Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 406: Ảnh hồn không tiêu tan

Năm đó Hoa gia vốn định dựa vào bồi dưỡng Hoa Lộng Ảnh, để gia tộc xuất hiện cao thủ khác có thể chống lưng phục hưng gia tộc.

Chẳng qua không ai ngờ rằng, đứa nhỏ này còn chưa chính thức tu luyện, đã biến mất bóng dáng, sống chết không rõ, vì thế Hoa Vạn Lâu thiếu chút nữa gϊếŧ cả cha mẹ đứa bé!

Vốn tưởng rằng đứa bé này bị cừu gia làm hại, không nghĩ tới hai ngày trước, đột nhiên truyền tới một bản báo cáo kiểm tra DNA từ nước Anh.

Báo cáo này chuẩn xác nói cho người Hoa gia, Hoa Lộng Ảnh còn sống!

Những năm gần đây cô luôn sông với tư cách con gái nuôi của Bá tước Vine một quý tộc uy tín lâu năm của nước Anh, hết thảy tư liệu lý lịch đều đầy đủ, có thể tra xét.

Kỳ thật những thứ này đều là thứ yếu, quan trọng là DNA nói rõ đúng là người thật! Trải qua kiểm tra của người Hoa gia, đúng là Hoa Lộng Ảnh.

Hoa Lộng Ảnh tỏ vẻ, năm đó bởi vì rơi vào mai phục của sát thủ thần bí, dưới sự bảo vệ của bảo tiêu, cô chạy trốn thành công, lại mất ký ức, bị lừa bán ra nước ngoài, cuối cùng được Bá tước Vine tốt bụng thu dưỡng.

Những năm này dần nhớ tới câu chuyện khi còn bé, lại thêm Bá tước Vine qua đời, cô cũng muốn trở lại trong nước đoàn tụ với người nhà.

Điều này không thể nghi ngờ là chuyện lớn đôi với Hoa gia hiện giờ, người có được Tiên linh thể, dù đã qua tuổi hoàng kim để luyện võ, nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều, bởi vì những người này vốn tiến triển cực nhanh, cần chỉ là ngộ tính!

Cho nên tất cả mọi người chạy tới, chờ lão tổ tông xác nhận tình hình Hoa Lộng Ảnh.

Hoa Vạn Lâu vận chuyển nguyên khí, cẩn thận điều tra tình hình thân thể Hoa Lộng Ảnh, thời gian trôi qua từng chút một, sắc mặt lão trở nên rất giật mình!

Cuối cùng, Hoa Vạn Lâu lộ vẻ vui mừng khó có thể ức chế!

- Ha ha… Ha ha! Ha ha ha ha!

Hoa Vạn Lâu ngửa mặt cười to,tiếng cười kia chấn động, khiến cho những vãn bối xung quanh đều sợ tới mức đỏ mặt lên, khí huyết sôi trào!

- Lão tổ tông, ngài… sao ngài lại cao hứng như thế?

Hoa Vô Lệ nhịn không được thấp thỏm hỏi.

- Ta có thể mất hứng sao?

Hoa Vạn Lâu đột nhiên đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, liên tục đi vài vòng chung quanh Hoa Lộng Ảnh, sợ hãi nói:

- Thần… quả thực thần chiếu cố Hoa gia chúng ta rồi! Ngũ hành linh thể! Lộng Ảnh nhà ta dĩ nhiên đã thành Ngũ hành linh thể!

- Cái gì?

Lời vừa nói ra, mọi người đều nghẹn họng trân trối khó có thể tin tưởng.

Ngũ hành linh thể, đó là thể chất gần như trong truyền thuyết, có trên điển tịch một số cổ phái ngàn năm. Loại nhân vật này tùy tiện luyện bất kỳ công pháp nào đều tiến bộ thần tốc, hơn nữa không chỉ gấp đôi, là gấp ba bốn thậm chí gấp năm lần!

Bởi vì tuy rằng giữa ngũ hành là tương khắc, tương tự tương sinh, một khi chuyển hóa ngũ hành năng lược tới hành vân lưu thủy, chẳng khác nào tự thành thiên địa, trong lòng có ngàn vạn thế giới!

Hoa Lộng Ảnh nghe được tin tức này, dường như cũng hơi vui sướиɠ, nhưng cũng không biểu hiện kích động nhiều.

- Ha ha, Lộng Ảnh trở về lúc này, nói rõ ông trời muốn giúp Hoa gia ta trèo lêи đỉиɦ phong! Đã có Lộng Ảnh, tứ đại gia tộc chó má kia, tương lai cũng không dám làm đối thủ của Hoa gia chúng ta!

Người ở chỗ này hôm nay đều nhớ kỹ cho ta, trước khi Lộng Ảnh còn chưa tu luyện tới cảnh giới nhất định, tuyệt đối không thể tiết lộ tin tức Lộng Ảnh là ngũ hành linh thể! Nếu để ta phát hiện ai tiết lộ tin tức, chắc chắn không buông tha hắn!

