Phòng ngủ lại yên tĩnh một lần nữa, Bối Bối hít thở vô cùng cẩn thận, ánh mắt hàm chứa đầy cảnh giác.
“Ha ha…… Tô nha đầu, ngươi không cần phòng bị như vậy, ta chỉ là thực thích ngươi nha đầu này, hy vọng ngươi làm con dâu của nhà ta, như thế mà thôi.” Ánh mắt của Hắc Vương vẫn mỉm cười như trước, lại dường như xen lẫn một tia cường thế.
Như thế mà thôi!
Bối Bối ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi, nhìn ánh mắt này của Hắc Vương, nàng chỉ biết không phải “Như thế mà thôi”, mà là “Nhất định phải như thế”!
“Ta không thích Hắc Khi Phong.” Nàng trực tiếp nói rõ.
“Như vậy là ngươi ghét hắn?” Hắc Vương dựa vào lời nói của nàng mà hỏi lại.
Ghét Hắc Khi Phong?
Bối Bối suy nghĩ một chút, sau đó thành thật lắc đầu:“Ta không ghét hắn.”
Tuy rằng lập trường của bọn họ không giống nhau, nhưng không thể phủ nhận, nàng thật sự không thể chán ghét Hắc Khi Phong, những ngày tháng cùng nhau lưu lạc kia nàng vẫn đều ghi tạc trong lòng.
Cho dù nàng đã có chút hận hắn khi hắn liên kết với Hắc Khi Dạ làm tổn thương Cô Ngự Hàn, nhưng, từ trước đến nay nàng chưa bao giờ thực sự ghét hắn, hắn đối xử tốt với nàng, luôn trong sáng như vậy, khiến nàng hận không nổi, cũng chán ghét không được.
“Ngươi đã không chán ghét Phong nhi của ta vậy là dễ lo liệu rồi, sau khi các ngươi thành thân là có thể từ từ bồi dưỡng cảm tình, ta tin tưởng Phong nhi của ta nhất định sẽ không làm cho ngươi thất vọng, ngươi sẽ sống rất tốt, rồi ngươi cũng sẽ thích hắn thôi.”
Hắc Vương tự quyết định, một bộ dáng tự tin đương nhiên, giống như đối với Phong nhi mà ông gọi mười phần tin tưởng.
Thái dương của Bối Bối nhịn không được trượt xuống ba đường hắc tuyến, Hắc Vương này thật đúng là…… Không thể khai thông!
Chịu đựng không phát tác, Bối Bối cố gắng ngăn chặn phản kháng trong đáy lòng không cho mình nhảy dựng lên.
“Hắc Vương, ông không thể chuyên quyền độc đoán như vậy, ta đã đính thân cùng Cô Ngự Hàn, nếu không phải hai đứa con của ông đem ta bắt đi, hôm nay nên là ngày hôn lễ của ta và Cô Ngự Hàn!”
“Nếu đều đến Hắc Phong quốc, vậy chứng minh ngươi nên ở nơi này hoàn thành hôn lễ, nói như vậy đã định rồi, sau này ngươi chính là nhị Vương phi.” Hắc Vương dường như mãnh liệt hạ xuống câu kết luận.
“Không được! Ta tuyệt đối không muốn gả cho Hắc Khi Phong, càng thêm không muốn làm cái gì nhị Vương phi!” Bối Bối rốt cục nhịn không được vèo đứng lên, giọng nói cất cao thêm vài độ, ngực lại kích động dường như muốn nổ tung.
Hắc Vương mưu tính sâu xa nhìn nàng, ánh mắt lưu chuyển một chút ý vị thâm trường, đè thấp giọng nói:“Không làm nhị Vương phi cũng có thể, vậy làm…… Vương hậu thì như thế nào?”
“Vương hậu?Ông…… ông lão này không xấu hổ thế nhưng còn…… còn……” Bối Bối giận đỏ cổ, ngón tay run rẩy chỉ vào Hắc Vương, mắt hạnh trừng to dường như muốn xông ra ngoài đến nơi.
Vương hậu cái quỷ gì! Hắn đã có tuổi, còn mơ tưởng một cô nàng mười lăm mười sáu tuổi, OOXX nguyền rủa hắn.
“Ha ha ha…… Tô nha đầu, ngươi nghĩ đi đâu vậy, ý của ta là nói……”
Hắc Vương đột nhiên dừng một chút, sau đó càng thêm đè thấp tiếng nói:“Ngươi vẫn là thê tử của Phong nhi, Phong nhi làm tân Hắc Vương, ngươi không phải là Vương hậu rồi sao, Hắc Phong quốc cùng Xích Diễm quốc lớn mạnh như nhau, ngươi vẫn là làm Vương hậu giống vậy, đi theo Phong nhi ngây thơ nhà ta không phải đảm bảo hơn so với đi theo Cô Ngự Hàn phong lưu sao? Nguyện vọng cả đời nữ nhân cầu cũng chẳng phải là mong có một lang quân chung tình với mình sao.”
Nghe vậy, Bối Bối thực sự sửng sốt một chút, giống như ý thức được cái gì đó, nàng cũng đè thấp giọng:“Ông nói là…… Hắc Khi Phong làm Hắc Vương? Không phải Hắc Khi Dạ?”
