Ở cái thành phố H kinh tế phát đạt này, cho dù đêm đã về khuya nhưng sinh hoạt vẫn như cũ muôn màu muôn vẻ.
Tuý Bạch, quán bar cao cấp có tiếng ở thành phố H.
Bên trong trang trí xa hoa lộng lẫy, ánh đèn tăm tối mê ly.
Rất nhiều người đều đang âm thầm trộm liếc nhìn về phía nam sinh ngồi ở trước quầy bartender.
Hứa Thất Bạch ngồi trên ghế, dáng người cao gầy, chân dẫm lên đôi giày bốt Martin màu đen giá trị vài trăm triệu, chiếc quần túi hộp cùng màu bao vây lấy đôi chân thon dài xinh đẹp.
Trên người mặc một chiếc áo ngắn tay màu trắng hợp mốt, cho dù cách quần áo cũng có thể mơ hồ nhìn thấy từng đường cong cơ bắp duyên dáng gợi cảm.
Không ít người đều ngo ngoe rục rịch muốn đến gần, nhưng sau khi nghe thấy người bên cạnh giới thiệu về hắn, đều đành phải cố kìm nén lại xôn xao trong lòng, chỉ là ánh mắt vẫn thường thường nhìn về phía hắn.
Hứa Thất Bạch đã sớm thói quen với những ánh mắt mơ ước hắn như vậy.
Cảm nhận được một tầm mắt vô cùng quen thuộc vẫn luôn dừng lại ở trên người mình không chịu rời đi, Hứa Thất Bạch rũ mắt, cong môi nhấp một ngụm Whiskey nùng liệt, hầu kết di chuyển lên xuống dưới ánh đèn tối tăm giống như đang mời gọi.
"Hệ thống, kiểm tra xem Dư Tuế Thanh có phải đang ở lầu hai hay không?"
Hệ thống: "Đúng vậy, hắn đang ở cùng với hai người bạn khác nữa."
Hứa Thất Bạch nhấp môi cười khẽ, hắn không cho rằng Dư Tuế Thanh là ngẫu nhiên đến chỗ này tụ tập với bạn bè.
Vị này nhà hắn đúng là quá dính người.
Có một chút đáng yêu!
So với Hứa Thất Bạch vẫn còn đang thong dong tự tại mà uống rượu, hệ thống đã sắp buồn bực đến chết máy rồi.
Nó nhìn về phía tiến độ nhiệm vụ hiện tại, không thể nhịn xuống lo lắng thúc giục Hứa Thất Bạch.
Hệ thống: "Hứa Thất Bạch, ngươi xem có nên đi lên trên đó chào hỏi Dư Tuế Thanh một câu không?"
"Không cần!"
Hứa Thất Bạch cự tuyệt vô cùng dứt khoát lưu loát.
Hệ thống bị Hứa Thất Bạch chậm chạp bức nóng nảy:
"Hứa Thất Bạch, ngươi chú tâm vào nhiệm vụ một chút đi. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, cả hai chúng ta đều không thể rời khỏi thế giới này đâu."
Hứa Thất Bạch hừ nhẹ:
"Việc này trách ai? Ta vốn dĩ đã đem mức độ yêu thích của Dư Tuế Thanh kéo đến 100%, rời khỏi thế giới này. Là các ngươi lại đem ta kéo lại!"
Nói đến cái này, hệ thống chột dạ đành ngậm miệng.
Nó cũng không hiểu tại sao vị đại ma đầu kia lại đột nhiên giao cho Hứa Thất Bạch một nhiệm vụ kỳ lạ đặc thù như vậy.
Rõ ràng những người làm nhiệm vụ khác chỉ cần đạt đến 100% độ yêu thích là được, nhưng đại ma đầu cư nhiên yêu cầu Hứa Thất Bạch quay lại những thế giới đã từng hoàn thành nhiệm vụ trước kia một lần nữa.
Hứa Thất Bạch cần phải làm cho chỉ số hạnh phúc của những đối tượng đã từng công lược trước kia đạt tới 100%, mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ.
Hứa Thất Bạch ngồi trước quầy bar, cảm thấy nhiệm vụ mới này nhìn ngang nhìn dọc chỗ nào cũng thấy kỳ quái, trước kia mỗi một lần hắn tiến vào thế giới mới đều sẽ bị xóa bỏ hết toàn bộ ký ức ở thế giới trước. Nhưng lần này, hệ thống lại bất ngờ phá lệ làm hắn giữ lại ký ức trước kia ở thế giới này.
Hứa Thất Bạch cong cong khóe môi, không sao cả!
Dù sao giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền, đuôi cáo dù có giấu tốt đến mấy thì cũng có ngày sẽ lộ ra.