Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế

Chương 24

Nói xong, anh mở cửa bước ra, đeo lại chiếc mặt nạ chú hề, rồi hoà vào dòng người ngoài phố.

Trong vỏ trứng, Sở Thời Thời đã nghe hết cuộc đối thoại của bọn họ.

“Nhiệm vụ thăm dò…” Tiểu nhân ngư suy nghĩ một chút, rồi hỏi: “Linh Linh Bá, cậu còn nhớ chuyện Thanh m bị hư cơ thể máy móc trong thế giới cũ không?”

Linh Linh Bá đáp ngay: “Tất nhiên là nhớ.”

Trong cuộc nói chuyện vừa rồi giữa Phong Bất Yếm và Long Nham, ba cái tên được nhắc đến là Cửu Tùng, Thanh m và Ansair. Cả ba người này cùng với Long Nham đều là thành viên trong tổ chức thợ săn "Liệt Dương" của Phong Bất Yếm.

Khác với những thành viên bình thường, bốn người này có thể coi là "đội ngũ thân cận" của Phong Bất Yếm. Họ đã tham gia rất nhiều nhiệm vụ cùng anh, dù là về năng lực hay phẩm chất đều khiến anh cực kỳ tin tưởng.

Cũng chính vì mối quan hệ thân thiết này, trong dòng thời gian gốc, cả bốn người đều trở thành cái gai trong mắt Lệ Niên, và kết cục của họ đều rất bi thảm.

Quả cầu ánh sáng của hệ thống lắc lư: “Ký chủ nghĩ rằng, cơ thể máy móc của Thanh m bị hư hỏng trong nhiệm vụ này?”

“Chỉ là nghi ngờ thôi.” Sở Thời Thời đáp.

Việc thay đổi vận mệnh của Phong Bất Yếm, dĩ nhiên bao gồm cả việc thay đổi những sự kiện liên quan đến người thân cận của anh. Tuy nhiên—

“Đó là chuyện sau khi mình nở ra.” Tiểu nhân ngư đuôi xanh lại thả lỏng người, nổi lên trên mặt nước, tay cầm một chiếc bánh bao trắng ăn ngon lành: “Hiện tại mình chỉ là một quả trứng hạnh phúc, ngoài việc cố gắng nở ra thì chẳng làm được gì cả.”

Linh Linh Bá: “……”

“Này, cậu vẫn có thể kiếm tiền mà.” Nó không thương tiếc phá vỡ sự lười biếng của ký chủ, “Vừa rồi nhận được thông báo từ hậu trường Tinh Võng, ký chủ, cậu đã trúng tuyển rồi.”

Sở Thời Thời lật người cái rụp: “Còn chờ gì nữa? Lên Tinh Võng thôi!”

Linh Linh Bá có chút ngạc nhiên: “Cậu không lười nữa à?”

“Lười cái gì mà lười!” Tiểu nhân ngư nhét bánh bao vào trong quả cầu ánh sáng, hăng hái hô: “Vì tình yêu, hòa bình và những con cá khô ngon lành! Tiến lên nào!”

---

Lần thứ hai đăng nhập vào Tinh Võng, Sở Thời Thời xuất hiện tại nơi cậu đã thoát ra lần trước.

Vẫn là hình tượng chú gấu trúc với mảng vỏ dưa quen thuộc. Cậu không có ý định thay đổi diện mạo vì việc thay đổi hình tượng từ lần thứ hai trở đi sẽ tốn phí.

Chú gấu trúc quen đường quen lối tiến thẳng đến cửa tiệm sửa chữa cơ khí "Sơn Thạch", vừa mở cửa, nhân viên ở quầy tiếp tân liền phấn khích nhảy dựng lên: “Đại sư Gấu Trúc! Ngài tới rồi!”

Sở Thời Thời: “……”

Cái tên này, cậu thích đấy.

Hehe.jpg

“Mau vào, mau vào! Ông chủ lớn đang đợi ngài!”

Tiểu Tứ kéo tay Sở Thời Thời, có lẽ vì hai người sắp trở thành đồng nghiệp nên thái độ của Tiểu Tứ còn nhiệt tình hơn lần gặp trước.

