Chapter 21: Cẩu huyết ngược văn (9)
Tóm lại về tới trong viện, Lê Thanh lại cảm giác cung nữ trên giường nhìn quá dọa người, liền đem nàng cấp nhét xuống dưới sàng, chính mình giả dạng làm bộ dáng bệnh nặng mà nằm trở lại trên giường.
Sau đó không lâu, Đông Phương Tuyết liền vội vàng chạy trở về, nhìn đến trong phòng chỉ có Lê Thanh một người, không khỏi nhíu mày nói: “Thúy Vân đâu?”
“Khụ khụ khụ.” Lê Thanh ho khan vài tiếng, suy yếu nói: “Nàng hình như đi trở về rồi……”
“Như vậy a.” Đông Phương Tuyết nói: “Nha đầu kia thật sự là càng ngày càng không kiêng nể gì…… Quên đi, thời gian cũng không còn nhiều, ngươi theo ta đi.”
“Eh?” Lê Thanh bị nàng từ trên giường kéo đứng lên, “Chúng ta phải đi đâu?”
“Lý ma ma đã chuẩn bị tốt xe ngựa đi ra ngoài, chúng ta hiện tại liền từ cửa phụ đi ra ngoài.” Đông Phương Tuyết nhíu mày nói: “Bất quá…… Ngươi hiện tại bị thương, Thúy Vân cũng không ở đây, làm sao mới có thể mang ngươi qua đó ?”
Nói đi là đi…… Như vậy tùy tiện, đám phòng vệ chết tiệt tướng quân phủ này a, cái gì gọi là ngay cả con muỗi cũng phi không ra đâu! ? ?
Lê Thanh cắn răng đứng lên, “Không có việc gì, ta miễn cưỡng còn có thể đi.”
“Ngươi……” Đông Phương Tuyết trong mắt toát ra vài phần lo lắng, “Chính là ngươi rõ ràng bị trọng thương như vậy.”
“Không có việc gì, hiện tại đi ra ngoài mới là tối quan trọng hơn.” Lê Thanh miễn cưỡng cười cười.
Đông Phương Tuyết vội vàng đỡ thân mình của nàng lung lay sắp đổ, thở dài nói: “Được rồi, chúng ta đây đi đi.”
Dọc theo đường đi Lê Thanh lại nghe tới vô số tiếng 'đích đích đích đích đích đích', mở ra giao diện nhìn một chút, mới phát hiện độ hảo cảm đã tới 94, cách thành công chỉ kém một bước ! !
Tóm lại thần kỳ chính là, này dọc theo đường đi cư nhiên đều không có gặp gỡ bất luận kẻ nào, ngay cả nha hoàn quét tước đều không có một cái, cả tướng quân phủ giống như đột nhiên trống không.
Rất nhanh Lê Thanh cùng Đông Phương Tuyết đã đi đến chỗ cửa phụ, nguyên lai nơi này chính là chỗ mà một ít nha hoàn sai vặt thường đi ra ngoài mua mấy thứ này nọ, bên ngoài chính là ngõ tắt hẻo lánh, người bình thường đều không có ai đi qua.
Cửa này cũng không có thủ vệ nào, Lê Thanh cùng Đông Phương Tuyết dễ dàng liền lên xe ngựa.
Cũng đúng lúc này, Lê Thanh cảm giác thập phần không ổn a, trốn chạy làm sao có thể thuận lợi như vậy ! ! Mặc kệ là manga, phim truyền hình hay là tiểu thuyết, vai chính muốn chạy trốn, cho dù không bị bắt được, tốt xấu cũng bị hù dọa mấy cái mà, hôm nay này cũng thuận lợi không bình thường _(:з)∠)_
Đông Phương Tuyết để cho Lê Thanh nằm tới trong xe ngựa, mỉm cười nói: “Ta đi về trước một chuyến, ngươi ở chỗ này chờ chờ.”
“Tốt.” Lê Thanh gật gật đầu, nhìn theo thân ảnh của Đông Phương Tuyết vội vàng rời đi.
Ngay lúc Lê Thanh nằm ở trong xe ngựa tự hỏi kế tiếp nên như thế nào, một cái Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của nàng.
Lê Thanh bị dọa đến nỗi tròng mắt đều phải rơi ra [1], đây không phải là ảnh vệ thủ lĩnh- ảnh vệ B sao ? ! Ảnh vệ B so với ảnh vệ A tinh anh [2] vô số lần, bởi vì Lê Thanh sợ bị hắn phát hiện manh mối, cho nên, mấy ngày này vẫn cách ảnh vệ B rất xa, không nghĩ tới ảnh vệ B cư nhiên chính mình tìm tới cửa ! !
