Sau một màn năn nỉ ỉ ôi đẫm nước mắt cuối cùng cô cũng đạt được mục đích là có thể xuất viện nhưng mỗi tuần cô lại phải đến bệnh viện kiểm tra.
Cô lê lết cái thân xác mệt mỏi này của mình về, về đến nhà đã nghe thấy cái giọng “ ngọt ngào “ của nữ chủ đại nhân
- Chị hai về rồi sao tối qua chị không về ba và em đã rất lo cổ chị bị sao thế rốt cục ai làm chị ra nông nỗi này?
- À chị không sao chỉ sơ ý ngã thôi
Lo lắng hay là đang mong cô mãi mãi không trở về đây? Nữ chủ à cô mà không đi làm diễn viên thực tiếc. Trong mắt cô đã chứa đầy sự chán ghét cùng mệt mỏi. Những tạp niệm trong mắt cô nhanh chóng được thu vào tầm mắt của người đàn ông gần đó. Còn ai ngoài Tiêu thiếu gia nữa chứ?
Không hiểu tại sao sau khi gặp cô lại luôn nhớ đến cô, mỗi việc hắn làm hắn đều ảo giác Liễu Hạ Băng xuất hiện. Khi nhớ đến cô khuôn mặt vốn lạnh lùng nhanh chóng trở nên nhu hoà hơn. Đến cả buổi tối trong mộng hắn cũng thấy cô, nhưng đa số đều là mộng tinh, trong mộng hắn luôn hưng phấn quá mức đến nỗi mỗi khi tỉnh dậy dưới chăn đã thấm đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ chứng minh sự cuồng nhiệt của hắn. ~(-_-)~
Nhưng nhớ đến cảnh cô cùng Âu Lãnh Thiên đêm hôm đó hắn lại thấy đau lòng. Hôm đó hắn là người đại diện cho Tiêu thị đến kí hợp đồng với Âu thị . Khi hắn bước vào phòng tổng tài điều mà hắn không ngờ được rằng mình có thể chứng kiến cảnh Liễu Hạ Băng đang thân mật với Âu Lãnh Thiên, hắn rất muốn đi đến tách hai người nọ ra nhưng hắn lấy quyền gì ? Tư cách gì để làm việc đó cơ chứ.
Hôm nay hắn định đi qua Liễu gia chơi, cái lí do mà hắn đến Liễu gia chơi với Liễu Huệ Di chỉ là bình phong cho hắn đến đây tìm Hạ Băng. Biết cô không có nhà hắn vẫn cố đợi cố tìm cho mình một hi vọng cuối cùng cô cũng đã trở về.
Nhưng tại sao cổ cô lại bị băng bó thế kia chẳng nhẽ ...hắn mà biết được ai làm cô ra nông nỗi này hắn nhất định sẽ không để yên cho kẻ đó đâu. Hắn đã quyết định một việc có thể khiến cô hận mình nhưng không sao chỉ cần có được cô hắn không ngại làm bất cứ thứ gì. Bởi hắn đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi.
Cô không muốn suy nghĩ cũng không muốn để ý nhiều đến đôi cẩu nam nữ kia nhanh chóng cất bước lên phòng.
Trong phòng cô, lúc cô đang tìm một bộ đồ thoải mái hơn để mặc, mỗi khi đi ngủ cô có thói quen không mặc nội y cho mát, cô nhanh chóng cởi bỏ cái sợi băng vướng víu trước cổ.
Nhưng có điều cô không ngờ tại thói quen đó khiến cô hối hận mãi mãi.
Lúc cô tắm xong bước ra , trên người chỉ mặc mỗi cái váy ngắn mỏng để lộ ra vùng da thịt trắng nõn, thon thả, ba vòng chỗ lồi chỗ lõm hiện rõ khiến đàn ông điên cuồng. Bỗng cửa phòng bật mở, thân ảnh cao lớn của người đàn ông bước vào, nhìn thấy hắn cô cảm thấy vô cùng ngạc nhiên nhưng nhanh chóng thay bằng tức giận cùng phòng bị.
Tiêu Dạ Thần sao hắn lại ở đây???
- Đường đường là thiếu gia của Tiêu gia phép tắc cơ bản nhất là không được vào phòng người khác khi không được cho phép mà anh cũng không biết sao? Mau ra ngoài.
Hắn làm ngơ như không nghe thấy gì hết ,lấy trong túi quần cái điện thoại nhanh chóng đưa cho Liễu Hạ Băng .
Rầm!!! Cuốn băng này sao hắn có được, không lẽ lúc cô cùng Âu Lãnh Thiên lên giường hắn cũng biết không thể nào! Không thể nào! Nhưng hắn làm vậy để làm gì?
- Anh có ý gì ?
- Tôi có ý gì người thông minh như em chắc đã hiểu nếu không muốn tôi tung video này lên mạng thì đêm nay em phải nghe lời tôi.
Hắn từ tốn nói trong mắt chỉ còn mỗi hình ảnh xinh đẹp quyến rũ cực điểm của người con gái trước mắt.
Còn cô trái tim khi nghe xong câu đó chết lặng, hà cớ gì cô đã cố tránh xa bọn hắn nhưng bọn hắn tại sao vẫn không chịu buông tha cha cô! Cô phải làm gì ? Làm gì bây giờ? Muốn có được cuộc sống an ổn mà khó khăn đến vậy sao ?
À thì ra làm nữ phụ là như thế, luôn bị nam chủ hành hạ cuối cùng thì mất tất cả.
Bất công làm sao....
Nhưng đến nước này cô còn có thể làm gì được nữa? Khánh cự sao ? Tất nhiên là không được bọn họ là nam chủ còn cô chỉ là một nhân vật làm màu không có chút giá trị.
