Cửa cậu không có khóa, nhưng Mông Tư cùng Hoắc Nhiên Xuyên đứng ở ngoài vườn hoa, không có đi vào. Bạch Nặc Tư cảm động, bọn họ thật là lịch sự.
Cậu đi ra mở cửa, đập vào mắt đầu tiên không phải là Mông Tư chủ quản mà là một người đàn ông cao lớn siêu cấp đẹp trai.
Người đàn ông này ăn mặc bộ quân trang xanh đậm, thân hình cường tráng. Bạch Nặc Tư vừa ra tới liền thấy nửa khuôn mặt lộ ra dưới ánh đèn.
Người đàn ông này mặt mày thâm thúy, ánh mắt sắc bén, đôi mắt vàng ẩn chứa sự sâu kín, nếu ở trong bóng đêm, chắc chắn chính là một con rắn độc đang ẩn mình.
Bạch Nặc Tư đang đánh giá thì bị nhìn lại, bị cặp mắt kia làm hoảng sợ. Cậu cảm thấy trong nháy mắt mình có thể bị đôi mắt kia gϊếŧ chết.
Nhưng trong giây lát, người đàn kia liền thu liễm lại, vừa đánh giá Bạch Nặc Tư vừa suy tư gì đó.
Bạch Nặc Tư bị nhìn đến khẩn trương, ôm hắc báo nhỏ chặt hơn nữa, bước chân cũng chậm lại.
Khí thế của người đàn ông trước mắt này quá dọa người, cậu ở nơi này một tháng chưa có gặp qua, nhưng nhìn đối phương ăn mặc quân trang, chẳng lẽ là người của đội hộ vệ của nhà trẻ Hoa Hồng.
Hoắc Nhiên Xuyên liếc mắt xuống nhìn và đánh giá Bạch Nặc Tư.
Người này đến từ Hắc Điểu tinh hệ xa xôi, bởi vì giới tính là Omega nên nhìn đáng yêu mềm mại, mái tóc màu đen bồng bềnh, đôi mắt đen láy sáng ngời, làn da trắng nõn như tuyết, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp.
Dáng người của nhóm Omega đều mảnh khảnh giống nhau, nhưng một Omega lớn lên xinh đẹp như vậy lại là lần đầu tiên Hoắc Nhiên Xuyên thấy.
Nếu như xinh đẹp thế này, theo đạo lý thì phải ở trên tinh cầu của mình, cùng một vị Alpha chất lượng tốt kết hôn, nhưng cậu trai trước mặt lại không chỉ không giống như thế, còn chạy đến tinh cầu thú nhân xa xôi trở thành một ấu sư?
Nghĩ như thế nào cũng bất thường, nếu đã chịu tin tức tố cùng kỳ động dục ảnh hưởng, nhóm Omega chắc chắn không dễ dàng mà rời khỏi tinh cầu của chính mình.
Cho nên, cái vị Tiểu Bạch lão sư này vì chuyện gì mà rời khỏi tinh cầu của mình, đi đến nơi đây? Hoắc Nhiên Xuyên trên đường đi tới đã xem qua tư liệu của cậu. Nếu chỉ là xem tư liệu, soi kĩ đến mấy cũng không thấy điểm đáng ngờ, thậm chí còn rất đơn giản.
Hoắc Nhiên Xuyên nhìn chằm chằm vào Bạch Nặc Tư một hồi lâu, không có mở miệng.
Mông Tư nhìn thoáng qua Hoắc Nhiên Xuyên, thấy đối phương đang nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Bạch Nặc Tư, trong lòng khẩn trương cực kỳ, cũng không dám tùy tiện lên tiếng.