Thuật Sĩ Không Chính Hiệu

Chương 48

80 kg khoai lang đỏ, chính là 160 cân, cân nặng của Quý Huyền Nhất còn không được đến 160 cân đâu. Trong nhóm người mình, chắc chỉ có Thích Tần coi như miễn cưỡng chạm tới được số cân nặng như vậy.

Bốn người cũng chưa từng làm công việc này bao giờ. Hơn nữa ngoài Thích Tần ra, ba người còn lại đều là chức nghiệp hệ ma pháp thân kiều thể nhược, cầm xẻng cũng cần cố sức, đừng nói tới đào đất. Làm cả một buổi trưa, ba người không biết có đào nổi một sọt hay không.

Cũng may bởi vì là nhiệm vụ trợ giúp, cho nên vật phẩm nhiệm vụ của bốn người được cộng dồn. Có điều hơn nửa thành quả đều thuộc về Thích Tần, hiện tại cũng mới được mỗi 40 kg, cách mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ còn tận một nửa.

“Tôi không nổi nữa!”

Nghệ Thuật hô to một tiếng, vứt xẻng sang bên, trực tiếp nằm ngã trên mặt đất.

A Miêu cũng rất mệt, đang muốn khích lệ Nghệ Thuật kiên trì một chút, lại thấy Quý Huyền Nhất bên cạnh cũng vẻ mặt bình tĩnh nằm xuống theo.

A Miêu: “……”

Thiết lập thể chất của thuật sĩ thật ra kém hơn mục sư rất nhiều, Quý Huyền Nhất đã đạt cực hạn.

Thích Tần ngây ngốc nhìn bọn họ: “Mọi người không sao chứ?”

Nghệ Thuật đờ đẫn nói: “Cần hồi sức tích cực, không sao thế nào được, anh từng thấy qua bộ dáng này của Tiểu Quý chưa?”

Thích Tần quay đầu, phát hiện đôi mắt Quý Huyền Nhất đã mất đi tiêu cự, gương mặt cũng hồng hồng, một bộ dạng hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.

Thích Tần: “……”

Nghệ Thuật: “Đm! Anh đỏ mặt cái gì! Anh là biếи ŧɦái sao! A Miêu nhanh đi bảo vệ Tiểu Quý!”

A Miêu bất đắc dĩ nói: “Đừng náo loạn.”

Quý Huyền Nhất cũng từ từ hồi phục lại, chậm rãi ngồi dậy, nói: “Bộ dạng này của chúng ta có lẽ là giả thiết thông thường trong trò chơi, khi tinh lực hoặc thể lực cạn kiệt sẽ xuất hiện trạng thái mệt mỏi. Nếu cấp cao hơn một chút, nói không chừng sẽ xuất hiện loại thuốc có thể khôi phục.”

Nghệ Thuật cũng đã chơi qua không ít trò chơi, lập tức hiểu được: “Giới hạn tinh lực và thể lực của tất cả mọi người hẳn là đều sêm sêm nhau, không biết không quá lớn, vì sao Thiên Hạ không sao cả?”

Quý Huyền Nhất nghĩ nghĩ, nói: “Có lẽ là bởi vì là game online thực tế ảo, cho nên bị ảnh hưởng bởi thiết lập riêng của chức nghiệp. Tôi đoán nếu là mấy nhiệm vụ chế dược này kia, phải tiêu hao tinh lực thì chúng ta hẳn sẽ có lợi thế hơn so với Thích……Thiên Hạ.”

Nghệ Thuật như suy tư gật đầu: “Như vậy đúng là có thể giải thích được……”

Thích Tần miễn cưỡng nghe hiểu được một nửa, nói: “Vậy mọi người nghỉ ngơi trước đi, tôi tiếp tục đào.”

Nghệ Thuật nằm trong chốc lát, nói: “Tôi muốn ăn khoai nướng.”

A Miêu nói: “Vậy off game đi ăn đi, trò chơi chưa hỗ trợ hệ thống vị giác đâu.”

Nghệ Thuật thở dài nói: “Aizz, quá đau lòng, uống nước lọc cũng cũng cần có hương vị.”

