Một đứa nhóc ngoan ngoãn như thế, sao con người lại muốn thiêu chết cậu? Nhất định có nguyên nhân, nhưng Mousse cũng không thể đoán ra được.
Nhưng có một thứ có thể xác định, con người không hi vọng đứa trẻ này còn sống sót.
Với tỷ lệ tử vong của Trùng tộc do tinh thần lực quá tải, năng lực chữa khỏi hiếm hoi của cậu nhóc chính là một viên kẹo ngọt ngào, mà không có trùng nào lại không thích kẹo. Cho dù là vương tộc cao quý nhất cũng có thể vì cậu mà phát cuồng.
Mà Trùng tộc hận nhân loại sâu sắc, thân phận của cậu bị phát hiện không phải là chuyện tốt.
Cậu còn rất nhỏ, rất ngoan, ngoan đến nỗi không giống một đứa bé ở độ tuổi này, không nên cuốn vào lời nguyền có thể chữa lành tinh thần lực ở Trùng tộc. Một đứa trẻ nên an toàn mà lớn lên, rời xa chiến tranh.
Mouss loại bỏ những thành kiến đối với nhân lọi, hạ quyết tâm bảo vệ cậu.
L*иg ngực của Ngôn Dụ phập phồng nhẹ nhàng, cậu mở mắt, hai tay nhỏ chậm rãi nâng lên, khoa tay múa chân biểu thị ý muốn.
Mousse dùng máy quét qua thủ ngữ của cậu, mới biết được đây là câu “Cảm ơn”.
Mousse đặt cậu ghế nằm trong phòng bên trong của phi thuyền, nửa quỳ xuống đất, sử dụng quang não trong tay nhanh chóng tra tìm thủ ngữ của con người, mở ra đôi mắt kép màu lam, các thần kinh siêu cường nhanh chóng học tập.
Trùng có 5 loại tế bào cảm quang, có thể phân biệt được trăm triệu mặt chữ, tốc độ đọc gấp nhân loại mười lần. Mousse nhìn quang não rất chăm chú, một thời gian rất nhanh sau Mousse ngẩng đầu, mới lạ khoa tay.
“Đừng sợ, em tên là gì?”
Ngôn Dụ cúi đầu, dùng ngón trỏ viết tên mình lên thành ghế.
“Ngôn Dụ.” Mousse thấp giọng hỏi tiếp: “Cha mẹ em đâu?”
“Không có cha mẹ.”
Mousse hơi sững sờ, trầm mặc một lát, rồi nghiêm mặt nói:
“Anh là Mousse, thân phận thứ nhất là một thành viên của gia tộc Thiểm Điệp, cũng là người giám sát cho tộc đàn. Thân phận thứ hai là thượng tướng của quân bộ biên cảnh tinh hệ Đế quốc, hàng năm đóng quân ở biên cảnh hành tinh Vong Hải, cũng là địa phương anh chuẩn bị đưa em đến.”
“Vong Hải tài nguyên cằn cỗi, mặt trời ít khi đi qua, nhưng anh sẽ đảm bảo cung cấp cho em sinh hoạt tốt nhất.” Mousse ngữ khí mềm xuống: “Nếu anh đem em đến thì em chính là người trong nhà anh, nếu em nguyện ý, có thể gọi là Mousse ca hoặc gọi ca ca.”
Ca ca?
Từ ngữ này thật mới lạ với Ngôn Dụ, cậu cẩn thận đặt tay lên vai anh, nơi đó có một huy chương hình ưng, còn có năm huy hiệu quân hàm nữa.
Mousse thấy cậu không có biểu hiện là không kiên nhẫn, dùng ngữ khí an ủi nói tiếp:
“Đơn giản một chút, không nhớ được cũng không sao, không hiểu gì cứ tới hỏi anh. Trùng tộc có 3 loại giới tính, trùng đực, trùng cái, á thư. Trùng đực số lượng nhiều nhất, dáng người thon dài, á thư số lượng ít nhất, dáng người tinh tế, có năng lực tỷ lệ sinh nở ra Trùng mẫu. Cho nên, bọn họ lúc nào cũng có trùng tộc bảo vệ.”
Ngữ khí của Mousse rất chậm: “Anh cũng muốn ngụy trang cho em thành một á thư, nhưng những trùng thuộc tộc Thiểm Điệp đều có tuỏi thọ rất lớn, không có khả năng đột nhiên có một á thư thành niên nào ra đời mà họ không biết, cho nên anh nghĩ là sẽ tiêm pheromone vào em, tạm thời ngụy trang thành trùng đực, như vậy sẽ không có ai hoài nghi, nhưng quá trình rất đau đớn, em có thể từ chối.”
Ngôn Dụ nâng ánh mắt đen láy lên nhìn anh. Ngôn Dụ rất rõ, nếu bị trùng tộc phát hiện, sẽ mang đến phiền phức cho Mousse.