*[1] tròng mắt đều phải rơi ra. Nguyên tác: nhãn châu tử đô yếu điệu xuất lai liễu (眼珠子都要掉出来了)
*[2] tinh anh. Nguyên tác: chính kinh khả kháo (正经可靠). Đáng tin cậy.
“Ngươi, ngươi……” Lê Thanh xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, ra vẻ trấn định nói: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Ảnh vệ B nói: “Phu nhân, ta biết tướng quân đã đã chết, mấy ngày qua đều là ngài phẫn thành bộ dáng tướng quân.”
Lê Thanh: “…… ! !” Ngươi làm sao mà biết được! ! Kỹ thuật biến thân hoàn mĩ của nàng như thế nào lại bị nhìn thấu ! ! Người bình thường cũng không thể phát hiện mà, chiều cao của nàng cùng nam chủ chính là kém mấy chục cm a! !
Ảnh vệ B nói: “Tuy rằng không biết ngài dùng chính là phương pháp gì…… Bất quá đêm đó ta ở trong viện của ngài, cho nên, hết thảy ta đều thấy được.”
Nguyên lai là nhân chứng mục kích OTZ, quả nhiên sự tình không đơn giản như vậy.
Thanh âm của Lê Thanh không khỏi mang theo vài phần run rẩy, “Vì cái gì trước đó ngươi không tố giác? Ngươi hiện tại là muốn làm cái gì? Là muốn gϊếŧ ta thay Trữ Quyết báo thù sao ?” Trong nháy mắt này, nàng nhất thời suy nghĩ ra vô số khả năng.
“Không.” Ảnh vệ B dùng ngữ khí bình thản nói: “Kỳ thật tướng quân là kẻ thù đã gϊếŧ cha ta, ta xem đến hắn chết ngược lại cảm thấy muốn thở phào một hơi.”
Lê Thanh: “……” Kẻ thù gϊếŧ cha…… Uy, nam chủ mới hơn hai mươi nha, ngươi xem đến cũng mới hơn hai mươi, nam chủ rốt cuộc khi nào thì xử lý cha ngươi a ∑(っ °Д °;)っ
“Cho nên, ta cũng thực cảm kích vì phu nhân đã gϊếŧ tướng quân.” Ảnh vệ B vươn tay nói: “Người xem này.”
Lê Thanh cúi đầu, liền nhìn đến trong tay ảnh vệ B đang cầm lấy một con bồ câu, đúng là con mà phía trước đó bị ảnh vệ A đậu bỉ không cẩn thận để cho bay mất, không nghĩ tới ảnh vệ B cư nhiên thật sự đáng tin như vậy……
Ảnh vệ B sau đó nói: “Toàn bộ thủ hạ của công chúa đều đã bị ta hạ dược, bọn họ xem như hoàn toàn nguyện trung thành với công chúa điện hạ, mà tin tức của tướng quân phủ cũng đã bị ta phong tỏa.”
“Ngươi……” Ngươi kỳ thật là *oss nhân vật phản diện đi! ! Thiết định so với nam chủ đều phải khốc huyễn hơn rồi nha ∑(っ °Д °;)っ trách không được dọc theo đường đi lại im lặng như vậy, kỳ thật tiểu quái đều đã bị ảnh vệ B quét sạch rồi sao ?
“Công chúa hiện tại đang tìm cách phóng hỏa, muốn thu hút lực chú ý của những người khác để hảo hảo chạy trốn.” Ảnh vệ B nói: “Mà bốn người Xuân Hoa, Hạ Nguyệt, Thu Phong, Đông Tuyết lúc chạy đi, kia một khắc, đã bị ta phái người bắt được, phu nhân, ý của ngài là?”
Loại tình tiết phát triển này là gì đây, cho nên, nói nàng hiện tại mới là boss nhân vật phản diện sao _(:з)∠)_ hay là nói đây chính là tác dụng của « nữ chủ quang hoàn » a.
Lê Thanh cũng bình tĩnh rất nhiều, phân phó nói: “Để cho Xuân Hoa, Hạ Nguyệt các nàng đi thôi, các nàng thật là nữ tử số khổ…… Phái người âm thầm bảo hộ các nàng thì tốt rồi.” Nàng đối bốn tiểu thϊếp kia cũng không tính cái gì hận, nhiều nhất chính là có điểm xem không vừa mắt thôi, cũng không có ý làm khó các nàng.
“Kia công chúa đâu?”
