Chapter 4: Tổng tài văn (4)
Sau khi đã làm tốt hết thảy, Lê Thanh ở trong lòng mặc niệm: “Ta hiện tại đang ở trong tiểu thuyết, tất cả những gì mà ta nhìn thấy đều là hư cấu, tất cả những gì mà ta xem đến đều là số liệu cấu thành…… Cái gì cũng không phải là sự thật !”
Tự mình làm tốt chuẩn bị tâm lý, Lê Thanh thô bạo xé mở tây trang của Lãnh Ngạo Thiên, chỉ nghe thấy tê lạp một tiếng, nửa thân trên của nam chủ liền bại lộ ở trong không khí.
Lê Thanh chán ghét mà che mắt lại, sau đó đóng cửa lại, bước đến phòng khách, lúc này mới cảm giác tốt hơn một chút; càng xem nhiều, liếc mắt một cái thân thể của nam chủ đều là tra tấn a.
Nam Cung Ngự sau khi nhận được tin nhắn, không lâu sau liền vất vả mệt mỏi mà chạy lại đây, khi hắn nhìn đến Lê Thanh, không khỏi có chút kinh ngạc, vẫn duy trì phong độ ôn nhu mà hỏi: “Lệ Lệ, em như thế nào lại ở chỗ này? Chẳng lẽ nói Ngạo Thiên hắn……”
“Thực xin lỗi.” Lê Thanh cúi đầu nhận lỗi, vị nam thứ thâm tình coi như vẫn là người tốt a, chính mình tính kế với hắn quả là có điểm không tốt lắm →_→
“Ân?” Nam Cung Ngự sửng sốt, “Vì cái gì lại nhận lỗi với ta, chẳng lẽ nói em đã cùng Ngạo Thiên……”
“Không.” Lê Thanh dùng nhất chiêu ban nãy đã dùng để đối phó nam chủ mà đánh ngất Nam Cung Ngự, đem hắn khiêng tới trong phòng.
Sau đó Lê Thanh cũng đem áo khoác của Nam Cung Ngự cuồng dã mà lột ra, phóng tới trên mặt đất, cùng y phục của Lãnh Ngạo Thiên giao cùng một chỗ, cũng đem hai người ném cùng một chỗ.
【 nhiệm vụ chính ngược tra nam hoàn thành 10%. 】
Lấy điện thoại ra ba ba ba mà chụp hình, Lê Thanh rốt cục cũng có loại cảm giác hoàn thành nhiệm vụ, đẩy cửa đi ra khỏi khu nhà, thuận tiện còn thuận tay lấy đi di động của Lãnh Ngạo Thiên.
Đúng vậy, Lê Thanh sở dĩ lấy đi di động của Lãnh Ngạo Thiên, chủ yếu là bởi vì nếu Nhâm Tuyết Dao không thèm để ý lời đồn nam thứ cùng nam chủ thân mật, nàng còn có thể cấp nàng kia xem cả dãy số điện thoại của mấy cô gái đã dài như sớ ông Táo →_→
Đáng tiếc chính là trong di động của Lãnh Ngạo Thiên cư nhiên cũng không có lưu số của Nhâm Tuyết Dao, Lê Thanh chỉ có thể về nhà chờ Nhâm Tuyết Dao đến tìm nàng.
Lê Thanh cũng không lo lắng nam chủ có thể thẹn quá thành giận mà đi báo cảnh sát hoặc là gϊếŧ người diệt khẩu hay không…… Bởi vì hắn là cái loại người sĩ diện, sẽ không nguyện ý để cho chuyện ái muội của mình lộ ra ánh sáng, lại nói đến thì hắn vẫn thích Lê Lệ Lệ, không có khả năng nhanh như vậy liền quyết định ra tay hạ sát.
…………
……
Về đến nhà, Lê Thanh tìm kiếm xung quanh, mới ở trong góc tìm ra mấy gói mì ăn liền, bi thương mà dùng nước sôi nấu một chén mà ăn.
