Toàn Giới Giải Trí Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 34

Thời Phong trở về với vẻ mệt mỏi, anh ta ôm chặt lấy Vương Như Diệp và nói: "Bảo bối, tối nay chúng ta ngủ sớm nhé."

Nghe câu này, tim Vương Như Diệp như bị ai đó giẫm mạnh.

Chẳng lẽ chồng cô định dưỡng sức cho hành động khuya nay sao?

Vương Như Diệp quyết định giữ bình tĩnh, nhẹ nhàng gật đầu: "Em buồn ngủ quá, em sẽ đi ngủ trước."

Thời Phong lập tức vuốt ve mái tóc đen của cô và nói: "Được rồi, vợ ngoan của anh. Em cứ ngủ trước đi, anh đọc kịch bản một chút rồi sẽ lên giường ôm em ngủ."

Vương Như Diệp gật đầu, sau đó lên giường giả vờ ngủ.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mỗi giây đều là một sự giày vò đối với cô.

Mặc dù đã là đêm khuya, nhưng trái tim cô vẫn đập thình thịch liên hồi.

Cô lén mở mắt nhìn vài lần, phát hiện Thời Phong chỉ yên lặng ngồi trên ghế trong phòng, lướt điện thoại.

Dường như anh ta không có ý định ra ngoài.

Nhất định Dịch Thiêm Thiêm đã bịa chuyện!

Vương Như Diệp tự trấn an mình.

Cuối cùng, đồng hồ chỉ đúng 12 giờ đêm.

Thời Phong đã liên tục nhắn tin với Tưởng Mỹ Mỹ qua điện thoại, những lời lẽ đầy dung tục không thể chấp nhận được.

Tưởng Mỹ Mỹ: Đã 12 giờ rồi, em ra chờ anh nhé.

Thời Phong: Bảo bối em thật quyến rũ, anh rất thích.

Lúc này, Thời Phong không còn kìm nén được sự kích động của mình, anh ta nuốt nước bọt hai lần.

Nhìn vợ đang ngủ say trên giường, anh ta lặng lẽ đứng dậy mở cửa.

Khi cánh cửa phòng khách sạn khép lại nhẹ nhàng, cánh cửa trái tim đầy tình yêu của Vương Như Diệp cũng đóng sầm lại.

Cô từng tưởng tượng rất nhiều lần rằng mình sẽ sụp đổ thế nào khi bị phản bội, nhưng không ngờ khi đối diện với sự thật, cô lại bình tĩnh đến lạ.

Không vội vàng đi theo, Vương Như Diệp trước tiên gọi điện thoại cho đạo diễn Lý, người vẫn chưa biết chuyện.

Trong khi đó, có nhiều cặp mắt khác đang thức trong màn đêm, và sáng nhất trong số đó chính là Dịch Thiêm Thiêm.

Bỏ lỡ một quả dưa lớn như thế thì thật trái đạo lý!

Thế nên trong đêm tối, Dịch Thiêm Thiêm mặc một bộ đồ đen, lén lút đi ra ngoài.

【Họ không biết xấu hổ như vậy, hy vọng tôi sẽ có đủ chứng cứ để cho vợ của Thời Phong thấy rõ bộ mặt thật của tên khốn này!】

【Nhưng mong rằng khi cô ấy nhìn thấy chứng cứ, cô ấy sẽ giữ được bình tĩnh…】

Vừa đi, Dịch Thiêm Thiêm vừa kiểm tra điện thoại trong túi để đảm bảo mọi thứ đã sẵn sàng.

Sau khi gọi điện cho đạo diễn Lý, Vương Như Diệp mặc áo khoác và lặng lẽ đi theo.

Vừa bước ra khỏi phòng, cô nghe thấy suy nghĩ của Dịch Thiêm Thiêm vang lên.

Lúc này, Vương Như Diệp cảm thấy có chút áy náy với Dịch Thiêm Thiêm.

Vì trước đây cô đã có ác cảm với cậu chỉ vì tên khốn nạn Thời Phong.

Bây giờ cô mới nhận ra người thật lòng lo lắng cho mình chính là Dịch Thiêm Thiêm, còn kẻ đáng bị kiện ra tòa chính là Thời Phong!

Vương Như Diệp nghĩ, sau chuyện này cô nhất định phải cảm ơn Dịch Thiêm Thiêm thật nhiều.

Lúc này, Thời Phong đã lén lút tiến vào khu rừng nhỏ.

Đêm khuya trong rừng yên tĩnh, chỉ còn tiếng côn trùng kêu rả rích thỉnh thoảng vang lên.

Thời Phong vừa nhìn thấy Tưởng Mỹ Mỹ mặc váy ngắn đã không thể kìm chế bản thân, thô lỗ ép cô ta vào thân cây, vội vã muốn làm chuyện xấu xa.

Nhưng Tưởng Mỹ Mỹ lại giả vờ làm nũng: “ y da, anh đừng vội, chúng ta cứ từ từ.”

Cô ta biết tối nay Vương Như Diệp, vợ chính thức của Thời Phong, chắc chắn sẽ tới. Vì vậy, cô ta muốn đợi đến khi Vương Như Diệp có mặt mới bắt đầu màn trình diễn của mình.

Chỉ có như vậy, cô ta mới có thể chứng minh với người phụ nữ đó rằng sức hấp dẫn của mình mới là lớn nhất, còn Vương Như Diệp chỉ là một người không giữ nổi chồng mình!

Tưởng Mỹ Mỹ làm nũng khiến Thời Phong nghĩ đó là trò mèo vờn chuột, anh ta như một con thú hoang mất hết lý trí, cúi xuống hôn cô ta thô bạo.