******
Đông Phương Tuyết thu thập tốt lắm mấy thứ này nọ, mang theo mấy ma ma cùng cung nữ vội vàng chạy tới xe ngựa, thật cẩn thận trèo lên trên xe ngựa hướng bên trong nói: “Tốt lắm, chúng ta đi nhanh đi.”
Tươi cười của nàng lúc nhìn khắp trạng huống bên trong xe nhất thời ngưng lại, bên trong xe không còn thân ảnh của Lê Thanh, thủ nhi đại chi chính là kẻ mà nàng hận thấu xương – xà tinh bệnh tướng quân, trên mặt hắn đang lộ vẻ dối trá tươi cười.
Nhịp tim của Đông Phương Tuyết thiếu chút nữa cũng phải đình chỉ, vì cái gì Trữ Quyết sẽ xuất hiện ở trong này? ! Chẳng lẽ nói Trữ Quyết đã phát hiện kế hoạch của nàng…… Kia Lê Thập Nhất đâu? Lê Thập Nhất đi đâu rồi ? !
“Ngươi……” Đông Phương Tuyết nhanh quay đầu nhìn nhìn, mới phát hiện không biết khi nào các nàng đã bị thị vệ của tướng quân phủ bao vây, Đông Phương Tuyết tâm nhất thời trầm xuống.
Nàng quay đầu nhìn nhìn Trữ Quyết, cúi đầu cắn răng nói: “Lê Thập Nhất đâu ? Ngươi đem nàng mang đi đâu rồi ?”
Lê Thanh hiện tại chính là dịch dung thành nam chủ, nàng giận dữ nói: “Thật đáng tiếc a, nàng đã không còn ở trên cõi đời này…… Ai kêu nàng nhiều lần phản bội bản tướng quân đây ?”
Đông Phương Tuyết thân mình nhất thời cứng ngắc, nàng hình như là thuyết phục chính mình mà đột nhiên lắc đầu nói: “Không, không có khả năng, ngươi chẳng lẽ đối nàng một chút cảm tình đều không có sao, ta không tin……”
“Sự thật chính là như thế, bản tướng quân làm sao có thể yêu một nữ nhân ngu xuẩn như vậy ?” Lê Thanh tàn nhẫn đả kích nàng, còn hung hăng đem chính mình cười nhạo một chút, loại cảm giác này thật là tương đương vi diệu a……
Sau đó Lê Thanh đem trong tay, ống tay áo nhiễm huyết đã đã sớm chuẩn bị tốt mà ném qua, “Chính ngươi hảo hảo nhìn xem đi, đây chính là chứng cứ chứng minh rằng nàng đã chết.”
Đúng vậy, Lê Thanh này chết tiệt, cư nhiên nghĩ ra trò lừa gạt độ hảo cảm của Đông Phương Tuyết _(:з)∠)_
Đông Phương Tuyết hai tay run rẩy tiếp nhận tay áo, tinh tế vuốt phẳng văn lộ bên trên, trong đầu hiện ra khuôn mặt tươi cười của Lê Thanh, nước mắt nhịn không được liền theo hai má chảy xuống dưới, một giọt một giọt nhiễm ướt mảnh vải trên tay, máu tươi cũng bị nước mắt thấm ướt, nhòe ra.
【độ hảo cảm của nữ phối Đông Phương Tuyết hiện tại là 100, nhiệm vụ chính 1[ đem độ hảo cảm của nữ phối tăng đến một trăm ] đã hoàn thành. 】
【 bởi vì nữ phối đối « nam chủ dongười chơi sở sắm vai » hận thấu xương, cho nên, mở khóa nhiệm vụ chính 4[ bị nữ phối tự tay gϊếŧ chết ]】
【 hiện tại nhiệm vụ chính còn lại vẫn bị khóa- nhiệm vụ chính 3[ sắm vai nam chủ cũng ngược tra nam thứ ]】
Một đống âm báo của hệ thống vang lên, Lê Thanh nhẹ nhàng thở ra, bất quá nhiệm vụ chính 4 đang khóa là cái gì a! ! Nàng còn tưởng rằng cưa đổ hoàn nữ phối, sau đó hai người sẽ không còn liên quan, đem công chúa đuổi về trong cung hảo hảo hưởng thụ nhân sinh và vân vân, không nghĩ tới cư nhiên mở ra nhiệm vụ vô cùng chết tiệt này _(:з)∠)_
Đây là báo ứng của việc làm người xấu sao…… Bất quá kế hoạch này tuy rằng tra, nhưng mục đích đã đạt tới →_→
Đông Phương Tuyết khóc không thể tự kiềm chế, sau đó cư nhiên rút ra tiểu đao bên hông mà hướng Lê Thanh đâm tới, “Ngươi cho ta đi tìm chết đi! ! Ta muốn thay Lê Thập Nhất báo thù! !”
