Thuật Sĩ Không Chính Hiệu

Chương 26

Thích Tần giơ tay liền tiếp được “ám khí” mà Quý Huyền Nhất ném tới. Ngay khi thấy hắn đang đứng trong vườn thuốc, ánh mắt sáng lên, cũng không thèm để ý “thứ đứng đắn” rốt cuộc là thứ gì, tiến lên hỏi: “Anh ở chỗ này làm gì vậy?”

Quý Huyền Nhất từ trong tay Thích Tần giật pháp trượng trở về, thuận tay liền thọc anh một cái, Thích Tần vốn dĩ theo bản năng muốn tránh, nhưng thấy biểu tình của Quý Huyền Nhất, lại cố gắng nhịn xuống mà đứng im, bị chọc một cái thật mạnh. Có điều, chờ đến khi đối phương cất pháp trượng đi, anh mới ý thức được căn bản không đau, tò mò mà đứng sờ bụng ở cạnh Quý Huyền Nhất.

Quý Huyền Nhất: “Thế nào, đau sao?”

“Hả?” Thích Tần ngơ ra rồi cũng nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng buông tay xuống, ngượng ngùng nói: “Anh đang làm nhiệm vụ à?”

Quý Huyền Nhất “ừ” một tiếng, xoay người vào trong phòng.

Thích Tần theo đi vào, nói: “Tôi giúp anh nhé?”

“Anh nhanh đi thăng cấp đi, đấy là đã giúp tôi rồi.” Quý Huyền Nhất không kiên nhẫn mà nói, bỗng nhiên ngừng lại, nhìn về phía Thích Tần: “Thế giới kia của các anh có phải thường có mấy thứ linh tinh như cơ quan mật đạo, ngăn bí mật gì đó không?”

Thích Tần ngơ ngác, vẻ mặt vô tội mà lắc đầu: “Không có nha.”

Quý Huyền Nhất cạn lời, đành phải vẫy vẫy tay nói: “Thế thôi, nơi này không chuyện của anh, lo đi luyện cấp đi.”

Thích Tần không rõ nguyên do, đành phải nói: “Vậy lúc nào anh cần hỗ trợ thì gọi tôi, tôi sẽ để ý kênh chat.”

Quý Huyền Nhất lật xem đồ vật trên bàn Harman phu nhân, thất thần gật gật đầu.

Thích Tần đang chuẩn bị rời đi, sau khi lấy ra tấm da dê lại ngây ngẩn cả người.

Quý Huyền Nhất bớt thời giờ nhìn hắn một cái, hỏi: “Làm sao vậy?”

Thích Tần đem tấm da dê giơ ra cho hắn xem, chần chờ nói: “Không tìm thấy nhiệm vụ.”

Quý Huyền Nhất sửng sốt, cầm tấm da dê của anh nhìn kỹ một chút, phát hiện mũi tên nhiệm vụ đối phương quả nhiên đã biến mất, mà nhiệm vụ Thích Tần cần làm hiện tại, cũng cần đến NPC Harman phu nhân.

Quý Huyền Nhất nhíu mày nói: “Vừa rồi NPC giao nhiệm vụ ở đây sao?”

“Anh nói người phụ nữ lúc nãy hả?” Thích Tần cũng rất kỳ quái: “Vừa rồi lúc tôi đến vẫn ở đó, sau khi nói chuyện cùng anh lại đã không thấy tăm hơi đâu nữa.”

Vì tránh cho cốt truyện nhiệm vụ nào đó ảnh hưởng đến trạng thái của NPC, khiến cho vì một người chơi mà những người khác cũng bị rối loạn kéo theo. Trong cùng một khoảng thời gian, trò chơi thiết lập NPC mỗi người nhìn thấy đều không giống nhau, chẳng hạn như Thích Tần khi còn chưa tổ đội cùng Quý Huyền Nhất.

Harman phu nhân phía Quý Huyền Nhất đã bị lũ cướp b·ắt c·óc, vườn thuốc không có một bóng người. Nhưng trong mắt Thích Tần, Harman phu nhân vẫn luôn đi tới đi lui trong vườn thảo dược như bình thường, đợi người chơi tới.

