【Đang mở khóa máy thu tiền, thuộc tính cửa hàng, kho hàng, phương pháp thao tác và nhập bối cảnh vị diện, vui lòng chờ trong giây lát.】
Giang Vãn vừa nhìn máy thu tiền trên quầy bar, vừa lặng lẽ tiếp nhận những thông tin đang tràn vào não.
Rất nhanh, cô đã biết cách sử dụng chi tiết của chiếc máy thu tiền này.
Kho hàng giống như một túi đồ trong game, có thể mở ra bằng cách gọi lớn hoặc thầm nhẩm lệnh, và thuộc tính của cửa hàng cũng vậy.
Nhưng điểm chính nằm ở phần sau ––
Đây là một hành tinh tên là Lam Tinh, hôm nay là ngày 21 tháng 12 năm 2224. Hai mươi năm trước, thiên tai và virus bất ngờ ập đến, khiến môi trường trên toàn bộ hành tinh bị ô nhiễm nghiêm trọng đến mức con người không thể sinh sống được.
Cùng lúc đó, một loại quái vật đột biến đã xuất hiện, sống nhờ vào máu thịt của con người và động vật.
May mắn thay, ông trời không tuyệt đường sống con người, một số người đã tiến hóa thành những dị năng giả. Họ không chỉ có thể chống lại loài quái vật này, mà còn có khả năng điều khiển thời tiết, thanh lọc đất đai và nguồn nước, thuần hóa động vật đột biến, và thúc đẩy sự hồi sinh của thực vật.
Nhờ vậy, những người sống sót đã cố gắng tập hợp lại, xây dựng các khu vực an toàn và thiết lập trật tự mới.
Hiện tại, toàn bộ Lam Tinh có tổng cộng 99 khu vực an toàn, và tất cả 99 khu vực này đều do Thiên Tinh Thành quản lý.
Nhưng không may, vị trí cửa hàng mà Giang Vãn được phân ngẫu nhiên lại không thuộc bất kỳ khu vực an toàn nào.
Mà nó nằm trong một thành phố chết thuộc vùng có độ nguy hiểm cao.
Thật sự rất vô lý.
Giang Vãn ôm trán, rồi mở thuộc tính cửa hàng để kiểm tra.
【Quán rượu Hồ Điệp】
Quy mô: Quán rượu nhỏ (có thể nâng cấp)
Nhân viên: 0
Kỹ năng: Dịch chuyển (sơ cấp)
Uy tín: 10 (nếu giảm xuống 0, cửa hàng sẽ bị cưỡng chế đóng cửa)
An ninh: Kiên cố (chống gió mưa, ngăn cản kẻ địch)
Đặc tính: Mỗi khi tiếp đón 10 vị khách đặc biệt, có thể nhận một lần quay thưởng (0/10)
Tốt, ít nhất thì cũng có đảm bảo an toàn.
Còn đặc tính này... Giang Vãn trực tiếp bỏ qua. Bây giờ, nếu có một khách bình thường ghé qua quán cô đã cảm tạ trời đất rồi.
Cô lẩm bẩm rồi thu màn hình ánh sáng, bắt đầu thực hành với chiếc máy tính tiền cảm ứng.
Cách sử dụng rất đơn giản, chỉ cần quét camera qua mã trền màn hình là có thể thanh toán đơn hàng, tiền tệ sử dụng là điểm tín dụng chung của Lam Tinh, còn có cả chương trình giảm giá cho thành viên.
Nhưng đó chỉ là một trong những chức năng.
Chức năng thứ hai, cửa hàng.
Cửa hàng bán đủ thứ, các lựa chọn nhiều đến không đếm xuể, nhưng hầu hết đều chưa được mở khóa.
Hiện tại, chỉ có mục "Đồ uống" là sáng đèn, nhưng bên trong cũng chỉ mở khóa được rượu vang, trà trái cây, và nước ngọt, các biểu tượng khác đều đang bị khóa.
Giang Vãn liếc nhìn giá, cả ba loại đều có giá 1.000 điểm tín dụng, không quá đắt.
Chức năng thứ ba, thuê nhân viên.
Danh sách hiển thị toàn là người máy, và giá không hề rẻ, thấp nhất cũng 10.000 điểm tín dụng, còn cao nhất lên tới cả triệu.
Chức năng thứ tư, giám sát.
Không chỉ có thể xem các góc quay giám sát trực tiếp trong quán rượu, mà những góc chết bên ngoài quán cũng được giám sát chặt chẽ
Ban đầu, Giang Vãn định tự ra ngoài xem tình hình như thế nào, nhưng khi nhìn thấy màn hình giám sát thì cô bèn từ bỏ ý định.
Mọi góc bên ngoài quán rượu đều bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, chỉ có thể mờ mờ thấy được những tòa nhà trong thành phố với các đường viền xám xịt, chết chóc, không chút sinh khí.
Có thể còn đầy rẫy nguy hiểm.
Giang Vãn suy nghĩ một lát, rồi quyết định chỉ khám phá bên trong quán rượu. Dù sao thì nhiệm vụ trước mắt là sống sót.
Quán rượu không lớn, cỡ một gara gia đình, có thể nhìn được toàn bộ chỉ qua một vòng quan sát.
Không có cửa sổ, lối ra vào là một cánh cửa sắt đóng kín, phía trên cửa có treo một cái chuông đồng.
Bên cạnh quầy bar có một cánh cửa nhỏ có thể ra ngoài. Khi Giang Vãn thử đẩy, một luồng ánh sáng xanh nhạt lướt qua nhanh chóng, sau đó phát ra tiếng "tách" như đã được mở khóa.
Có vẻ đây là cơ chế ngăn người khác tự động ra vào nơi này.
Giang Vãn thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại và khóa kỹ.
Phía sau còn một cánh cửa gỗ, cô đoán đó là phòng ở.
Mở cửa ra, cô thấy một chiếc giường đơn giản, tủ quần áo, bàn làm việc và một phòng tắm nhỏ, cô không khỏi cảm thấy an ủi.
Ít ra cô cũng không phải ngủ dưới đất.