Chương 4
Phán xétRalph theo Emily rời xa quảng trường đi tới một nhà thờ nhỏ đơn độc, sương mù dày đặc nội thành biến thành khói mỏng ở đây, hầu như có thể nhìn thấy ánh trăng trên bầu trời. Nhà thờ xưa cũ phong cách Gothic rực rỡ lại có vẻ hơi quỷ dị dưới ánh trăng.
Emily đi lên bậc thang, vươn tay lấy nhịp điệu đặc biệt gõ lên tay nắm đồng trên cửa gỗ rất nặng của nhà thờ, tiếng cọt kẹt nổi lên, khe cửa hé mở. Gió thổi ra mang theo ánh lửa và một mùi vị khó chịu. Ralph theo bản năng định lấy khăn che mũi, túi áo rỗng tuếch khiến hắn nhớ ra cái khăn đã bị vứt đi. Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể nín thở đối mặt với không khí dơ bẩn này, có thân thể thật sự không phải một chuyện tốt, Ralph không khỏi cảm thán như thế.
Người đàn ông mở cửa thấy người đến là Emily, thấp giọng nói cùng ả mấy câu, liền cho họ vào. Trong nhà thờ nhỏ hẹp, nam nữ hoặc ngồi hoặc đứng, rì rầm nhìn họ, sau khi thấy Ralph theo vào, trên mặt họ lập tức lộ vẻ cảnh giác.
Ánh mắt khinh thường không thân thiện hướng về phía hắn, Ralph không có hứng thú, ngắm Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá rồi tùy ý thưởng thức giáo đường tràn ngập kính thủy tinh đa sắc, kiếng pha lê màu sắc rực rỡ này làm cho giáo đường cổ xưa thêm một chút sức sống.
“ Chúng ta bắt đầu đi!”
Emily đi đến trước mặt mọi người tuyên bố, địa vị của ả dường như rất cao, còn chưa đợi ả nói xong, các Hunter vẻ mặt nhàm chán ban đầu lập tức lên tinh thần. Emily ra vẻ ngạo mạn quay về bên cạnh Ralph.
“ Thoải mái thưởng thức nào! Đây chính là một vũ hội long trọng.”
Ralph không nói gì, thầm nghĩ cái vũ hội này hơi đơn giản quá mức. Đột ngột, trong đầu hắn lướt qua mấy hình ảnh mơ hồ, điều này làm hắn không khỏi có chút nghi hoặc, bối cảnh kia dường như là cung điện hoa lệ xa xỉ?
Nhưng nghi hoặc này cũng chỉ xuất hiện vẻn vẹn trong nháy mắt, hắn thấy cửa nhỏ bên hông giáo đường mở ra, có những người bị trói giống như phạm nhân, đầu trùm một mảnh vải màu đen. Họ bị xô đẩy nghiêng ngả lảo đảo đứng thành một hàng, Ralph liếc cửa nhỏ rộng mở, còn chưa kịp thấy rõ, tiếng la khóc truyền đến bên trong lập tức bị cửa gỗ che đậy, Ralph quay đầu nhìn mười mấy ‘ phạm nhân’ xếp thành một hàng, nghĩ thầm đây dường như chỉ là một số người trong đó.
“ Cậu có biết không?” Emily khoanh tay dùng giọng điệu dạy bảo nói.
“ Đối với chúng ta mà nói, cái gọi là gia tộc Vampire không hề có ý nghĩa, tất cả Vampire đều có thể căn cứ vào kiểu chết mà chia làm mấy loại.”
Để cho thấy mình khiêm tốn hiếu học, Ralph dùng giọng điệu giật mình nói một câu thật sự thế à, khiến Emily lộ ra nụ cười hài lòng tích cực giảng giải, đương nhiên chàng trai với khuôn mặt anh tuấn tò mò này lấy được thiện cảm của ả.
“ Những thứ cậu đang thấy bây giờ là lũ ‘ chó’ hạ đẳng nhất.”
Ngay lúc Emily giảng giải, mấy người đàn ông lột vải trùm của những người đó xuống. Cái lộ ra không phải mặt người mà là mặt ‘ chó’, miệng nhô về phía trước, phủ đầy lông lá hỗn loạn, thật sự nói là mặt sói dị dạng cũng không sai.
“ Lũ này bị Vampire cao cấp hơn một chút cắn, nhưng vì nồng độ máu không đủ, chỉ có thể biến thành hình thái này vào lúc trăng tròn, là tạp chủng loại thấp nhất.” Emily khẽ cười, trong giọng nói tràn đầy khinh bỉ.
