Trở Thành Thầy Giáo Của Nhóm Tinh Thần Thể Cấp S

Chương 24

Nhưng ở tinh cầu này, phương tiện cơ sở lại vô cùng tốt, đặc biệt là nhà trẻ Hoa Hồng, ở kí túc xá đều dựa trên nhu cầu của ấu tể mà thiết kế.

Bao gồm cả kí túc xá của nhóm bảo mẫu, chỗ vòi nước có hệ thống nóng lạnh đều yêu cầu cảm ứng vân tay của bảo mẫu để mở, không có khả năng tại thời gian mà trẻ con vui đùa lại mở ra.

Các loại đồ dùng đều là hình vòng cung, không có góc nhọn, trên sàn nhà cũng có đệm mềm, mà nhà vệ sinh cũng ngăn cách rõ ràng. Đây là một trong những nguyên nhân mà Bạch Nặc Tư thích nơi này, phương tiện cơ sở an toàn, có thể phòng ngừa tới 90% tình huống phát sinh của trẻ nhỏ.

Bạch Nặc Tư vừa mới đến cửa phòng tắm thì thấy một cục lông xù xù màu đen vọt ra ngoài, đâm một cái “Bang” trên đùi cậu.

Hắc báo nhỏ biết người lạ bên ngoài đi rồi cho nên lúc này mới vội vàng chạy ra ngoài tìm Bạch Nặc Tư.

Nó thật sự vô cùng thích cậu.

Tuy rằng Bạch Nặc Tư không rõ vì sao chính mình được yêu thích đến thế, nhưng bất quá từ trước cho tới nay cậu cũng rất được trẻ em yêu thích, sớm đã thành thói quen rồi.

Bạch Nặc Tư ngồi xổm cười, duỗi tay ôm hắc báo nhỏ vào trong ngực, vuốt ve phần lưng trấn an nó: “Bảo bối nhỏ nãy sao lại trốn? Có phải vì sợ các thúc thúc không?”

*thúc thúc: chú

Ấu tể hắc báo chôn đầu vào trong l*иg ngực của Bạch Nặc Tư cọ cọ, cái đuôi dài gắt gao quấn lấy phần eo của cậu, dường như nó sợ cậu sẽ mém nó cho những người xa lạ kia.

Nhìn bé con như vậy, trong lòng Bạch Nặc Tư có chút khó chịu.

Cậu thậm chí có những tưởng tượng không được tốt, ví dụ như là bé con có phải bị người khác ngược đã hay không, nếu không thì sao mà có phản ứng như thế?

Cách vách phòng ngủ của Bạch Nặc Tư là phòng chuyên dụng dành cho ấu tể, đây là phương tiện giúp nhóm bảo mẫu vào ban đêm kịp thời hỗ trợ nhu cầu của các bé con.

Hai phòng được đả thông, chỉ cách nhau có một cánh cửa, Bạch Nặc Tư đã có được quyền hạn, tròng đen của cậu đã được lưu để mở khóa căn phòng cho ấu tể.

Nhưng khi cậu ôm bé con đi vào căn phòng cách vách kia thì bé con trong lòng có vẻ không thích lắm.

Nó duỗi cái mũi ra ngửi ngửi, phát hiện trong phòng này không có khí vị của Bạch Nặc Tư, cái này làm nó có chút bất mãn.

Vì thế, hắc báo nhỏ cứ rầm rì, ở trong lòng ngực dùng sức biểu đạt là nó không thích cái phòng này.

Bạch Nặc Tư lập tức đáp lại báo nhỏ, cậu ôm lấy, vuốt ve phía sau lưng, ôn nhu bế báo nhỏ đi vòng quanh phòng: “Bảo bối nhỏ không phải sợ, nơi này thông đến phòng của lão sư, hơn nữa chỗ này cũng có rất nhiều đồ chơi nha, nhóc xem, chỗ này còn có một cái công viên nước nè.”