Lê Thanh lúc này tâm tình thập phần phức tạp, nàng tình nguyện xuyên thành ác độc nữ phối đi gia tăng độ hảo cảm cho nữ chủ, cũng không muốn chính mình biến thành nữ chủ a! ! Loại hành xác này giống như cuộc đời thê thảm của mấy nữ chủ trong phim, thật sự rất quỷ súc……
Nhưng vào lúc này, trong đầu Lê Thanh lại dũng mãnh truyền vào một đống giới thiệu tình tiết.
Nguyên lai ở trong nguyên tác, Lê Lệ Lệ bị Nhâm Tuyết Dao bắt chụp một đoạn video 'nóng', kết quả ở thời khắc nghìn cân treo sợi tóc (Lê Lệ Lệ) đã được Lãnh Ngạo Thiên cứu, cảm tình của hai người càng thêm củng cố, mà Nhâm Tuyết Dao cũng càng thêm ghen ghét.
Sau đó Nhâm Tuyết Dao liền càng điên cuồng đi tìm sát thủ đối phó Lê Lệ Lệ, cuối cùng Lê Lệ Lệ không thể không vứt bỏ sự kiên trì của mình, cùng Lãnh Ngạo Thiên cùng nhau chung sống.
Sau đó chính là tú ân ái + Nhâm Tuyết Dao hoa tra [1], chiều dài của câu chuyện này được quyết định bởi mức độ hoan nghênh (của người đọc)…… Nếu nhân khí đủ, quyển tổng tài văn này viết đến bốn năm trăm vạn chữ cũng có khả năng. Lê Thanh cũng từng xem qua một quyển tổng tài văn, trong đó, ở đoạn kết, vai chính đã cùng người ngoài hành tinh đánh nhau để cứu vớt địa cầu.
*[1] hoa tra (找茬). Sau khi nam nữ chủ đã về ở bên nhau, nữ thứ đương nhiên là tìm cách phá hoại, ly gián,vv.. Quá trình này nhìn chung chính là tự ngược. Và tùy thuộc vào lương tâm biên kịch và đạo diễn mà ở đoạn kết phim, nữ thứ có thể ra nước ngoài du học, hoặc nam thứ nữ thứ HE. ( Phần nhiều vẫn thấy ” thân bại danh liệt “, “sống không bằng chết”, “quy y cửa phật”.) « Hoa tra » cũng là một thể loại game trong đó người chơi (player) tìm điểm khác nhau giữa hai bức ảnh. (Editor)
Lê Thanh lắc đầu, trong những tình tiết vừa rồi, khiến nàng để ý chính là, Lê Lệ Lệ cư nhiên còn phải đến trường…… Đúng vậy, bởi vì nàng năm nay mới mười bảy tuổi a ! ! !
Lê Thanh vốn tưởng rằng xuyên qua là có thể thoát khỏi chuyện đi học, nhất thời tâm tình của nàng thập phần không tốt.
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng Lê Thanh đã bị hộ vệ A lôi dậy, bắt đưa đến nhà Nhâm Tuyết Dao.
Bên ngoài, bầu trời vẫn còn hôn ám, nhà Nhâm Tuyết Dao mở đèn treo sáng choang, ánh sáng chiếu khắp cả căn phòng tựa như ban ngày.
Lê Thanh cả một đầu còn chưa kịp chải, ngồi ở trên sô pha, dụi mắt nhìn đến Nhâm Tuyết Dao trước mắt một thân ăn mặc chỉnh tề thập phần mỹ mạo, đánh cái ngáp mà nói: “Như thế nào lại sớm như vậy ?” Nàng căn bản còn chưa tỉnh ngủ a, cả người nhìn đến cái gì cũng đều là bị vây trong trạng thái mơ hồ, cho dù đối phương là một Nhâm Tuyết Dao mỹ mạo chói mắt thì cũng như thế.
Nhâm Tuyết Dao nhíu mày, dùng thanh âm trong trẻo dễ nghe mà nói: “Ngươi cho là ngươi nói với ta câu này, sau đó ta có thể an tâm ngủ? Huống chi ngươi lúc vừa ra khỏi cửa liền lên xe của Ngạo Thiên, ta nghĩ ta hẳn là nên hỏi ngươi có bắt được chứng cớ gì hay không.”
Vừa nói đến chứng cớ, Lê Thanh liền chấn kinh, hai cái di động nàng mang theo bên người đâu, ” Ta đã tìm ra chứng cớ rồi, ta cho ngươi xem xem.”