Dao nhỏ cư nhiên phản xạ ra ánh sáng u lam, nhìn qua cực kỳ sắc bén, tuy rằng con dao này không phải nàng cấp Lê Thanh, bất quá tiểu đao này chắc chắn đã đồ mãn kịch độc, chính bởi vì Đông Phương Tuyết vẫn còn trữ không ít 'hàng' [3] a ∑(っ °Д °;)っ! !
*[3] trữ không ít 'hàng'. Nguyên tác: đông phương tuyết đích tồn hóa hoàn hữu bất thiểu (东方雪的存货还有不少).
Lê Thanh đồng tử co rụt lại, do dự mà xê dịch thân mình, lại đột nhiên ngừng lại.
Nói đến thì nếu nàng bị Đông Phương Tuyết đâm chết như vậy, nhiệm vụ 4 liền hoàn thành a…… Bất quá nhiệm vụ 3 không thể hoàn thành nha ? Nếu nhiệm vụ chính không hoàn thành toàn bộ, sau đó bị khấu điểm tích lũy thì làm sao bây giờ a OTZ
Ngay lúc Lê Thanh tự hỏi rốt cuộc có nên bị đâm chết hay không, một đạo bóng đen hiện lên, nguyên lai là ảnh vệ B- khai quải, một xao liền đem Đông Phương Tuyết cấp đánh ngất, tiểu đao trong tay nàng cũng tùy theo mà rơi xuống trên mặt đất.
Ảnh vệ B nhìn đến Đông Phương Tuyết đã ngã trên mặt đất, trưng cầu ý kiến của Lê Thanh, “Tướng quân, người xem phải làm sao xử lý công chúa điện hạ?”
“Liền tạm thời đem công chúa mang về trong phòng đi.” Lê Thanh lắc lắc đầu, nàng còn chưa kịp nghĩ đến phải làm sao đối Đông Phương Tuyết, bây giờ còn là để cho nàng hảo hảo suy nghĩ một chút.
Nghĩ tới cuối cùng, Lê Thanh rốt cục đã xác định được mục tiêu của chính mình, đầu tiên trước ngược nam thứ Đông Phương Duệ, hoàn thành nhiệm vụ chính 3, nàng tin tưởng lấy chỉ số thông minh của nam thứ, nhiệm vụ này hẳn là cũng không khó hoàn thành.
Sau đó, cũng chỉ còn lại cái nhiệm vụ chết tiệt kia- bị nữ phối gϊếŧ chết, bất quá nhiệm vụ này rất dễ hoàn thành, chỉ cần nàng dùng bộ dáng của nam chủ ở trước mặt Đông Phương Tuyết nháo một chút là có thể hoàn thành _(:з)∠)_ mức độ cừu hận của Đông Phương Tuyết hiện tại đối nam chủ tuyệt đối là siêu-cấp-vô-địch-cao.
Bất quá rốt cuộc phải làm sao vào cung đây, phải biết rằng Đông Phương Duệ tuy rằng chỉ số thông minh có vấn đề, nhưng hắn vẫn đối nam chủ có vài phần cảnh giác chi tâm, bình thường cũng không gọi hắn tiến cung.
Suy nghĩ nửa ngày, Lê Thanh gọi người đem tin tức Lê Thập Nhất bị nam chủ gϊếŧ chết truyền vào trong cung.
Tốt xấu gì Đông Phương Duệ vẫn chính là thâm tình nam thứ, tuy rằng có chút xuẩn, nhưng tình cảm của hắn đối nữ chủ vẫn rất vững chắc, hắn nếu biết được chuyện nữ chủ đã qua đời, nhất định sẽ tìm nam chủ vào cung để hỏi đến tột cùng.
Sau khi biết được tin tức nữ chủ tử kiều kiều, Đông Phương Duệ rất là chấn kinh, quả nhiên hạ chỉ kêu nam chủ vào cung một chuyến.
Không thể không nói nam nhân chết tiệt này cư nhiên không hề nghĩ ngợi đến vị muội muội đã gả ra ngoài của mình, nếu Đông Phương Tuyết biết chuyện này nhất định hận không thể cũng đem Đông Phương Duệ đâm chết.
Lê Thanh liền đội lốt nam chủ mà tiến cung.