Sau Khi Trọng Sinh Ta Gả Cho Người Cha Hầu Gia Của Chồng Trước

Chương 23:

Chẳng bao lâu nữa Khương Thanh Dao cũng sẽ gả vào phủ An Quốc Hầu, trở thành Hầu phủ phu nhân, nếu hoàn toàn trở mặt với nàng, ngày sau có thể vơ vét được lợi ích từ phủ An Quốc Hầu sẽ ít đi.

Còn bởi vì vậy mà đắc tội với Hạ lão phu nhân, dù sao hiện tại Khương Thanh Dao là thê tử chưa xuất giá của phủ An Quốc Hầu, không thể tuỳ tiện dùng gia pháp với nàng.

Đủ loại chuyện như thế, Khương Ngật Tùng lấy lại tinh thần, chính mình thiếu chút làm chuyện ngu xuẩn.

Hứa thị ngẩn người, không nghĩ tới sự việc chuyển biến nhanh như vậy.

"Phu quân. . ." Bà ta còn định chơi xấu.

Lại đối diện với ánh mắt rét lạnh của Khương Ngật Tùng, biết phu quân đã quyết định chủ ý.

Khương Thanh Dao không tổn hại chút lông tóc nào, Hứa thị bất đắc dĩ gọi người cầm ngân phiếu tới, tổng cộng một vạn sáu ngàn lượng.

Trái tim bà ta đang rỉ máu!

Khương Thanh Dao giật sợi dây chuyền trên cổ Khương Vận Tuyết xuống, thản nhiên nói: "Nhị muội muội, không phải đồ của ngươi thì mãi mãi cũng không phải là của ngươi."

Trong mắt Khương Vận Tuyết che kín một tầng sương mù, phải chịu sự uất ức vô cùng lớn.

Sắc mặt Khương lão phu nhân không được tốt, chủ yếu là Khương Thanh Dao đánh tôn tử bảo bối của bà ta lại không phải nhận một chút trừng phạt nào, trong lòng bà ta có cảm giác khó chịu.

Trơ mắt nhìn Khương Thanh Dao dẫn Chi Đào rời đi.

Mọi người giải tán.

Trong phủ tiểu thư nhỏ nhất Khương Quân Như nhìn mẫu thân của mình Vân di nương, nhỏ giọng nói: "Di nương, đại tỷ tỷ dường như biến thành người khác vậy."

Vân di nương nghe vậy khẽ gật đầu.

"Đúng vậy, lúc trước đại tiểu thư là người có tính tình tốt nhất."

Bây giờ lại dám dựa vào lí lẽ biện luận với Bá gia, đối chọi gay gắt với Hứa thị, giáo huấn nhị tiểu thư, ngay cả thịt đầu tim của lão phu nhân cũng dám động vào.

Trên mặt Khương Quân Như hiện lên một tia cực kỳ hâm mộ, nói thầm: "Con cũng muốn trở thành người như đại tỷ tỷ."

Như vậy sẽ có thể bảo vệ được di nương, không tiếp tục bị người khác bắt nạt nữa.

. . .

Ngày hôm sau.

Khương Ngật Tùng trở lại trong phủ, khuôn mặt trầm xuống, cầm chén trà ném xuống bên chân Khương Thanh Dao.

"Bên ngoài bây giờ đều đang lan truyền phủ Ninh Viễn Bá chúng ta nợ tiền Tiết gia không trả, vô liêm sỉ, gia chủ của phủ Ninh Viễn Bá là đồ bỏ đi, phủ Ninh Viễn Bá sắp phá sản rồi, nói đi, có phải ngươi tìm người lan truyền hay không?"

Nghe lời này, Khương lão phu nhân chấn kinh, vô cùng hổ thẹn.

"Bên ngoài đều đang đồn sao?"

"Vậy chúng ta. . ." Thật sự là không còn mặt mũi nào gặp người khác!

Khương gia bọn họ thật sự sắp bị người khác chê cười chết rồi.

Khương Thanh Dao trợn mắt nhìn Khương Ngật Tùng một cái: "Phụ thân, không phải ta, nữ nhi nào có bản lĩnh lớn như vậy, trong một đêm khiến những tin tức này truyền khắp kinh thành?"

Rốt cuộc là người nào có lòng tốt?

Nàng thật muốn nói tiếng cám ơn, cầu phúc phù hộ cho người tốt sống lâu trăm tuổi, sớm sinh quý tử, hạnh phúc mỹ mãn…

Khương Ngật Tùng tỉnh táo lại, ông ta cũng biết Khương Thanh Dao không có năng lực lớn như vậy, chẳng qua là tìm một vài cái cớ để phát tiết lửa giận mà thôi.

Khương Thanh Dao: "Chuyện này rất đơn giản, phụ thân trả năm vạn lượng này cho Tiết gia, chẳng phải tất cả mọi lời đồn đều tự sụp đổ, vấn đề được giải quyết dễ dàng sao?"

Khuôn mặt già nua của Khương lão phu nhân nhíu một cái: "Ngươi nói thật đơn giản."

Bỗng nhiên, hạ nhân đến bẩm báo: "Nhị tiểu thư Hạ gia tới."

Hạ Tư Dư chào hỏi người trong phủ, vẻ mặt ngây thơ mở miệng nói: "Phủ Ninh Viễn Bá nợ tiền là thật hay không? Tổ mẫu nhà ta cũng vô cùng quan tâm."

Khương lão phu nhân nheo mắt, trên mặt tối tăm.

Phủ Ninh Viễn Bá vốn dĩ kém hơn so với phủ An Quốc Hầu, bởi vì quan hệ thông gia, bà ta có thể tương xứng tỷ muội với Hạ lão phu nhân, lần này truyền đến tai Hạ lão phu nhân, cái mặt mo này của bà ta biết để ở đâu?

Lại càng kém thêm một bậc rồi.

Khương lão phu nhân ra hiệu bằng mắt cho Khương Thanh Dao, muốn nàng giải thích một phen, cứu vãn hình tượng cho phủ Ninh Viễn Bá.

Ai ngờ Khương Thanh Dao lại giống như không nhìn thấy bà ta, dựa vào bên người Hạ Tư Dư, buông thõng đôi mắt dáng vẻ như một cô vợ bị uỷ khuất.

Không phải chứ, nghiệt chướng này giả bộ đáng thương cho ai xem? Hôm qua rõ ràng không phải tư thái này!