.

Lê Thanh nhìn con heo dưới chân này, đột nhiên lại có loại cảm giác quỷ súc.

…… Rõ ràng chỉ là nuôi heo, rõ ràng chỉ là làm ruộng, vì cái gì lại khó như vậy QAQ

Dùng thái đao dũng mãnh mà đâm vào lưng con heo này…… Đâm không vào a! ! Da quá dầy hay sao ? !

Mà lúc này, mấy con heo bên cạnh cũng chú ý tới Lê Thanh, đều dùng cái mũi ủi nàng, nghĩ muốn đem Lê Thanh quật ngã xuống đất.

Này còn chưa tính, cố tình trên đỉnh đầu của đàn heo này đều là sừng nhọn, nếu đâm vào người tuyệt đối là chết chắc.

Lê Thanh hít một hơi thật sâu, ghé vào trên người con heo, khóc rống lên, “Lạc Dao, cứu ta a, ta sắp chết rồi……”

Lê Thanh thật sự là không có biện pháp đối phó với lũ heo này, hiện tại chỉ có thể bám vào lưng con heo, mà khóc rống.

“Được rồi, thật sự là sợ ngươi.”

Lạc Dao liền bày ra động tác, lập tức xoay người mà nhảy lên lưng một con heo, một tay phóng ra điện hoa, này trong khoảnh khắc, đàn heo liền giống như được 'độ lôi kiếp' [11], vô số điện quang màu tím có kích thước lớn lóe ra, nháy mắt đã đem tất cả đám heo đều làm cho bị điện giật đến ngất xỉu, không…… Có lẽ có mấy con heo này đều đã bị điện giật chết.

*[11] độ lôi kiếp (渡雷劫). Hóa kiếp; Bị trời đánh ; Bị sét đánh. Trải qua một trận 'độ lôi kiếp' sẽ thăng lên level thành thần trong tu chân, đáng tiếc là đám trư này (…).

Lê Thanh ngây ngốc nhìn đến một màn này có thể so với kỹ xảo điện ảnh, nhịn không được hỏi: “Lạc Dao, hiện tại, dị năng của ngươi đã ở cấp mấy rồi a?”

Cường độ của dị năng này hoàn toàn không còn là cái tiểu điện hoa lúc trước a.

Lạc Dao nói: “Giống như ở trong bất tri bất giác đã đạt tới cấp ba a, thời gian trôi qua đúng là nhanh thật……”

“……” Này cũng quá nhanh đi, như thế có thể so với tốc độ phát triển của dị năng BUG _(:з)∠)_

Quả nhiên thế giới này là phát triển với tốc độ gấp mười.

Cuối cùng Lạc Dao để cho Lê Thanh tùy tiện nhặt lên một con heo bị điện giật ngất, đi ra ngoài.

Nếu Lê Thanh không có ngoại quải [12], liền không thể nào xách nổi đầu con heo khổng lồ này.

Cảm giác thái đao không dùng được, Lê Thanh thô bạo mà vặn gảy cái sừng trên đầu heo, trực tiếp dùng cái sừng này để gϊếŧ heo.

*[12] ngoại quải (外挂). Trang bị trong game.