Hoa Vạn Lâu cảnh cáo.

Đám con cháu Hoa gia đều trợn tròn mắt, ai còn dám lắm miệng, đều gật đầu, cõi lòng tràn đầy hy vọng và hâm mộ nhìn Hoa Lộng Ảnh.

Hơn một giờ sau, những người của Hoa gia lục tục rời khỏi khu nhà ở vịnh.

Chỉ để lại hai anh em Hoa Vô Lệ và Hoa Lộng Ảnh trên ban công khu nhà cao cấp, nhìn mặt trời lặn, thưởng thức Champagne.

Hoa Vạn Lâu đã trở lại phòng luyện công tu luyện, trước khi đi để Hoa Lộng Ảnh bắt đầu từ ngày mai sáng sớm đều tới phòng luyện công, bắt đầu bồi dưỡng cô.

Đối với thiên tài ngũ hành linh thể mà nói, căn bản không cần cố gắng nhiều, chỉ cần hơi chỉ điểm, có thể vô sự tự thông cũng không đủ, nếu không phải ngộ tính quá kém, đột phá tiên thiên cũng chỉ chớp mắt, quy nguyên cũng ở trong lòng bàn tay.

Ánh mắt Hoa Vô Lệ rất phức tạp, sắc mặt hơi mệt mỏi, nhìn vẻ mặt tràn ngập tự tin và khí chất cơ trí của em gái, gã hơi lực bất tòng tâm.

- Vì sao… vì sao không nói thực cho lão tổ tông chuyện năm đó… Năm đó, chắc em trông thấy, là anh dẫn người, nhét lên thuyền nhân xà, đưa tới hải ngoại.

Hoa Vô Lệ kỳ quái hỏi.

Nếu lời này bị những người khác trong gia tộc nghe thấy, chắc chắn sẽ chấn động toàn gia tộc.

Ai có thể nghĩ tới, Hoa Vô Lệ năm đó mới mười mấy tuổi, lại ngoan tâm thủ lạt thầm dẫn người ném em gái ruột lên thuyền nhân xà!

Cũng bởi vì, Hoa Vô Lệ không cách nào dễ dàng tha thứ, mình là lựa chọn thứ hai của lão tổ tông!

- Ha ha…

Hoa Lộng Ảnh híp mắt, cười nói:

- Anh trai thân ái của em, nói ra những lời này có nghĩa gì đâu chứ? Lại để cho lão tổ tông gϊếŧ anh sao?

Cần gì chứ, tốt xấu năm đó anh cũng chỉ ném em lên thuyền, mà không trực tiếp gϊếŧ em, anh cũng không tính là hoàn toàn xấu xa.

Hơn nữa muốn anh chết, lúc nào cũng có thể, mà giữ anh lại, ít nhất còn có thể làm một người hầu tốt, anh nói sao?

Hoa Vô Lệ nắm chặt chén rượu, lúc nào cũng có thể bóp nát chén rượu thủy tinh:

- Em… là muốn tra tấn anh sao?

- Em không có nói vậy, chỉ là với em mà nói, anh thực sự không quan trọng như vậy.

Hoa Lộng Ảnh nói tới đây, biểu hiện vô cùng lạnh nhạt, hoàn toàn không coi Hoa Vô Lệ vào đâu.

Hoa Vô Lệ cảm thấy khuất nhục không cam lòng, nhưng hiện giờ gã đã không có biện pháp cạnh tranh với Hoa Lộng Ảnh, cô đã không phải cô bé mơ màng không hiểu chuyện năm đó.

Sau khi uống cạn Champagne trong chén, Hoa Vô Lệ quay đầu bước đi. Lúc gã vào phòng khách, liền thấy Andariel tóc bạc vén cao đang thướt tha đi tới.

- Tiểu thư Andariel, cô tìm tôi sao? Thế nào, đã tìm được manh mối Harpe rồi sao?

Hoa Vô Lệ rất gấp, gã muốn cạnh tranh địa vị trước mặt lão tổ tông, tu luyện chắc chắn không cản nổi em gái, vậy không thể làm gì khác hơn là đi trước một bước ở chuyện khác.

- Thực xin lỗi, Hoa tiên sinh.

Andariel xin lỗi lắc đầu:

- Tạm thời chưa có.

Hoa Vô Lệ nhíu mày, nhịn không được nói:

- Thời gian không đợi người, tôi hy vọng cô có thể cố gắng một chút.

- Tôi hiểu được, nhưng tiểu thư Lộng Ảnh phái người tìm tôi.

Andariel cười nói.

- Lộng Ảnh?

Hoa Vô Lệ nghi ngờ quay đầu lại nhìn, trông thấy Lộng Ảnh đang vẫy tay với Andariel.

