Cho nên, mọi người tôn xưng hắn là “Vô Miện Chi Vương” để biểu đạt, chẳng qua hắn chưa đeo lên vương miện, nhưng đã là Vương giả, có người dựa theo bài vị, xưng hô hắn là “Đệ ngũ vương giả.”
Sau khi hắn gia nhập Đại Sảnh, hầu hết quan chấp chính Đại Sảnh nhiệm kỳ một trong tổ chức đều là sát thủ siêu cấp của Hắc Vụ được giữ lại sau đại chiến, và một số quái tài có tài hoa đặc biệt trong tổ chức trước kia.
Trong nhóm người này có sát thủ siêu cấp bảng Huyết Toàn, cũng có cao thủ thường trú bảng Chiến Thần, có đông đảo các nhân vật như trùm súng ống đạn dược, tài chính diệu thủ, thiên tài máy móc, quái khách mạng lưới internet….
Sau khi nhóm người này trở thành quan chấp chính của Đại Sảnh, đã trở thành thế hệ huy hoàng nhất, khiến cho Đại Sảnh từ trước tới giờ chỉ dựa vào Vương giả để chèo chống, đã chính thức trở thành thế giới ngầm đỉnh cao!
Vì vậy mà thế giới ngầm đã đặt tôn xưng cho nhóm người này là : “Truyền Kỳ Thời Đại”
Thời đại này do Vô Miệng Chi Vương suất lĩnh, trải qua trải nghiệm cửu tử nhất sinh, quan chấp chính Đại Sảnh cuối cùng còn sống chính là một khúc sử thi truyền kỳ trong lịch sử thế giới ngầm!
…
Đoạn kể của Lục Trường Minh mặc dù rất ngắn gọn, không có nhiều khoa trương, nhưng khiến mọi người trong phòng nn ninh nghe đến nỗi ánh mắt đều lộ vẻ sùng kính!
Đây là kiếp sống truyền kỳ dậy sóng ầm ầm, không hổ là nhân vật truyền kỳ một trăm năm qua chưa từng xuất hiện trong thế giới ngầm.
- Nghe nói, một năm trước, vì lý do gì đó đặc biệt, thực lực của Scarpe đã giảm mạnh, cho nên hắn đã từ chức Cục trưởng Đại Sảnh, quyết tâm ở ẩn, đồng thời giải tán tất cả quan chấp chính!
- Bởi từ trước đến nay Đại Sảnh rất thần bí, nên tin tức này Bộ Anh ninh chúng ta cũng không xác định lắm. Nhưng hôm nay xem ra thì đó là sự thật…chỉ có điều, thực lực của hắn có vẻ không giảm mà ngược lại còn tăng lên!
Lục Trường Minh nhìn người đàn ông tuổi còn trẻ bễ nghễ trên màn ảnh, hốc mắt cũng thổn thức không thôi.
Chỉ e không ai ngờ rằng, cậu bé bị mẹ vứt bỏ, cha chết thảm, mất tích không tăm hơi, sau vài năm, lại trở thành nhân vật truyền kỳ, đỉnh cao thế giới.
Rốt cuộc hắn đã trải qua những trắc trở như thế nào mới có thành tựu như ngày hôm nay, e là chỉ có bản thân hắn biết.
Trong nhà tù dưới lòng đất, chiến sĩ áo giáp đỏ sậm thấy tình hình không ổn, cũng không nói gì, trực tiếp dùng thiết bị truyền tin bên trong áo giúp, hạ lệnh: Bay lên không trung, rồi làm nổ tung căn cứ Hạ Quốc trước!
Gã cũng biết, muốn gϊếŧ Lâm Phi có vẻ quá mức khó khăn. Với tình hình trước mắt, chi bằng gϊếŧ chết đám nhà khoa học cùng cấp cao Hạ Quốc có vẻ thiết thực hơn.
Năm người thép lập tức khởi động từ trường, phản trọng lực bay lên!