Về điểm này, Quý Huyền Nhất cũng rất đồng cảm. Nói tóm lại, hắn cũng coi như là một người yêu thích mỹ thực, không biết đến bao giờ trò chơi này mới có thể trang bị hệ thống vị giác hệ thống.

Ba người nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó liền bò dậy tiếp tục đào khoai. Giữa giờ có offline ăn một bữa cơm, sau đó lại tiếp tục làm đến trời tối. Đến khi hơn 8h, A Miêu cùng Nghệ Thuật vì muốn dậy sớm vào ngày mai nên đều out game, chỉ còn lại Quý Huyền Nhất cùng Thích Tần đang online.

Quý Huyền Nhất mệt đến quá mức, Thích Tần vội vàng nói: “Anh nghỉ ngơi đi, tôi làm là được rồi.”

Nói như vậy, mấy việc nặng nhọc này hẳn là nên để dps tới làm. Dù là thích khách hay cung tiễn thủ, cũng có thể lực hơn thuật sĩ.

Dù sao A Miêu cùng Nghệ Thuật cũng không còn ở đây, Quý Huyền Nhất chỉ hơi chần chờ một chút, liền thu hồi xẻng của mình, ngồi dưới đất hỏi: “Anh không mệt sao?”

“Còn tốt,” Thích Tần hoài niệm: “Tôi trước kia luyện công còn mệt hơn thế này nhiều. Xách theo hai xô nước có thể chạy mười mấy vòng lên xuống núi, có điều thân thể này hơi yếu, hiện giờ tôi còn chưa quen lắm.”

Quý Huyền Nhất nghĩ, nói: “Anh có thể đi tập ở phòng thể thao, cứ để bộ dạng gà rù yếu nhớt như cũ cũng không ổn.”

Thích Tần gật đầu đồng ý, nói: “Tí nữa tôi sẽ lên mạng tra thử.”

Quý Huyền Nhất trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên nói: “Có điều ở phòng tập thể thao đôi khi sẽ có vài người kì quặc, nếu có ai đó nhân cơ hội sờ anh, nhớ là phải đánh hắn, gia đình anh sẽ xử lý hậu quả sau.”

“Hả?” Thích Tần sửng sốt, khẩn trương nói: “Có người sờ anh sao?!”

Quý Huyền Nhất: “…… Không, không có, nghe nói mà thôi.”

Thích Tần thở phào một hơi.

Quý Huyền Nhất: “……” Cứ cảm thấy có chỗ nào quái quái.

Thích Tần không hề phát hiện trọng điểm của mình không đúng chỗ nào, cười nói: “Anh yên tâm đi, tôi sẽ chú ý.”

Nghĩ đến đối phương cũng không đến mức chịu thiệt trong mấy chuyện này, Quý Huyền Nhất liền không nói nữa, ngồi ở một bên xem anh đào đất.

Quý Huyền Nhất ngáp một cái.

Thích Tần nói: “Anh muốn offline đi ngủ sao?”

Quý Huyền Nhất lắc lắc đầu: “Tôi ở đây cùng anh.”

Cứ thế lại qua hơn một giờ, rốt cuộc cũng sắp xong. Bởi vì không muốn rời khỏi Quý Huyền Nhất quá xa, Thích Tần vẫn luôn cố gắng đào đất ở xung quanh vị trí ban đầu. Chỉ còn một củ khoai cuối cùng trong đất, vừa hay có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng vị trí hơi sâu, anh liền ngồi xổm xuống từng chút từng chút bới đất.

Quý Huyền Nhất nhìn theo động tác của anh, mắt dần dần dính lại, đầu cũng chậm rãi gật gà gật gù.

Ngay lúc Quý Huyền Nhất thiếu chút nữa ngủ trong trò chơi, bị hệ thống an toàn đá out game, Thích Tần đột nhiên kêu một tiếng, làm hắn giật mình bừng tỉnh.

“Làm sao vậy?” Quý Huyền Nhất giật mình một cái, nói năng chưa cả lưu loát.

Thích Tần trong tay còn cầm một củ khoai lang đỏ, chần chờ nói: “Trong đất hình như có thứ gì đó.”

Quý Huyền Nhất sửng sốt, lập tức tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên là, chẳng lẽ Nghệ Thuật thật sự nói trúng rồi, đây là một nhiệm vụ ẩn?