Nhưng ngay sau khi họ tạo đội, góc nhìn của Thích Tần bị cưỡng chế đồng bộ với góc nhìn của Quý Huyền Nhất.

Quý Huyền Nhất lại kiểm tra tấm da dê của Thích Tần thêm một lần, mới thấy dưới tên nhiệm vụ bình thường của anh có một dòng chữ nhỏ.

Nhiệm vụ ẩn: [ tìm kiếm Harman phu nhân ](trợ giúp)

Quý Huyền Nhất: “……”

Thế mà còn có cái thiết lập này, tổ đội liền bị bắt phải trợ giúp sao?

Quý Huyền Nhất trực tiếp giải trừ đội ngũ, một lúc lâu sau, dùng vẻ mặt một lời khó nói nhìn Thích Tần hỏi: “NPC xuất hiện chưa?”

Thích Tần nhìn nhìn bên ngoài vườn thuốc, lắc đầu.

Quý Huyền Nhất mở tấm da dê của Thích Tần, nhiệm vụ trợ giúp quả nhiên còn đó.

Quý Huyền Nhất sắc mặt khó coi mà nói: “Anh thử offline một lúc xem.”

Thích Tần không dám có dị nghị, lập tức làm theo, nhưng mà vẫn không có tác dụng gì, nhiệm vụ trợ giúp như cũ ở trên tấm da dê.

Quý Huyền Nhất b·iểu t·ình nhìn qua thực đáng sợ.

Tuy rằng luôn nói phải tìm một tổ đội cố định, nhưng lúc thật sự làm, Quý Huyền Nhất quả nhiên vẫn rất khó chấp nhận.

Thích Tần bị sắc mặt của Quý Huyền Nhất hù đến nơm nớp lo sợ trong chốc lát, lấy hết can đảm để tiến sát lại hắn, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Quý Huyền Nhất giương mắt, đúng lúc nhìn thấy tròng mắt đen như mực của Thích Tần, bên trong còn có ảnh phản chiếu của hắn.

Không biết vì sao, Quý Huyền Nhất đột nhiên bình tĩnh hơn.

Hắn một lần nữa mời Thích Tần vào lại đội, thấp giọng nói: “NPC kia của anh bị nhiệm vụ của tôi đồng bộ, chúng ta cần phải cùng nhau hoàn thành cái nhiệm vụ này mới được.”

“Đồng bộ?” Thích Tần nghe nhưng không thể hiểu được, load một lúc lâu mới kinh ngạc mà cười nói: “Tôi có thể giúp anh rồi, phải không?”

Quý Huyền Nhất nhìn hắn một cái, bị cái gương mặt tươi cười kia của anh làm tâm phiền ý loạn, không thèm trả lời anh, đem cái biểu tình khó ở quay lại xem bút kí.

Thích Tần không biết Quý Huyền Nhất vì sao lại tức giận, đành phải mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, lẽo đẽo đi theo đối phương.

Quý Huyền Nhất nói: “Bên nhiệm vụ của tôi, NPC Harman phu nhân mà anh cần giao nhiệm vụ, đã bị bọn cướp trên núi bắt đi rồi. Chúng ta cần cứu nàng ấy ra, nhưng thủ vệ trưởng ngày hôm qua vì hỗ trợ dò đường mà b·ị th·ương, cho nên mục tiêu hiện tại, trước tiên cần tìm được thuốc trị liệu ở trong nhà của Harman phu nhân để giao cho thủ vệ.”

Thích Tần nghiêm túc nghe, gật gật đầu.

Quý Huyền Nhất ngồi dậy, quay đầu nhìn hắn, không cao hứng nói: “Cho nên giờ anh không cần đi theo tôi, đi chỗ khác trong phòng nhìn xem có cơ quan gì không, thuốc bị Harman phu nhân giấu đi rồi.”

Thích Tần lúc này mới phản ứng lại, liên tục gật đầu, đi sang phía bên kia của căn phòng tìm kiếm.