Chapter 11: Tổng tài văn ( hoàn )
Sau khi quỷ súc gia tăng độ hảo cảm của biểu muội, Lê Thanh rốt cục viên mãn.
Đợi lúc đã trở về nhà của Lãnh Ngạo Thiên, Lê Thanh liền kiên nhẫn đợi một ngày, đợi đến buổi sáng ngày hôm sau Lãnh Ngạo Thiên có việc phải xuất môn, sau đó, nàng liền khẩn cấp đi tới thư phòng.
Không biết là bởi gan lớn hay là vì cái gì, két sắt nhà Lãnh Ngạo Thiên cư nhiên quang minh chính đại đặt giữa thư phòng, Lê Thanh đóng cửa lại, kiềm chế kích động trong lòng mà mở ra két sắt.
Bên trong chính là một tập tư liệu rất đồ sộ, Lê Thanh quyết đoán mà cầm lấy.
Đem tư liệu đặt vào trong cái túi đã sớm chuẩn bị tốt, Lê Thanh ra vẻ vô sự mà mở cửa thư phòng ra, lại thấy được tiểu Yến đang đứng ở cạnh cửa.
“Ngươi vì sao lại ở đây ?” Lê Thanh bị dọa đến kinh hách một phen, nhịn không được mà lui về sau từng bước.
“Phu nhân……” Tiểu Yến cắn cắn môi, cuống quít nói: “Ngươi hiện tại đi nhanh đi! Bằng không sẽ không kịp.”
“Ngươi……” Lê Thanh tuy rằng không quá hiểu được lời này của tiểu Yến, nhưng nàng mơ hồ cảm giác chuyện này cùng nhiệm vụ của nàng có quan hệ, cho nên nàng vẫn nghiêm túc nói: “Cám ơn ngươi.”
Bước nhanh đi xuống cầu thang, trong lòng Lê Thanh có vài phần cảm giác không ổn.
“Ngươi muốn đi đâu?” Thanh âm của Lãnh Ngạo Thiên từ phòng khách truyền đến, không biết hắn khi nào thì đã trở về nhà.
“Ta về nhà một chuyến, rất nhanh sẽ trở lại.” Lê Thanh cũng không quay đầu lại liền nói, vội vã nhằm về phía cửa mà chạy, nhưng tay nàng đã sớm bị người bắt được.
Nhìn lại, Lãnh Ngạo Thiên đang dùng ánh mắt băng lãnh mà nhìn chăm chú vào nàng, “Ta hỏi lại một lần, ngươi muốn đi đâu?”
Lê Thanh làm bộ như không kiên nhẫn mà nói: “Ta muốn đi, ngươi chẳng lẽ muốn nhốt ta lại sao ?” Vì cái gì Lãnh Ngạo Thiên đột nhiên trở nên có khí tràng như vậy, chuyện này không khoa học a!
“Hừ, cho dù ta không đem ngươi nhốt lại, cũng sẽ không cho ngươi bước ra cửa chính của Lãnh gia nửa bước.” Tay của Lãnh Ngạo Thiên nắm càng chặt.
“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Lê Thanh cũng bất chấp nhiều như vậy, vung tay liền đem Lãnh Ngạo Thiên quăng ra ngoài.
Lãnh Ngạo Thiên nhất thời không có phòng bị liền té lăn quay trên mặt đất, nhìn đến bóng dáng Lê Thanh, hắn lớn tiếng nói: “Ngươi dám đi ?! Nhâm Tuyết Dao nữ nhân kia vẫn đang nằm trên tay ta đây!”
Lê Thanh cước bộ nhất thời ngừng lại, nàng quay đầu kinh ngạc nói: “Nhâm Tuyết Dao ở chỗ ngươi ? ! Ngươi……”
” Ta hiểu rồi.” Lãnh Ngạo Thiên đứng dậy, sửa sang lại y phục của mình, “Ta đã sớm phát hiện ngươi có chỗ khả nghi, trải qua điều tra mấy ngày nay, ta rốt cục đã phát hiện, ngươi đã bị Nhâm Tuyết Dao đem đi làm giải phẫu tẩy não- phát minh mới nhất « M quốc » rồi, con chip [1] trong đầu ngươi chính là chứng cớ tốt nhất!”
*[1] con chip. Nguyên tác: tâm phiến (芯片)
Lê Thanh: “……” Rốt cuộc là chuyện gì a! ! Phía trước còn có chút đứng đắn, nhưng cái con chip của « M quốc » là cái gì ∑(っ °Д °;)っ đây là khoa học viễn tưởng văn sao, Xàm xí a.
“Ta đã đem xú nữ nhân kia bắt lại, đêm nay ta liền mang ngươi đi « M quốc » làm giải phẫu bỏ đi con chip.” Lãnh Ngạo Thiên vỗ vỗ bàn tay, cánh cửa bên cạnh phòng khách cũng tùy theo mở ra, mấy tráng hán dẫn theo Nhâm Tuyết Dao đã bị trói tay mà đi ra.
