Đồng Nghiệp Tôi Đều Là Tiểu Động Vật

Chương 1

Gió xuân dịu dàng, mang theo màn mưa dày đặc như cành liễu phiêu diêu, nhẹ nhàng lùa vào qua cửa sổ rộng mở.

Những hạt mưa trong suốt đọng trên những sợi lông đen, vàng và trắng đan xen, trông như sương đường trên món điểm tâm ngon lành.

"A Sương."

Giọng nữ trong trẻo vừa cất lên, con mèo tam thể đang ngủ thành hình chữ X bên cửa sổ liền run run tai, giơ cao móng vuốt, "Bộp" một tiếng đóng cửa sổ lại.

Cơn mưa xuân chợt bị ngăn cách bên ngoài, tí tách chảy qua pha lê, tạo thành những vệt nước uốn lượn.

Bên trong căn phòng càng thêm ấm áp khô ráo.

Người phụ nữ quay người lại, cười khúc khích nói: "Được rồi, bắt đầu phỏng vấn thôi."

Diệp Thanh Vũ khẽ chớp mắt.

Cô hơi ngạc nhiên trước động tác đóng cửa sổ thuần thục của con mèo nhỏ, và cũng có chút kinh ngạc trước vẻ đẹp rạng rỡ của người phụ nữ đối diện với đôi mắt đào hoa ——

Ánh mắt lưu chuyển, so với cánh hoa e ấp còn có thêm vài phần xuân sắc dạt dào.

Người và mèo đều xinh đẹp, hình ảnh hài hòa, thoạt nhìn hoàn toàn không giống một tổ chức lừa đảo.

Đúng vậy.

Trước khi đến phỏng vấn, Diệp Thanh Vũ đã nghi ngờ công ty này là một tổ chức lừa đảo.

Cô cũng không muốn vô cớ đưa ra phỏng đoán ác ý, nhưng sự việc quả thật rất kỳ lạ ——

Công việc này sáng đi chiều về không tăng ca, nghỉ hai ngày cuối tuần, lương tháng sau thuế 30.000 , bao ba bữa ăn, đầy đủ sáu loại bảo hiểm và một quỹ.

Công việc nhàn nhã như vậy, phúc lợi đãi ngộ tốt đến thế, nhưng thông báo tuyển dụng lại có yêu cầu rộng rãi đến kỳ quặc, gần như chỉ viết "Một con người".

…… Ai chẳng phải là con người chứ?

Nhìn qua như một cái bẫy không mấy tinh vi của tổ chức lừa đảo.

Và Diệp Thanh Vũ, vừa mới từ chức dứt khoát khỏi một công việc vắt kiệt sức lực, trong lòng đã lâu tràn đầy vài phần can đảm và tự do.

Vì thế cô đến phỏng vấn để thăm dò.

"Chào Bùi tổng, tôi là Diệp Thanh Vũ, năm nay 25 tuổi. Tốt nghiệp thạc sĩ khoa Máy tính trường đại học T, từng đạt được……"

Trong quá trình tự giới thiệu, Diệp Thanh Vũ rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ đang chậm rãi phác họa đường nét gương mặt mình.

Dưới ánh đèn, đôi mắt đào hoa kia trong trẻo lạ thường, như thể một con vật nhỏ đang hứng thú đánh giá món đồ chơi mới, sắp ôm về ổ để vờn nghịch.

Kỳ lạ thay, ánh mắt ấy không khiến cô cảm thấy bị xúc phạm.

Sau khi giới thiệu xong, không khí rơi vào im lặng ngắn ngủi.

Thấy đối phương không lên tiếng, Diệp Thanh Vũ cũng không nóng vội, tự nhiên và hào phóng đánh giá xung quanh, đồng thời lặng lẽ quan sát đối phương.

Người phụ nữ có mái tóc xoăn dài màu nâu đỏ, như ngọn lửa rực rỡ bất tận, vây quanh khuôn mặt trắng ngần như sứ, càng làm nổi bật đôi mắt đào hoa kiều diễm.

Đối diện một lát, cô thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhấp một ngụm trà, vì hương vị mát lạnh ngọt ngào của lá trúc mà khoan khoái khẽ nhướng mày.

Sau đó, lại ngước mắt nhìn về phía Diệp Thanh Vũ.

"Những gì cô vừa nói, tôi đã hiểu đại khái."

Đầu ngón tay trắng muốt của người phụ nữ vuốt ve thành ly, đột nhiên thu lại thần sắc, nghiêm túc nói: "Nhưng thực ra so với lý lịch của cô, tôi có điểm quan tâm hơn."

Đến rồi.

Hơi thở của Diệp Thanh Vũ vô thức chậm lại, biết rằng cuộc phỏng vấn này cuối cùng sẽ mở ra một màn khó khăn tương xứng với phúc lợi đãi ngộ ——

"Xin hỏi, cô có thích động vật nhỏ không?"

Hả?

Lông mi Diệp Thanh Vũ khẽ run, chậm nửa nhịp mới chân thành trả lời: "Vâng, tôi thích nhất gấu trúc nhỏ......"

Vừa dứt lời, cô liền thấy vẻ mặt nghiêm túc của người phụ nữ tan biến, đôi mắt đào hoa lấp lánh ý cười, như thể bị câu trả lời này lấy lòng sâu sắc.

Khóe môi cũng nhẹ cong, lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề.

Hai chiếc răng nanh của cô ấy nhọn hơn đa số người một chút, giống như loài động vật nhỏ cần dựa vào cắn để ăn, có vài phần đáng yêu.

"Nếu vậy……" Vị lãnh đạo xinh đẹp khẽ nhướng mày, giọng nói thản nhiên, "Cô được nhận, chào mừng gia nhập Nhung Trúc phòng làm việc."

Diệp Thanh Vũ: "……"

Khi Diệp Thanh Vũ bước ra khỏi quán trà, cô có cảm giác như vô tình đã bán mình.

Cô nhớ lại khoảnh khắc mình bị choáng ngợp trước nụ cười và đôi mắt đào hoa kia, rồi qua loa nắm lấy bàn tay mềm mại, tượng trưng cho sự hợp tác vui vẻ.

Tim đập thình thịch trong não, như tiếng chuông cảnh báo đến muộn.

Chết tiệt.

Không lẽ đây thật sự là một tổ chức bán hàng đa cấp hoặc là một cứ điểm lừa đảo?