Thám Tử Alex

Chương 1: Vụ án bí ẩn ở Amsterdam

Chương 1: Vụ án bí ẩn ở Amsterdam

Tại Amsterdam, nơi những con kênh rợp bóng cây và các ngôi nhà cổ kính đứng vững trước thời gian, có một thám tử tư tên là Alex Van Der Meer. Một ngày nọ, Alex nhận được cuộc gọi từ một người phụ nữ tên là Eva Janssen, một nhà sưu tập nghệ thuật nổi tiếng.

“Thám tử van der Meer, tôi cần sự giúp đỡ của ông... Một... Một bức tranh quý giá đã biến mất khỏi phòng triển lãm của tôi vào đêm qua.”

Sự hốt hoảng của người phụ nữ đã khiến ngài thám tử Alex chăm chú hơn vào cuộc gọi:

“Tôi rất tiếc khi nghe điều đó. Có thể bà cho tôi biết thêm chi tiết về bức tranh và vụ việc xảy ra không?”

Sau khi bình tĩnh, người phụ nữ Eva đã tiếp tục nói thêm:

“Bức tranh là tác phẩm của một họa sĩ Hà Lan nổi tiếng, có giá trị lên đến hàng triệu euro. Đêm qua, chúng tôi tổ chức một buổi tiệc kỷ niệm và bức tranh được trưng bày trong một phòng riêng biệt. Sáng nay, khi tôi đến kiểm tra, bức tranh đã biến mất và chỉ còn lại một tấm vải trắng.”

Sự bí ẩn, tò mò của một ngài thám tử đã khiến ông đến nơi bức tranh biến mất để làm rõ vấn đề:

“Tôi sẽ đến ngay lập tức để điều tra. Bà có bất kỳ nghi ngờ nào về người có thể đứng sau vụ trộm này không?”

Eva có vẻ bối rối:

“Tôi không biết. Tất cả khách mời đều là những người đáng tin cậy, nhưng có một số người đã bày tỏ sự ghen tị với bộ sưu tập của tôi.”

Khi Alex đến hiện trường, anh gặp gỡ nhân viên bảo vệ, Johan, và nhân viên phòng triển lãm, Lisa:

"Johan, Lisa, tôi muốn hỏi thăm về đêm qua. Johan, bảo vệ có thấy điều gì bất thường không?”

Johan bình tĩnh trả lời và đáp:

“Tôi đã làm nhiệm vụ như thường lệ. Không có bất kỳ ai ra vào phòng triển lãm trong đêm đó, trừ những người có giấy phép. Tuy nhiên, vào khoảng 2 giờ sáng, tôi nhận thấy một ánh sáng lạ từ phía phòng triển lãm nhưng không thấy ai.”

Tiếp tục đến câu trả lời sự sợ sệt của Lisa:

“Tôi đã rời khỏi phòng triển lãm khoảng 10 giờ tối. Tất cả đều ổn cho đến lúc đó. Chúng tôi đã có một bữa tiệc đông người, và tôi không để ý nếu có ai hành động đáng ngờ.”

Alex kiểm tra phòng triển lãm và nhận thấy một số dấu vết lạ gần cửa sổ. Anh phát hiện ra rằng có dấu vân tay không rõ trên cửa sổ:

“Eva, tôi cần kiểm tra lại danh sách khách mời và xem xét ai có thể có động cơ. Bà có thể cung cấp cho tôi thông tin chi tiết hơn không?”

“Dĩ nhiên, tôi sẽ đưa cho ông danh sách khách mời ngay lập tức.”

Khi xem xét danh sách khách mời, Alex phát hiện một cái tên nổi bật: Charles van Heemstra, một nhà sưu tập nghệ thuật nổi tiếng, người đã nhiều lần bày tỏ sự ghen tị với bộ sưu tập của Eva.

“Tôi muốn gặp Charles van Heemstra. Ông ta có thể có thông tin quan trọng.”

Alex tìm đến nhà Charles, nơi ông ta đang tiếp đón khách.

“Thưa ông Charles van Heemstra, tôi là thám tử van der Meer. Tôi đang điều tra vụ mất tích bức tranh của Eva Janssen. Ông có thể cho tôi biết ông đã ở đâu vào đêm qua không?”

Charles van Heemstra đã bất ngờ đến sự hiện diện của ngài thám tử Alex:

“Tôi không hiểu ông đang nói gì. Tôi không liên quan đến vụ trộm. Tôi ở nhà và xem TV cả đêm."

Alex đáp trả lời nói khẳng định hơn:

"Tôi hiểu. Nhưng tôi cần phải kiểm tra lại mọi chi tiết. Cũng có một số thông tin về việc ông có động cơ vì sự ghen tị với bộ sưu tập của bà Janssen.”

Ông Charles cười hé miệng và tỏ sự khinh thường ông Alex và nói:

“Thật nực cười! Tôi không có lý do gì để làm việc đó. Tôi chỉ ngưỡng mộ bộ sưu tập của bà ấy.”

Sau khi điều tra thêm, Alex phát hiện ra một liên kết bất ngờ: một trong những nhân viên bảo vệ cũ, Thomas, đã bị sa thải gần đây và có liên quan đến nhiều vụ trộm trước đây.

Alex liên lạc với Thomas và phát hiện ra rằng anh ta đã âm thầm xâm nhập vào phòng triển lãm để lấy bức tranh và bán cho một thị trường đen. Thomas đã giấu bức tranh trong một căn phòng bí mật ở một kho hàng cũ.

Alex tiến tới và xông tới:

“Thomas, chúng tôi đã phát hiện ra âm mưu của anh. Bức tranh đang ở đâu?”

Thomas bỏng trả lời và cất tiếng nói du dưỡng đầy mà mị:

“Được rồi, tôi sẽ chỉ cho ông. Tôi không muốn thêm rắc rối.”

"Hãy vui vẻ đi ngài thám tử , ta chỉ muốn xem thực lực của ngươi ra sao thôi"

"Có vẻ ông đã thành công phát hiện ta rồi thì phải.. haha"

Thomas cất lời nói xong cất tiếng bay trong màn đêm sương mù dày đặc:

Bức tranh được tìm thấy và trả lại cho Eva.

“Cảm ơn ông, thám tử van der Meer. Ông đã làm rất tốt công việc của mình.”

Alex đáp trả đầy sự vui mừng khi tìm lại bức tranh của bà Eva:

“Rất vui vì tôi có thể giúp đỡ. Hãy cẩn thận với các vấn đề an ninh trong tương lai.”