“Lãnh Ngạo Thiên, ngươi cũng đừng tái lừa gạt chính mình.” Nhâm Tuyết Dao cho dù đã bị trói, cũng vẫn là mãn kiểm bình tĩnh, “Chúng ta đều biết, cũng không có cái gì « M quốc » giải phẫu tẩy não, cũng không có cái gì con chip, này hết thảy đều là ngươi không tin Lê Thanh phản bội ngươi mà phán đoán thôi.”
Lê Thanh thở phào một hơi, nguyên lai không có gì « M quốc » con chip a, xem ra này bản tổng tài văn cũng không có xàm như vậy. Bất quá nói……Ở vào tình huống nghiêm túc như vậy, nàng cư nhiên hoàn toàn khẩn trương không nổi, quả nhiên là do nguyên nhân Lãnh Ngạo Thiên rất đậu bỉ đi!
“Ngươi câm miệng cho ta.” Lãnh Ngạo Thiên cả giận nói: “Ngươi cư nhiên đối Lệ Lệ làm loại sự tình này, ta sẽ không tha thứ cho ngươi.”
Nhâm Tuyết Dao cũng đáp lễ nói: “Ngươi biết không? Ngay lúc ngươi ở trong này phát rồ,trong khoảng thời gian này, Lãnh thị tập đoàn đã phá sản.”
“Không có khả năng.” Lãnh Ngạo Thiên quyết đoán trả lời, ai có thể lường trước kế tiếp điện thoại của hắn đã bị rơi xuống đất vì run tay [2], nguyên lai trong khoảng thời gian mấy ngày trước đây, Nhâm Tuyết Dao tuy rằng một mình không đánh lại Lãnh Ngạo Thiên, nhưng nàng vẫn cùng Nam Cung Ngự liên hợp lại, rốt cục từ trong nội bộ đã đánh sụp Lãnh thị tập đoàn.
*[2] rơi xuống đất vì run tay. Nguyên tác: đả bạo (打爆).
Tuy rằng Lãnh thị tập đoàn thực khốc huyễn cuồng bá, nhưng bởi vì nguyên nhân Lãnh Ngạo Thiên mỗi ngày mặc kệ chính sự, quyền lực của hắn đã sớm bị người tước đi _(:з)∠)_
“Đáng giận.” Lãnh Ngạo Thiên hung hăng đem điện thoại ném xuống đất, cầm lên con dao gọt trái cây trên bàn liền hướng Nhâm Tuyết Dao đâm tới, “Ngươi đi tìm chết đi!”
“Dừng tay!” Lê Thanh đem túi tài liệu ném qua một bên, tiến lên chắn trước mặt Lãnh Ngạo Thiên, “Không cho ngươi đối nàng ra tay.”
“Hừ, ngươi hiện tại đã bị tẩy não, ngươi không biết chính mình rốt cuộc đang làm cái gì mà.” Lãnh Ngạo Thiên hiển nhiên đã giận dữ, thô bạo đẩy ra Lê Thanh.
Lê Thanh làm sao có thể để cho hắn đắc ý, một cước liền đem Lãnh Ngạo Thiên gạt ngã trên mặt đất, đè lại hắn, không cho hắn nhúc nhích.
Lúc này, tiếng vỗ tay thanh thúy từ ngoài cửa truyền đến, Lê Thanh quay đầu nhìn nhìn, cửa chính của Lãnh gia bị người đẩy ra, ánh dương quang chói mắt liền tiến vào, một thanh niên dưới ánh mặt trời đã đi đến, phía sau còn mang theo không ít hộ vệ.
“Nam Cung Ngự!” Lãnh Ngạo Thiên căm tức Nam Cung Ngự, “Ngươi cùng Nhâm Tuyết Dao này đôi gian phu, ta muốn gϊếŧ các ngươi.”
“Đừng loạn dùng từ a! Cái gì kêu gian phu!” Lê Thanh theo bản năng phản bác.
“Thực đáng tiếc a, ngươi không có cơ hội này rồi.” Nam Cung Ngự mỉm cười giơ lên súng lục trong tay, nhắm ngay Lãnh Ngạo Thiên nói: “Hôm nay chính là ngày chết của ngươi.”
Theo tiếng súng thanh thúy, viên đạn nhất thời lách qua Lê Thanh, bắn trúng Lãnh Ngạo Thiên, Lãnh Ngạo Thiên cả người một trận run rẩy, không còn chút động tĩnh.
Lê Thanh vội đứng dậy, lui về phía sau vài bước, kinh ngạc nhìn về phía Nam Cung Ngự, “Ngươi cư nhiên gϊếŧ người? !”
“Chính là báo thù mà thôi.” Nam Cung Ngự cười lạnh nói: “Lệ Lệ, ngươi tránh ra, chờ ta đem Nhâm Tuyết Dao xú nữ nhân này cũng gϊếŧ chết, là có thể cùng ngươi cùng một chỗ.”