“ Sau khi biến thân, ngay cả bảo trì ý thức bản thân những thứ đó cũng không làm được, chỉ biết gϊếŧ người uống máu, đối với dân thường mà nói ‘ chó’ là nguy hiểm nhất.”
Đột ngột, trong giáo đường truyền ra từng tiếng tru thê thảm, chó mặt người thống khổ hú vang, vùng vẫy mấy cái rồi giật giật ngã xuống mặt đất, run rẩy không phát ra tiếng động.
“ Phương pháp đơn giản nhất để gϊếŧ chúng chỉ cần thập tự giá là đủ, thậm chí không cần chúng ta ra tay.”
“ Thì ra là thế.”
Ralph đáp, dù hắn không hiểu vì sao thập tự giá lại có tác dụng, hơn nữa thoạt nhìn hiệu quả không tồi.
Sau khi bị gϊếŧ, nghe nói còn phải hỏa thiêu ‘ chó’ chết, Ralph vừa nghe Emily giải thích, vừa ‘ thưởng thức’ kiểu chết của vài Vampire cao cấp hơn. Rắc nước thánh, cọc gỗ xuyên tim, bị đạn bạc tinh khiết bắn thành tổ ong vò vẽ…. Hình thức càng lúc càng bạo lực, khiến vẻ mặt các Hunter đỏ bừng hưng phấn, họ lúc này dường như đang hưởng thụ loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ do ‘săn bắn’ hợp pháp mang đến.
“ Nhìn lâu như thế có thắc mắc gì không?” Cũng hưng phấn, hai gò má hồng hồng, Emily thỏa mãn hỏi học viên.
“ Làm sao xác định phương pháp có thể gϊếŧ chết một Vampire nào đó? “
Ralph rất ngoan ngoãn đưa ra câu hỏi, phía sau có vài Vampire bề ngoài hầu như giống y con người, nhìn họ chính xác tách những Vampire đó mang ra, hắn không khỏi nảy sinh tò mò đối với phương pháp phân biệt.
“ Ha ha, đây cần nhờ kinh nghiệm.” Emily nói rất tự hào.
Ralph nhíu mày, ý những lời này chẳng lẽ không phải nói thật ra họ cũng không biết hay sao? Hắn đột ngột cảm thấy mấy thứ gọi là kiểu chết này chỉ là những trò bịp bộc lộ sự khát máu mà đám nam nữ kia nghĩ ra. Ralph cười lạnh một chút, hắn không nên tới đây, quả thực lãng phí thời gian.
“ Cậu đi đâu vậy? Ralph!”
Emily giật mình nhìn Ralph xoay người rời khỏi, ả khó hiểu hỏi. Đáng tiếc Ralph cũng không để ý tới, nhanh chóng đẩy cửa giáo đường ra ngoài.
Không khí trong lành khiến tâm tình Ralph tốt lên rất nhiều, đủ loại mùi tanh hôi trong giáo đường đối với kẻ mới có lại được phổi như hắn quả thực là một cuộc khảo nghiệm cực đại. Hắn chỉnh lại y phục, lúc đi trên con đường đá vụn phía trước nhà thờ, từ phía sau truyền đến âm thanh sắc nhọn tràn ngập tức giận của Emily.
“ Đứng lại! Ralph!”
Bước chân của Ralph cũng không nhanh, hắn nhàn nhã vừa đi vừa thưởng thức mộ bia cũ kĩ ven đường, hoàn toàn không chú ý tiếng la hét hổn hển phía sau.
Emily thấy Ralph hoàn toàn không để ý tới mình, vẻ mặt thịnh nộ không vượt quá phong thái tiểu thư, nhanh chóng vọt tới chặn trước đường đi của hắn.
“ Cậu không nghe tôi nói sao?”
Không để ý tới hình tượng của mình, ả trừng hai mắt, gằn từng tiếng trong hàm răng.
“ Tiểu thư Emily, cô còn có vấn đề gì sao?”
“ Tại sao bỗng nhiên lại đi? Xét xử còn chưa chấm dứt chẳng lẽ cậu không muốn xem kiểu chết của Vampire cao cấp?”
“ Tôi chỉ nghĩ rằng không cần phải xem tiếp.” Ralph lộ ra nụ cười quý tộc, che giấu vẻ miệt thị hắn suýt nữa lộ ra với những Hunter đó.
“ Hả?” Nghe hắn nói như thế, Emily thu lại tức giận, cằm hất lên chăm chú nhìn Ralph. “ Nói như thế là có ý gì?”
Ralph không trả lời, gϊếŧ chết lão yêu quái bất tử kia? Hắn đương nhiên chưa có biện pháp, bất quá dựa theo loại ‘kinh nghiệm’ của họ, hắn cũng có thể tự mình đi thử nghiệm một chút, không phải sao? Vẫn tốt hơn nhiều so với lãng phí thời gian ở đây, nhớ lại cái mùi ghê tởm trước đó, Ralph cảm thấy quyết định của chính mình rất chính xác.