Nói xong, Lê Thanh liền mở ra di động của mình, đem ảnh chụp thân mật của Lãnh Ngạo Thiên cùng Nam Cung Ngự trình chiếu cho Nhâm Tuyết Dao xem.
Lê Thanh chặt chẽ chú ý tới biểu tình của Nhâm Tuyết Dao, lại phát hiện khuôn mặt tinh xảo này căn bản vẫn bình tĩnh vô ba, tựa hồ ảnh chụp này đối nàng mà nói một chút lực sát thương cũng đều không có.
Lê Thanh đành phải bịa ra: “Kỳ thật ngày hôm qua Lãnh Ngạo Thiên tới tìm ta cũng chỉ là động tác giả, hắn đã sớm hẹn Nam Cung Ngự đi hẹn hò ! Ta là trộm chụp được mấy tấm ảnh này.”
“Vì cái gì ngươi phải đem hết thảy chuyện này đều nói cho ta biết, nếu như bị Lãnh Ngạo Thiên biết được, ngươi cũng không có kết cục tốt đâu.”
Lê Thanh biết ảnh chụp vẫn là hữu dụng, ít nhất xưng hô mà Nhâm Tuyết Dao đối Lãnh Ngạo Thiên đã thay đổi, sau đó nàng dùng tình tiết thường xuyên phát sinh trong cẩu huyết văn, xả một câu: “Ta ngay từ đầu cũng là không biết chuyện này, Lãnh Ngạo Thiên hắn lừa gạt cảm tình của ta! Phản bội ta, chỉ vì muốn ta làm tấm lá chắn cho người yêu chân chính của hắn, ta không cam lòng!”
“Như vậy a…… Ngoài ảnh chụp ra còn có cái gì khác không?” Nhâm Tuyết Dao nói, nàng vẫn giữ biểu tình như mới đầu, ai cũng nhìn không ra trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.
“Có có có! !” Lê Thanh quyết đoán lấy ra di động của Lãnh Ngạo Thiên, đem cái danh bạ hàng loạt các cô gái, cấp cho Nhâm Tuyết Dao xem.
Xem hoàn, Nhâm Tuyết Dao trầm ngâm một chút, chờ nàng rốt cục suy nghĩ cẩn thận xong, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Lê Thanh, tuy rằng vẻ mặt thập phần băng lãnh, nhưng là ngữ khí lại thập phần ôn nhu, “Cám ơn ngươi, ta rốt cục đã hiểu được bộ mặt thực của hắn.”
Kỳ thật Nhâm Tuyết Dao cũng không thể nói rõ đã yêu Lãnh Ngạo Thiên bao nhiêu, chính là nếu hai người đã đính ước, nàng liền có chút chú ý tới Lãnh Ngạo Thiên mà thôi, nhìn đến Lê Thanh có qua lại cùng Lãnh Ngạo Thiên cho nên mới muốn cảnh cáo một chút.
Biết Lãnh Ngạo Thiên là đồng tính nam, nàng thật sự thực chịu đả kích, nhưng nghĩ kỹ thì nếu là hôn nhân chính trị, nàng cũng có thể chịu được. Nhưng là cái « danh bạ mỹ nữ » này lại khiến nàng không thể chịu đựng được.
【 nữ phối Nhâm Tuyết Dao độ hảo cảm +50, hiện tại độ hảo cảm 25. 】
“A, cái kia.” Lê Thanh nghe được Nhâm Tuyết Dao lộ ra ngữ khí ôn nhu hiếm thấy, cũng quỷ dị chột dạ, nàng cúi đầu, ra vẻ khiêm tốn: “Kỳ thật ta cũng chẳng làm được gì……” Nàng cũng chính là đột nhiên não động mà loạn xả mà thôi, không nghĩ tới tổng tài cùng nam thứ thật sự không chịu được một kích như thế, dễ dàng bị nàng thu phục.
“Tuy rằng ta không thể cùng ngươi cùng một chỗ, nhưng ngươi đã là bằng hữu của ta.” Nhâm Tuyết Dao mỉm cười nói: “Thế nào? Muốn cùng ta cùng nhau trả thù bọn ngu xuẩn kia hay không ?”