Lâm Phi khẽ giật mình, hắn vừa tỉnh lại, không biết những tên này lại nhanh chóng đến vậy, cũng không kịp đuổi theo ngăn cản.
Thấy năm người thép vọt bay lên, hắn nhanh chóng dùng hai chân đạp một cái!
- Ầm!
Lâm Phi phát lực khiến cho sắt thép trên mặt đất bị giẫm xuống hằn hai vệt chân.
Tên giáp đen cất cánh muộn nhất không chú ý, đã nhìn thấy Lâm Phi như đạn pháo bay lên, tóm lấy mắt cá chân bằng thép của gã!
Thế này rồi mà vẫn có thể đuổi kịp? Tên giáp đen hò hét trong lòng!
Lâm Phi cười tà, bàn tay nắm chặt, chỉ nghe “ cạch cạch” mấy tiếng, áo giáp của tên giáp đen đã bị bóp biến hình!
- Phốc!
Áo giáp bảo hộ có thể chống chịu được đạn đạo, nhưng lại bị một tay của Lâm Phi bóp nát, mảnh vụn sát thép đâm vào máu thịt tên giáp đen, máu tươi chảy ròng!
- Ah!
Tên giáp đen kêu thảm một tiếng, theo bản năng khởi động lá chắn từ trường giữa không trung!
Lâm Phi chỉ cảm thấy một lực đẩy lớn đang bao trùm thân thể mình, đẩy mình ra, giống như hai cánh tay với lực khổng lồ vô hình.
Nhưng sức mạnh hiện tại của Lâm Phi đâu phải bình thường, hắn gắt gao bắt lấy mắt cá chân tên giáp đen, xuất ra “Thiên Cân Trụy” cực kỳ đơn giản.
Khí tức ngưng tụng, trong đan điền, đột nhiên tuôn ra một cỗ khí lưu huyền diệu, ngưng tụ hai chân của Lâm Phi!
Thoáng cái, hai chân Lâm Phi bỗng nặng như núi Thái Sơn, như lấp sông lấp biển, với tốc độ càng lúc càng nhanh, lần nữa trở xuống lao tù!
Tên giáp đen cảm giác như người kéo lấy mình không phải là một người, mà là một thành trì khó có thể rung chuyển, không có cách nào bay lên được!
- Đây là ….Thiên Cân Trụy!?
Dư Mộc Cận nhìn thấy cảnh này không khỏi hoài nghi:
- Hắn không có chân khí, sao có thể làm được?
Diệp Vô Nhai cau mày nói:
- Rất có thể hắn đã tiến vào cảnh giới “ Lục Địa Thần tiên” Trong truyền thuyết của chúng ta, cho nên “khí” mà hắn sử dụng, mặc dù không phải là chân khí Tiên Thiên, nhưng lại là một loại năng lượng cường đại hơn!
Điều Diệp Vô Nhai suy đoán không sai, trên thực tế, khí mà Lâm Phi sử dụng chính là một loại năng lượng nguyên thủy có nguồn gốc từ vũ trụ: Nguyên khí!
Chính bởi Nguyên khí, cái có mặt khắp nơi trong vũ trụ đã khiến Lâm Phi không có không khí, vẫn có thể sinh tồn.
Nguyên khí, mới là một loại hình thức năng lượng cơ bản nhất trong vũ trụ, nó là đơn giản nhất, bởi nơi đâu cũng có, nhưng cũng là phức tạp nhất, bởi nó bao quát ngàn vạn!
Sử dụng nguyên khí thi triển võ cổ càng phù hợp với đạo trời đất, nguồn gốc của võ đạo, uy lực không cần nói cũng có thể hình dung ra!
Trong khoảnh khắc Lâm Phi hạ đất, một tay giơ roi, kéo cung lên, biến tên giáp đen trong tay mình trở thành cây “chày gỗ sắt thép”, xoay người, cánh tay nhả nguyên khí, thông nhập vào áo giáp, vung ra “Tước Súy Vĩ” đơn giản.