Không chờ gã hỏi nhiều, Andariel đi về phía Hoa Lộng Ảnh, còn cúi đầu lấy lòng rất cung kính.

Hoa Vô Lệ không hiểu ra sao, chuyện ngày càng trở nên khiến cho gã bó tay, em gái mất tích mấy chục năm, lẽ ra đã chết ở nơi đất khách quê người đột nhiên xuất hiện, vừa trở về thể chất lại tiến hóa thành Ngũ hành linh thể.

Hơn nữa, dường như cô không chút lạ lẫm đối với việc trở lại, vừa về nhà lại tìm Andariel, làm sao cô biết Andariel ở chỗ này?

Gã vốn định cẩn thận nghe một chút hai cô gái nói gì, nhưng Hoa Lộng Ảnh lại cho gã một ánh mắt cảnh cáo, tuy cười híp mắt, lại lộ ra hàn mang khiến người ta sợ hãi.

Hoa Vô Lệ hít sâu một hơi, đành phải cô đơn rời đi.

Sân thượng an tĩnh, ánh sáng ảm đạm.

Andariel ngồi trên ghế, ánh mắt thế nào cũng không thể rời khỏi khuôn mặt Hoa Lộng Ảnh.

- Giống… quá giống, không đúng, phải nói căn bản là một người…

Andariel mê mang hỏi thăm:

- Ngươi… rốt cuộc là Look, hay là Ảnh Tử, hoặc là Hoa Lộng Ảnh?

Hoa Lộng Ảnh mặt không đổi nhấp Champagne, thản nhiên nói:

- Look đã chết rồi, chết bởi Scarpe phát tán virus. Hiện giờ ta là Ảnh Tử… Nhưng ta cũng là Hoa Lộng Ảnh, bằng không ngươi cho rằng vì sao ta lại gọi Ảnh Tử?

- Tôi vẫn không hiểu được, nếu như cô là Ảnh Tử, không phải nên đứng ở phía Tư Scarpe sao? Tại sao lại giúp tôi, chỉ dẫn tôi?

Andariel hoang mang hỏi thăm.

- Cô có thể coi Hoa Lộng Ảnh trong quá khứ chết rồi, hiện giờ là Hoa Lộng Ảnh đạt được hồi sinh… Cũng coi như bộ dạng thực sự mà Hoa Lộng Ảnh nên có.

Khóe miệng cô gái nở nụ cười thần bí.

Andariel vẻ mặt nghi vấn, hiển nhiên vẫn không hiểu, nhưng cô cũng không muốn hiểu quá kỹ:

- Cô nói có thể giúp tôi, báo thù thay chú Victor, rốt cuộc phải làm sao?

- Đừng gấp.

Hoa Lộng Ảnh mắt nhìn mặt biển phương xa, nói:

- Có người xâm lấn Camera gần đây, đã thấy màn ảnh Hoa Vô Lệ ngu xuẩn kia tới đón tôi hôm nay.

Người kia, tôi thông qua phản Camera giám sát và điều khiển, thấy là Liễu Cảnh Lam, nhưng thân phận thực sự của cô ta, hẳn là Thiên Diện, nói cách khác Thiên Diện đang tìm đến Hoa gia báo thù cho Scarpe.

- Scarpe sẽ tới sao?

Andariel kinh hô một tiếng:

- Vậy… vậy làm sao bây giờ?

- Đương nhiên trước tiên phải qua cửa ải này, tạm thời tôi cũng không phải đối thủ của Scarpe. Chẳng qua cô không cần lo lắng, ở đây không có chuyện gì, cô chỉ cần nghe lời của tôi, làm việc cho tôi là được rồi.

Hoa Lộng Ảnh tự tin nói.

Andariel nghĩ nghĩ, trong mắt lóe lên ánh sáng:

- Cô nói là… bởi vì cô?

- Ha ha…

Hoa Lộng Ảnh cười thanh thúy:

- Không biết Scarpe nhìn thấy người yêu của hắn khởi tử hồi sinh sẽ có biểu lộ thế nào, có phải hắn… còn nhớ mãi không quên tôi hay không?

Andariel nuốt nước bọt, sởn hết gai ốc. Tuy cô không rõ ràng lắm nguyên do cụ thể, nhưng Hoa Lộng Ảnh sống lại trước mắt này, thì ra là Ảnh Tử đã quen biết nhiều năm, hoặc là nói, LOOK đã trở thành sinh mạng, thực quá kinh khủng!

Theo lý thuyết, Ảnh Tử là người sáng tạo ra LOOK, virus của cô tuyệt đối có thể gϊếŧ chết LOOK, thế nhưng vì sao LOOK không chỉ không chết, còn biến thành Ảnh Tử, thậm chí tìm được gia tộc xuất thân của Ảnh Tử, bắt đầu trở lại nướ Hạ đóng vai nhân vật Hoa Lộng Ảnh chính thức? Cô ta rốt cuộc muốn làm gì!