“Cái gì? Ngươi cùng Dao Dao không phải đối tượng hợp tác sao, ngươi vì sao lại……” Lê Thanh có vài phần kinh ngạc.
“Không, ta cùng nàng chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi.” Nhâm Tuyết Dao cười khổ nói: “Xem ra hôm nay thật là ngày chết của ta……”
“Ta sẽ không để ngươi chết !” Lê Thanh vọt lên, hướng mấy tráng hán đang giữ Nhâm Tuyết Dao mà đánh tới, rất nhanh nàng liền đem đám tráng hán này đều đánh bật ra, một phen tháo bỏ dây thừng của Nhâm Tuyết Dao, liền lôi kéo tay nàng muốn đi ra ngoài.
“Lệ Lệ, ngươi cũng đừng chống cự nữa.” Nam Cung Ngự giận dữ nói: “Đến lúc đó tài sản của Nhâm gia, Lãnh gia, Nam Cung gia đều là của ta, ta nhất định có thể mang cho ngươi hạnh phúc.”
“Ngươi câm miệng đi!” Lê Thanh nói: “Ta một chút cũng không muốn cùng ngươi cùng một chỗ!”
Nam Cung Ngự vẻ mặt chấn động, hắn cắn răng nói: “Quả nhiên Lãnh Ngạo Thiên nói chuyện M quốc con chip là thật sao ?”
Lê Thanh: “……” Các ngươi cũng đừng mỗi lần đều đem mấy nguyên nhân không phù hợp mà hướng phương hướng huyền huyễn xả như vậy a!
Ngay lúc Nam Cung Ngự chấn kinh, mắt cá chân của Lê Thanh đột nhiên bị người bắt được.
Lê Thanh cúi đầu nhìn nhìn, liền nhìn đến Lãnh Ngạo Thiên đang gắt gao bắt lấy chân của mình.
“Ngươi nguyên lai vẫn chưa chết a……” Lê Thanh thiếu chút nữa đã bị hù chết, còn tưởng rằng Lãnh Ngạo Thiên là xác chết vùng dậy, nhưng hiện tại xem ra hình như là « nam chủ quang hoàn » của Lãnh Ngạo Thiên đã sinh ra tác dụng, viên đạn không bắn chết hắn……
“Lệ Lệ, ta sẽ không để cho ngươi đi !” Lãnh Ngạo Thiên thanh âm khàn khàn mà nói: ” tất cả các ngươi phải lưu lại! Ai cũng đừng nghĩ đi!”
“Không tốt……” Nhâm Tuyết Dao kinh hô: “Trong tay của hắn đang cầm kíp nổ.”
Lê Thanh: “…… ! ! ? ?” Trời à, tình tiết phát triển quả nhiên vẫn hướng phía kì ba rồi, không đúng, thế giới này căn bản ngay từ đầu đã không bình thường rồi.
“Chúng ta cùng chết đi, ha ha ha ha ha ha.” Lãnh Ngạo Thiên làm ra tuyên ngôn của nhân vật phản diện, sau đó liền ấn kíp nổ, “Còn có năm giây, chỗ biệt thự này sẽ bị thổi bay, các ngươi đều phải chôn cùng ta !”
“……” Lê Thanh vội vàng một cước đá văng Lãnh Ngạo Thiên, đem Nhâm Tuyết Dao cõng trên lưng liền hướng cửa chính chạy tới.
Tuy rằng không biết vì cái gì quả bom kia sau năm giây mới nổ, nhưng hiện tại nàng có thể làm cũng chỉ có chuyện cứu Nhâm Tuyết Dao ra ngoài.
“Ngươi đừng chạy nữa.” Nhâm Tuyết Dao đều đã buông tha cho hy vọng, “Kỳ thật chúng ta cùng chết ở trong này cũng không sai……”
“Không, vô luận như thế nào, ngươi cũng không thể chết!” Nếu chết thì nhiệm vụ liền không hoàn thành được, kia mới là chết thật sự a!
Mắt thấy thời gian cũng tới rồi, Lê Thanh lập tức đem Nhâm Tuyết Dao ném ra ngoài.
Vừa rồi nhìn đến Nhâm Tuyết Dao ngã sấp xuống bãi cỏ bên ngoài, một cỗ lực khổng lồ liền từ phía sau đánh tới, Lê Thanh chỉ cảm thấy xương cốt cùng gân mạch cả người đều vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, cảm giác nóng rực truyền khắp toàn thân, trước mắt nàng tối sầm, liền mất đi ý thức.
【 Nhiệm vụ chính [ bảo hộ nữ thứ, đem độ hảo cảm của nàng tăng đến 100] đã hoàn thành 】
【 Nhiệm vụ chính 2[ ngược tra nam nam chủ ] đã hoàn thành 】