Sở Thời Thời nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình, thầm nhủ trong lòng: "Mình bây giờ là một chú gấu trúc, là một chú gấu trúc, là một chú gấu trúc…"

Tiểu Tứ dẫn Sở Thời Thời đến trước cửa phòng họp mà cậu từng tham gia phỏng vấn, bên trong có tiếng người trò chuyện.

Chưa kịp gõ cửa, người trong phòng đã mở cửa ra.

Là người đàn ông mặc vest quen thuộc, nhưng lần này anh ta không đội đầu gấu trúc nữa, mà thay vào đó là một cái đầu hạt đậu vàng đang toát mồ hôi trông khá hài hước.

— Cảm giác như lúc nào cũng đang bị trêu chọc.

Thật là tệ.

Công kích ma thuật của anh ta thật đáng sợ!

Chú gấu trúc lập tức nở nụ cười: "Ồ trùng hợp ghê, mọi người đều ở đây rồi nhỉ".jpg

Đậu vàng trong bộ vest gật đầu với Tiểu Tứ, ra hiệu cậu ta có thể đi làm việc khác, sau đó quay người để Sở Thời Thời bước vào phòng họp.

Trong phòng còn một người khác, cũng là nhân viên da đen giống Tiểu Tứ, nhưng người này to lớn hơn hẳn, cao lớn vạm vỡ.

Sở Thời Thời lén ước lượng chiều cao của anh ta, chắc phải cao gần hai mét.

“Lâm Gian phải không, đầu tiên chúc mừng cậu đã vượt qua vòng phỏng vấn của chúng tôi.” Người đàn ông vạm vỡ giơ tay lên, ngay trước mặt xuất hiện một bản hợp đồng điện tử lơ lửng, “Đây là hợp đồng chính thức cho vị trí kỹ thuật viên cao cấp, cậu xem qua đi.”

Sở Thời Thời hơi ngẩn ra, vội nói: “Xin lỗi, chắc lần trước tôi nói không rõ, tôi muốn ứng tuyển vị trí kỹ thuật viên đặc biệt.”

Người đàn ông to lớn và đậu vàng cùng khựng lại.

Đậu vàng nhìn Sở Thời Thời, dù không thể nhìn thấy biểu cảm, nhưng Sở Thời Thời vẫn cảm thấy dường như anh ta đang cau mày.

Người đàn ông vạm vỡ khó tin hỏi: “Cậu chắc chứ? Kỹ thuật viên đặc biệt không có lương cố định, và tiền thưởng nhiệm vụ cũng ít hơn so với kỹ thuật viên cao cấp.”

Vị trí kỹ thuật viên đặc biệt mà họ đưa ra chỉ dành cho những lúc cửa hàng thiếu người hoặc cần gấp một ai đó làm tạm thời mà thôi.

Làm sao có người lại từ bỏ vị trí kỹ thuật viên cao cấp để làm công việc tạm thời chứ?

Sở Thời Thời kiên định gật đầu: “Đúng vậy.”

Đậu vàng nghiêng người, chống khuỷu tay lên bàn hỏi: “Cậu có thể cho chúng tôi biết lý do vì sao muốn ứng tuyển vị trí này không?”

Chú gấu trúc Sở Thời Thời thật thà đáp: “Công việc theo hợp đồng đặc biệt được trả lương theo ngày.”

Các vị trí khác vì ký hợp đồng chính thức nên lương được thanh toán theo tháng. Nếu phải đợi đến cuối tháng mới nhận lương, Sở Thời Thời cảm thấy mình có thể chết đói trong vỏ trứng trước khi kịp nhận lương.

Đậu vàng hỏi: “Cậu rất thiếu tiền sao?”

Sở Thời Thời gật đầu ngại ngùng: “Đúng vậy, rất thiếu, đến ăn cũng không đủ.”

Biểu cảm trên gương mặt gấu trúc thoáng thay đổi: "Mẹ ơi, đói quá, ăn đi mà!".jpg

Đậu vàng im lặng một lát rồi nói: “Trong trường hợp đặc biệt, cậu có thể xin ứng trước lương. Có thể nhận trước ba tháng lương cơ bản.”