- Ầm!
Tên giáp đen chỉ thấy kính bảo hộ màu đỏ trước mắt mình bị năng lượng quỷ dị làm vỡ nát, sau đó cơ thể nặng nề ngã trên mặt đất!
Bộ áo giáp của gã, từ đầu, ngực, hai cánh tay, hai chân, đề sát mặt đất, lập tức hứng chịu lấy sức đè nén khó mà tưởng tượng. Cương giáp trên người vì không chịu được đả kích mang tính hủy diệt như vụ nổ hạt nhân mà biến hình, mũi khoan kim loại phá tan l*иg ngực gã, đυ.ng gẫy xương sườn, đập vụn nội tạng, lún vào trong cơ thể gã!
- Phốc!
Áo giáp vỡ vụn, đầu của tên giáp đen này cũng lộ ra ngoài, óc bên trong cũng thành đống bột nhão, bởi xuất huyết quá nặng, phun ra một ngụm máu tươi rồi tắt thở!
Bốn tên người thép còn lại đang bay trên không trung, thấy đồng bọn của mình bị Lâm Phi ném chết, thiết giáp bị vỡ vụn, không khỏi toát mồ hôi lạnh!
Nhưng Lâm Phi chưa dừng tay, đám người thép kia không chỉ muốn gϊếŧ hắn, còn muốn gϊếŧ tên hòa thượng bẩn, đây là “người thân” vào sinh ra tử với hắn, chỉ dựa vào điểm này thôi, năm tên người thép kia cũng đừng có mơ được sống!
Lâm Phi bỗng nhiên nhảy lên, thoát ra khỏi hố sâu năm mươi met, đến khinh công cũng không thèm dùng!
Điều này lại khiến cho nhóm người Lý Úy Nhiên và Diệp Vô Nhai càng hoảng sợ, sức bật hai chân của hắn thật quá khủng khϊếp!
Nhưng Lâm Phi lại không hài lòng, hắn ngửa đầu lên nhìn bốn tên người thép trên không trung, tính toán tốc độ chúng dựa vào phản trọng lực vừa rồi, biết dù hắn dùng khinh công Thê Vân Tung, phối hợp với nguyên khí cũng không thể đuổi kịp bọn chúng, càng không có cách nào bay quá cao.
Có lẽ càng hiểu rõ về nguyên khí, lại càng có lĩnh ngộ sâu hơn với ngộ đạo, sớm muộn cũng có một ngày, hắn có thể đi mây về gió như cổ nhân từng nói, tung hoành tứ hải.
Bốn tên người thép thấy Lâm Phi không tiếp tục nhảy, có vẻ cũng ý thức được, bọn họ có ưu thế trên không, nên cũng buông lỏng đôi chút.
- Scarpe không có cách nào bay lên, chúng ta đi hủy căn cứ của Hạ Quốc, gϊếŧ người rồi rời khỏi!
Đội trưởng áo giáp đỏ sậm ra lệnh!
Ba tên giáp đen còn lại lập tức nhận lệnh, chúng cũng ước mau chóng hoàn thành nhiệm vụ để rời khỏi đây.
Sau khi nhận ra ý đồ của bọn chúng, Lục Vũ Phỉ mặt mũi tràn đầy bụi đất không khỏi lớn tiếng cầu xin:
- Lâm Phi! Cầu xin anh! Anh nhất định phải bảo vệ người trong phòng an ninh! Đó là quan viên quan trọng và các nhà khoa học đứng đầu Hạ Quốc! Nếu bọn họ xảy ra chuyện! Hạ Quốc chúng ta sẽ xảy ra đại sự!
Nhưng Lâm Phi chỉ liếc cô một cái, tựa như người phụ nữ này chỉ là một vật bài trí có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
- Có liên quan gì đến tôi?