Sự việc quá kỳ lạ, ngay cả Tô Nghi Tư còn chưa tiếp nhận được, nàng cũng không biết phụ thân đang nghĩ gì.
Nàng cúi đầu nhìn bàn tay mình. Đôi tay này chính là của nàng. Trên tay phải vẫn còn vết sẹo từ lần đầu cầm dao nấu cơm. Nhìn xiêm y, đúng là bộ nàng mặc khi vào cung hôm qua. Trên cổ tay áo còn vết thuốc bắn vào lúc bào chế.
Nàng vẫn là nàng.
Sự thật hiển nhiên ngay trước mắt.
Nghĩ đến đây, Tô Nghi Tư nuốt nước bọt rồi nói: "Cha, con thật sự là nữ nhi của người."
Tô Hiển Võ: ...
Lúc thì phải, lúc thì không, rồi lại phải, vậy là cô nương này đang đùa giỡn với hắn sao? Trông hắn ngốc đến thế ư? Cô nương này đã hai mươi tuổi, trong khi hắn mới hai mươi lăm tuổi, làm sao có thể sinh được một đứa con lớn đến thế?
Đợi hắn quát lên một tiếng, chắc tên lừa đảo này cũng không dám nói vậy nữa.
Nhưng chưa kịp nói gì, hắn đã thấy cô nương trước mặt mò mẫm một lúc ở cổ áo, rồi gỡ ra một tấm thẻ bài.
Tấm thẻ này... là thẻ bài đặc chế của Tô gia, hơn nữa chỉ có dòng chính mới được sở hữu. Trên thẻ khắc tên đứa con và tên người cha ruột.
Khi Tô Hiển Võ nhìn thấy mặt sau tấm thẻ, nơi có khắc dòng chữ "Tô thị đời thứ 25 cháu đích tôn, nữ nhi của Tô Hiển Võ", đầu óc hắn như có thứ gì đó nổ tung.
Tô Hiển Võ ngẩn ngơ nhìn tấm thẻ bài đại diện cho dòng chính Tô gia trước mặt, trong lòng dấy lên cảm xúc khó tả.
Một lúc sau, hắn lại dùng tay cẩn thận sờ tấm thẻ. Độ nhám của nó giống hệt tấm thẻ hắn đang đeo ở cổ. Rõ ràng cùng chất liệu, cùng kích cỡ.
Nhưng... cô nương trước mặt đã hai mươi tuổi, làm sao hắn có thể sinh được đứa con lớn đến thế.
Vậy chắc là đang lừa gạt?
Vạch trần âm mưu của nàng, cách đơn giản nhất chính là...
"Cô nương có biết năm nay ta bao nhiêu tuổi không?"
Vừa dứt lời, đã nghe thấy cô nương trước mặt đáp chính xác: "Cha sinh tháng sáu, hẳn là 25 tuổi 4 tháng."
Tháng sáu vừa rồi, nàng và mẫu thân mới tổ chức sinh nhật cho cha. Đẩy ngược về trước hơn hai mươi năm, đúng là 25 tuổi.
Ánh mắt Tô Hiển Võ nhìn Tô Nghi Tư có điều gì đó khác lạ. Cô nương này không chỉ biết hắn xuất thân từ An Quốc công phủ, có thẻ bài Tô gia, mà còn biết chính xác tuổi của hắn.
Nhưng còn trẻ như vậy, sao đã biết lừa người?
"Nếu biết tuổi của ta, cô nương càng không nên dùng thủ đoạn vụng về thế này để lừa gạt ta. Không chỉ ta, chẳng ai tin được lời cô nói cả." Tô Hiển Võ nói.
Tô Nghi Tư hiểu chuyện này quá đỗi hoang đường, cha nàng không tin cũng là lẽ thường.
"Cha, người cứ lấy thẻ bài của mình ra đối chiếu với của con xem, liệu chất liệu có giống nhau không, kích thước có khác biệt gì không. Vừa hay nơi này cách tộc địa không xa, còn có thể mời các bậc trưởng bối trong tộc giám định."
Tô Hiển Võ thấy tâm tư mình bị đoán trúng. Hắn khẽ nheo mắt, đánh giá Tô Nghi Tư lần nữa.
"Tên lừa đảo này quả thật có chút bản lĩnh, hiểu biết quá rõ về Tô gia, không biết do ai phái đến đây."
"Sao ta lại có thể sinh ra được một đứa con gái như cô chứ?" Tô Hiển Võ tiếp tục vạch trần Tô Nghi Tư.
Tô Nghi Tư bình thản đáp: "Cha, con đến từ hơn hai mươi năm sau, mười năm nữa con mới được sinh ra."
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Tô Hiển Võ, Tô Nghi Tư suy nghĩ giây lát rồi nói tiếp: "Cha, ngài đã quên rồi sao? Chẳng phải ngài đã tận mắt thấy con từ trên trời rơi xuống đó sao? Làm sao một người có thể từ trên trời rơi xuống được? Dù có rơi xuống thật đi chăng nữa thì làm sao có thể không hề hấn gì?"
Nàng đang dùng một việc không thể xảy ra để chứng minh cho một việc không thể khác.
Tô Hiển Võ lặng im.
Đây cũng chính là điều khiến hắn luôn thắc mắc.
"Hơn nữa, cha này, ngài nhìn gương mặt con xem, có phải giống hệt cô cô không? Cha với cô cô có năm phần giống nhau, cho nên thực ra con giống cha đấy."
Tô Hiển Võ vẫn giữ im lặng. Hắn liếc nhìn gương mặt Tô Nghi Tư, rồi lại nhìn thoáng qua tấm gương bên cạnh. Dù là người mặt dày như hắn cũng không thể nói rằng cô nương xinh đẹp trước mặt này giống mình được.
Tuy miệng nói không tin cô nương này một chữ nào, nhưng trong lòng hắn lại không thực sự nghĩ vậy. Mọi chuyện đều toát lên vẻ quái dị. Vị cô nương này quá giống em gái hắn, nếu bảo không có quan hệ huyết thống với nhà họ Tô, hắn tuyệt đối không tin. Hơn nữa, nàng lại xuất hiện đúng vào ngày giỗ của em gái hắn.