Vậy sắp xảy ra chuyện rồi, rõ ràng Hắc Khi Dạ mới là thái tử không phải sao?
Thở dài một hơi, Hắc Vương nói nhỏ xuống:“Dạ nhi trời sanh tính rất thô bạo hơn nữa lại háo thắng, nếu cho hắn làm Hắc Vương, chỉ sợ sẽ đem cơ nghiệp trăm ngàn năm của Hắc Phong quốc đẩy vào cảnh nước sôi lửa bỏng. Hơn nữa…… Phong nhi từ nhỏ thiên tư thông minh hơn người, tu luyện pháp lại vượt xa Dạ nhi, điều đó đã không còn là bí mật gì của Hắc Phong Quốc, điều đó cũng là một cái gai trong lòng Dạ nhi, một núi không thể có hai hổ a, nếu ta đi rồi, ta sợ Dạ nhi sớm hay muộn cũng sẽ không niệm tình huynh đệ mà truy cùng gϊếŧ tận Phong nhi. Nếu là Phong nhi làm Hắc Vương, theo cá tính trọng tình trọng nghĩa của hắn sẽ tôn trọng Dạ nhi như trước, tuyệt sẽ không tổn hại đến Dạ nhi, cũng tránh được tranh chấp quyền vị sau này.”
Buổi nói chuyện, làm cho Bối Bối hoàn toàn ngây dại, nàng thật vất vả mới sắp xếp lại tâm trạng rất cảm động, chuyện lớn quan trọng như vậy Hắc Vương thế nhưng vẫn nói với nàng!
Cố gắng áp chế sóng ba đào trong lòng, nàng duy trì thái độ không quan tâm:“Ông…… Ta chỉ là một tù nhân, theo những gì ông vừa nói thì mấy chuyện này đó đâu có liên quan tới ta, đây chính là chuyện của Hắc Phong quốc các ngươi, đừng đem ta kéo vào, ta không rảnh tham dự.”
“Ngươi phải tham dự, bởi vì ngươi là thê tử của Phong nhi.” Hắc Vương lại khôi phục có chút giống kiểu lão ngoan đồng ngang ngược.
Bối Bối thở hổn hển nắm tay giơ lên trước mặt hắn:“Ta đều đã nói ta không lấy Hắc Khi Phong làm chồng, ông…… ông không nên ép người quá đáng, bằng không ta mặc kệ ông có phải là lão nhân gia hay không, càng thêm mặc kệ ông có phải ốm nằm ở trên giường hay không, ta sẽ động thủ với ông như nhau!”
Tuy rằng bà nội từ nhỏ dạy nàng kính trọng người già yêu quý trẻ nhỏ, đối đãi lão nhân gia càng phải có lòng tôn kính, bởi vì sau này mình cũng sẽ già đi, cho nên muốn tích âm đức.
Nhưng…… Nếu lão nhân kia rất không phân rõ phải trái, vậy nàng cũng không có cách nào yêu quý kính trọng, nói chung không thể để cho một lão nhân không có liên quan hủy đi hạnh phúc cả đời của nàng!
Ánh mắt của Hắc Vương tươi cười nhìn nắm tay nhỏ của nàng, theo ánh mắt nhìn đến trên mặt nàng, ánh mắt dần dần ngưng tụ một tầng nghiêm khắc.
“Bây giờ ngươi đã không thể đặt mình ở ngoài cuộc, đừng quên, theo ngươi đến Hắc Phong quốc còn có công chúa của Xích Diễm quốc, nếu ngươi nhẫn tâm thấy nàng chết tha hương thì liền cự tuyệt việc hôn nhân này.”
Nàng muốn hét to, chuyện này rốt cuộc ở diễn tiến tới đâu a!
Bối Bối nhịn không được muốn ngửa mặt lên trời thét dài, quyền đầu của nàng nắm rồi lại buông lỏng, buông lỏng rồi lại nắm, lại thủy chung không có cách nào khác đánh vào thân hình ốm yếu khô héo của cụ già kia.
Oán hận nghiến răng nghiến lợi, nàng giận bản thân mình không thể xuống tay được.
“Ông Hắc Vương này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, ngươi bắt ta đến không phải vì muốn xem năng lượng của Hắc tinh ngọc bội rốt cuộc có bao nhiêu uy lực sao? Việc này ta có thể khởi động cho ông xem, xem xong rồi để chúng ta đi, đường đường một Hắc Vương lại ti bỉ như vậy vây khốn hai tiểu nữ tử còn nói đến cái gì anh hùng hảo hán.”
“Trước khi gặp ngươi ý muốn của ta thật sự chính là muốn nhìn năng lượng của Hắc Tinh ngọc bội một chút, nhưng sau khi gặp ngươi…… Ta thay đổi chủ ý, Phong nhi hắn thích ngươi, mà ngươi lại thích hợp làm hiền thê của hắn, giữ ngươi lại, Hắc tinh ngọc bội tự nhiên cũng sẽ ở lại, có Hắc Tinh ngọc bội tương trợ, sau này con đường để Phong nhi đăng cơ thuận lợi rất nhiều.”