- Chỉ một đêm thôi .
Cô đã khuất phục thực rồi phản kháng chỉ khiến cô càng thê thảm hơn thôi.
Không đợi được nữa, sau khi nghe được câu nói của cô hắn nhanh chóng ôm chặt lấy thân thể kiều mị kia , cúi đầu cuồng nhiệt gặm nhắm đôi môi anh đào xinh đẹp kia.
Cái lưỡi hắn nhanh chóng chui vào khuôn miệng cô quấn quít lấy cái lưỡi xinh đẹp kia. Hắn sờ soạng hết người cô như nhận thấy điều gì đó làm anh hưng phấn cất giọng trầm khàn quyến rũ
- Bảo bối hôm nay cố tình không mặc đồ trong để câu dẫn anh đúng không? Thực dâʍ đãиɠ hết chỗ nói
Bao lần hắn ảo tưởng trong giấc mộng có thể cùng cô triền miên làʍ t̠ìиɦ bây giờ cuối cùng mộng cũng thành sự thật.
Nghĩ đến cảm giác được bao bọc bởi hoa kính xinh đẹp ướŧ áŧ kia hắn không nhịn được lập tức đè cô xuống giường kingsize kia hai tay không rảnh rỗi thoát hết y phục trên người cô.
Cô trong mê mang , hai tay vô tình chạm vào vật to lớn sau lớp quần của hắn.
Oanh!! Sự đυ.ng chạm này ngòi nổ cắt đứt sợi dây lí trí cuối cùng của hắn. Hắn thoát y phục trên người mình để lộ ra thân hình rắn chắc , hắn nhìn côn ŧᏂịŧ đang sưng tấy nổi đầy gân xanh trướng lớn đến đáng sợ, không nhịn được nói
- Bảo bối mau dùng cái miệng xinh đẹp của em phục vụ anh.
Giọng nói trầm khàn quyến rũ đến nỗi đầu óc cô mụ mị như bị hư hỏng cầm lấy nam căn to lớn kia đưa lên mồm khẽ liếʍ xung quanh đỉnh qυყ đầυ, cô vờn đi vờn lại đầu khấc khiến hắn càng ngứa ngáy khó chịu, không chờ được bàn hai to lớn giữ lấy đầu cô rồi húc hông thật mạnh đem hết cự căn khổng lồ kia đi sâu vào khoang miệng ấm áp.
Cảm giác thật mất hồn, dục tiên dục tử hắn không nhịn được thân dưới mạnh mẽ vận động ra vào khoang miệng của cô , cô trong mơ màng cảm nhận được dị vật khổng lồ đi sâu trong miệng cô đâm mạnh đến tận cổ họng thật muốn né tránh nhưng bàn tay to lớn của hắn đã cố định đầu cô khiến cô không tài nào thoát khỏi. Hắn sướиɠ đến nỗi không kìm được rêи ɾỉ
“ Bảo bối ...ân ...thích...quá sung sướиɠ...ngậm chặt thêm một...chút”
Hạ thân dâng lên luồng kɧoáı ©ảʍ tê dại khiến hắn hơi rùng mình đem hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc bắn thẳng xuống hết cổ họng cô.
Nam căn lớn trướng dù mới bắn xong vẫn không có dấu hiệu mềm lại ngẩng cao đầu diễu võ dương oai trước mặt Hạ Băng. Môi hắn từ môi cô di chuyển xuống dọc cần cổ trắng ngần đến đôi gò bồng xinh đẹp , hắn một tay xoa nắn một bên tiêm nhũ còn bên còn lại liên tục bú ʍúŧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của cô.
Tay còn lại của hắn men theo những đường cong hoàn hảo đi dần xuống hoa huy*t đầy dâʍ ɖị©ɧ khẽ vuốt ve hoa kính ẩm ướt làm cô rêи ɾỉ ái muội da^ʍ dich tiết ra ngày càng nhiều tạo nên cảnh đẹp hút hồn
- Thần....ưʍ...cho em...ân...a...cho..em.
Nghe xong câu này, hắn vội vàng để côn th*t mình gần với khẩu huyệt động xinh đẹp ướŧ áŧ kia , không báo trước thân dưới động mạnh đen toàn bộ cự căn của mình đi sâu vào hoa kính ẩm ướt . Khi hai thân thể kết hợp khăn khít hăn không chờ được thắt lưng vận động mãnh liệt đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ rút ra rồi đi vào rất có tiết tấu. Cô cảm nhận được côn th*t của hắn xâm nhập vào cơ thể mình có chút đau đớn nhưng nhanh chóng bị kɧoáı ©ảʍ lấn áp khiến những tiếng rên kiều mị cứ thế bật ra.
- Thần...nhanh...chút..cho..em..ân.ưm
Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ này như liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ thắt lưng vận động càng mãnh liệt tốc độ ra vào càng nhanh . Những đợt ma sát dấy lên từng đợt kɧoáı ©ảʍ. Mỗi cú thúc của hắn đều đánh trúng điểm G của cô . Cho đến cuối cùng, hắn thúc mạnh sâu , đầu chôn sâu vào rãnh ngực mê người đâm sâu vào tử ©υиɠ bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình vào trong đó.
Nhìn thân thể vô lực phản kháng đang xụi lơ trong ngực mình nhưng hắn vẫn không tha, kéo cô lại gần côn th*t nhanh chóng sáp nhập lại tạo thành khúc tình triều mãnh liệt. Đêm nay thật là một đêm mãnh liệt mặc kệ cô cầu xin hắn dừng lại hắn vẫn ngoảnh mặt làm ngơ thân dưới liên tục luân động. Cô vì kiệt sức đã sớm không chịu nổi mà ngất đi...