“Trương Phàm, anh là quản lý của tôi, tôi nói anh làm gì thì anh cứ làm theo đi! Tôi không đùa với anh đâu!”
Tâm trạng của Nguyễn Mộng lúc này rất tệ.
Ngoài bỏ cuộc, cô ta không còn suy nghĩ nào khác.
Chiều hôm qua, khi vừa đến đây, cô ta còn tràn đầy hứng khởi, nào là nhóm lửa bằng cách cọ đá, nào là ra biển bắt cua.
Hơn nữa, khi livestream, nhìn thấy lượng người hâm mộ tăng vọt, cô ta còn cảm thấy rất tự hào.
Nhưng sau khi tắt livestream, mọi chuyện lại hoàn toàn khác.
Cô đơn! Lạnh lẽo! Tuyệt vọng!
Nói tóm lại, không từ ngữ nào có thể diễn tả được hoàn cảnh của cô ta vào đêm qua.
Nửa đêm, cô ta bị đau bụng, muốn đi vệ sinh.
Nhưng chỉ có một mình cô ta không dám ra ngoài, sợ xảy ra chuyện gì đó, đành cố nhịn đến tận khi trời tờ mờ sáng mới dám ra ngoài, đi thật xa, đến một nơi trống trải mới giải quyết nỗi buồn.
Là người từ nhỏ đã sống ở thành phố, cô ta chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy.
Trở về lều, phản ứng đầu tiên của Nguyễn Mộng là phải bỏ cuộc.
Đừng nói là ở đây một năm, dù chỉ thêm hai ngày nữa thôi, cô ta cũng sẽ phát điên mất!
“Mộng Mộng, em nghiêm túc đấy chứ?”
Dường như cảm nhận được sự bất lực của Nguyễn Mộng, giọng nói đầu dây bên kia bắt đầu nghiêm túc.
“Chứ sao?”
“Nhưng mà trước đó, chúng ta đã ký hợp đồng với Động Ôn rồi, nếu đơn phương chấm dứt hợp đồng, chúng ta sẽ phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng rất lớn! Hơn nữa, năm nay tình hình chung không được khả quan, cho dù có rút lui, chưa chắc em đã nhận được vai diễn như ý muốn!”
“Tiền vi phạm hợp đồng tôi tự bỏ ra! Tôi tự bỏ ra được chưa?”
Nguyễn Mộng gần như gào lên.
“Mộng Mộng! Hay là em bình tĩnh lại, nói cho anh biết đêm qua vì em quá sợ nên mới như vậy đúng không! Thật ra ban đầu ai cũng vậy, dần dần rồi sẽ quen thôi!”
“Anh nói nhảm gì vậy hả! Nếu anh không gọi đến, tôi đã tự mình gọi rồi! Tôi tự mình gọi, được chưa?”
Nguyễn Mộng tức giận đến mức muốn gϊếŧ người.
“Được rồi! Được rồi! Gọi đi! Gọi đi! Anh gọi là được chứ gì?”
Người đàn ông sợ hãi vội vàng đổi giọng, không dám khuyên nhủ nữa.
Thực ra Nguyễn Mộng không phải là trường hợp cá biệt, cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra với Diệp Manh, minh tinh hạng B, La Lộ, minh tinh hạng C.
Họ cũng yêu cầu quản lý của mình như vậy.
Chấm dứt hợp đồng! Rút khỏi thử thách!
Sự sụp đổ của người trưởng thành chỉ đến trong phút chốc.
Giữa đêm khuya thanh vắng, đôi khi chỉ cần một con sóng lớn cũng đủ khiến những cô gái yếu đuối như họ sợ hãi rất lâu.
Đó là còn chưa kể đến trường hợp thời tiết xấu, một khi gặp phải bão tố, thật khó tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra.
So với quyền sở hữu đất trên hoang đảo, thì cuộc sống an nhàn thoải mái mới là điều họ cần nhất lúc này.
Reng reng reng!
Cứ như vậy, sáng sớm tinh mơ, điện thoại của bộ phận kinh doanh của Động Ôn đã đổ chuông liên tục.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
8 giờ 30 phút, giờ làm việc chính thức của Động Ôn.
Trương Dũng, CEO của Động Ôn, vừa đến cửa văn phòng đã thấy trợ lý của mình đã đứng đợi sẵn từ sớm.
“Có chuyện gì vậy? Sao lại đến sớm thế?”
Thấy vậy, Trương Dũng nhíu mày.
Thông thường, trợ lý đến sớm như vậy chắc chắn là có chuyện gì đó.
“Sếp Trương, có minh tinh muốn rút khỏi thử thách sinh tồn hoang dã!”
Giọng nói của trợ lý thoáng bối rối.
Hôm qua, nhờ vào việc 13 minh tinh bắt đầu thử thách mà Động Ôn đã có một ngày vô cùng rực rỡ! Vậy mà mới có một ngày đã có minh tinh muốn rút lui, đúng là quá đột ngột.
Trong mắt cô ấy, những minh tinh này vì lợi ích to lớn, cho dù có phải cắn răng chịu đựng thì chắc chắn cũng sẽ kiên trì đến cùng.
Ai ngờ đâu, họ lại muốn bỏ cuộc sớm như vậy.
“Ồ? Mấy người?”
Nhìn sang Trương Dũng, ông ta lại thản nhiên, không hề bất ngờ, dường như đã đoán trước được chuyện này.
“Ba người! Diệp Manh, Nguyễn Mộng, La Lộ! Hai người hạng B và một người hạng C!”
“Được rồi, nếu họ muốn chấm dứt hợp đồng thì cứ làm theo thủ tục bình thường, yêu cầu họ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng!”
Trương Dũng đẩy cửa văn phòng bước vào.
“Sếp Trương, cứ để họ chấm dứt hợp đồng như vậy sao? Hay là chúng ta tìm ba minh tinh khác thay thế? Tính đến rạng sáng nay, tổng số người theo dõi của ba người họ đã gần 30 triệu rồi, nếu họ rút lui…” Trợ lý vội vàng đi theo vào.
“Thay thế? Tại sao phải thay thế? Dù sao mục đích của chúng ta cũng đã đạt được rồi!”
“Hôm qua cô cũng xem livestream rồi đấy! Nội dung livestream của 12 minh tinh trên hoang đảo giống hệt nhau, cứ tiếp tục như vậy thì sức hút sẽ nhanh chóng giảm sút!”
“Chỉ cần sau này vẫn còn minh tinh kiên trì đến cùng, chứng minh rằng Động Ôn chúng ta vẫn luôn thực hiện cam kết là được rồi!”
“Còn về người hâm mộ? Càng không cần phải lo lắng!”