Emily thấy Ralph vẫn không hé răng, khinh thường hừ nhẹ.
“Cậu đã quyết định, vậy để tôi mở mang kiến thức coi xem Tử thần lợi hại ra sao.”
“ Tôi không định hợp tác với cô.”
Lời Ralph nói thiếu chút nữa làm cằm Emily rơi xuống đất, lúc đầu là chính hắn đưa ra đề nghị muốn ‘học tập’ xem làm thế nào gϊếŧ chết Vampire, nhưng bây giờ lại nói không muốn hợp tác cùng ả! Emily lấy lại tinh thần, sau đó mặt mày hiểm độc trừng Ralph, dường như phẫn nộ dị thường đối với hành vi vắt chanh bỏ vỏ của hắn.
“ À, hiệp hội Hunter chúng tôi hỗ trợ cậu là nể mặt mũi trưởng lão các người! Cậu nghĩ mình là ai, đồ chết tiệt? Chỉ bằng loại Tử thần thực tập như cậu mà muốn gϊếŧ ‘Huyết tổ’ hả?” Emily điên cuồng làm ầm làm ĩ.
Vẻ mặt Ralph càng lạnh nhạt, theo quan niệm của hắn, một tiểu thư không nên chửi mắng xối xả như vậy. Cô gái trước mặt càng nhục mạ hắn, Ralph càng lâm vào trầm tư, hắn liền phát hiện ra điều mình cảm thấy kỳ quái trước đấy, cô gái tự xưng là Hunter này khinh bỉ những Vampire bị bắt và gϊếŧ chết, nhưng lại ôm ấp cảm tình tương tự sùng bái với tên Penn kia. Huyết tổ? Hắn có lẽ cần đi sâu nghiên cứu một chút, đương nhiên là trực tiếp dùng cái ‘Huyết tổ’ kia nghiên cứu.
“ Này! Đồ chết tiệt cậu điếc rồi hả? Phái loại Tử thần thực tập này đến, quả thực là vũ nhục chúng tôi. Thật sự đáng chết!”
Ralph cong khóe miệng lên, những người này cũng quá kiêu ngạo, Tử thần sẽ thỏa hiệp, nhưng tuyệt đối không chịu uy hϊếp. Hắn không nhanh không chậm mở miệng.
“ Tiểu thư Emily, nếu cô không còn chuyện khác nữa, xin tránh qua một bên, cô đang cản đường tôi!”
Emily bị những lời này làm tức điên, ả lấy vũ khí ra, hai lưỡi móc câu sắc bén màu đen, dường như muốn giáo huấn Tử thần cấp thấp không biết điều trước mắt, nhưng lúc còn chưa bước được bước đầu tiên, một con dao mổ lóe ánh bạc đã chỉa thẳng vào giữa cổ họng ả.
Vẻ mặt Emily lập tức vặn vẹo, ả không thể tin được nhìn thanh niên chỉ cách mình một cánh tay lộ ra nét cười dưới ánh trăng, không phải nụ cười miễn cưỡng hay lễ tiết, mà là nét cười phát ra từ nội tâm, phảng phất như muốn cắt đứt cổ họng ả trong nháy mắt.
Thân thể Emily bất giác run rẩy, lưỡi dao sắc bén đã làm xước da thịt mỏng mảnh, ngay cả chế ngự run rẩy ả cũng làm không được.
“ Cậu… cậu có biết mình đã mạo phạm tới tổ chức gì hay không?” Emily mở miệng muốn uy hϊếp, nhưng giọng nói run run không chút khí thế.
“ Không biết, bất quá Hunter các người hình như cũng sợ chết?”
Ralph cười nhẹ hiếm thấy, hắn thả tay, phát hiện này quả thực làm hắn sung sướиɠ, ít nhất những người đó cũng còn nằm trong tầm khống chế của Tử thần.
“ Nhớ cho kỹ, người đàn ông kia là của tôi, các người ai cũng đừng nhúng tay vào.”
Ralph thu hồi vũ khí, sau khi bỏ lại những lời này liền xoay người rời khỏi.
“ Ralph chết tiệt! Sỉ nhục hôm nay tôi sẽ nhớ kỹ! Tôi, chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
Đầu gối Emily mềm nhũn khụy xuống đất, phẫn nộ nhìn bóng dáng hắn rời đi. Đáng tiếc tiếng kêu gào tựa như chó nhà có tang của ả chỉ bị sương mù quanh người cắn nuốt.