Cô không nhịn được mà xoa đầu Kỷ Y Tư.
Cảnh này lập tức khiến fan của cặp đôi Ly Tư "bùng nổ" màn hình!
[Đây là “cơm chó” phải không? Đây là “cơm chó” phải không? Đây là “cơm chó” mà chính chủ cố tình phát cho chúng ta phải không?]
[Tôi thực sự mê cặp này quá! Chênh lệch chiều cao này đúng là quá tuyệt!]
[Trời ơi, chị An Ly cưng chiều Tư Tư quá đi! Trái tim thiếu nữ của tôi sắp nổ tung rồi!]
[Quá cuốn rồi! "Mặc đồ vào, tôi đưa cô lượn một vòng!" Ngầu quá, đúng không!]
[Đã chụp màn hình, chắc chắn sẽ in ra dán lên tường!]
[Lầu trên cao tay quá! Mau cho tôi một bản.]
Kỷ Y Tư chỉ có thể nhìn thấy cổ tay trắng như tuyết của An Ly, mặt bỗng đỏ ửng. Cô ta hơi lúng túng quay đầu đi, nhận lấy áo phao từ tay nhân viên và mặc vào.
Bộ dạng lúng túng này khiến An Ly phải bật cười.
"Y Tư, đừng chơi nữa." Tư Phi Trần nhíu mày bước lên nói: "Dù sao An Ly cũng không phải là người chuyên nghiệp, lỡ có chuyện gì thì sao?"
"Anh nghĩ vẫn nên nhờ người chuyên nghiệp dẫn em chơi thì hơn."
Nói rồi, người đàn ông nhìn sang huấn luyện viên bên cạnh, hy vọng đối phương có thể hiểu ý.
Đáng tiếc, huấn luyện viên vẫn đang chìm đắm trong sự ngưỡng mộ đối với màn trình diễn của An Ly chưa thể thoát ra.
"Không sao, không sao. Kỹ thuật của cô gái này cao hơn tôi nhiều."
Huấn luyện viên phẩy tay một cái, mắt sáng rực, như muốn cầu xin An Ly nhận mình làm học trò.
Sắc mặt Tư Phi Trần âm trầm.
Kỷ Y Tư phát giác cảm xúc của người bên cạnh không đúng, đi qua, kéo cánh tay anh ta: "Không sao đâu, yên tâm đi."
Tư Phi Trần nhìn An Ly cảnh cáo: "Tốt nhất là như vậy."
An Ly giờ phút này chỉ muốn nói một câu: "Anh không sao chứ?"
[Anh không sao chứ. haha.]
[Sao tôi có cảm giác nam thần đang ghen với An Ly nhỉ?]
[Trước đây khi thấy ba người họ, tôi luôn cảm thấy không ưa An Ly nhưng giờ vẫn là ba người đó, tôi đã sai rồi! An Ly thật tuyệt vời!]
[Sự chuyển biến này đến quá nhanh, không kịp trở tay!]
Trong phòng livestream bên này, không khí vui vẻ và hòa hợp, trong khi nhóm còn lại thì hoàn toàn khác biệt.
“Đạo diễn Lý thật quá đáng, lại còn tăng gấp đôi khối lượng nhiệm vụ!"
Tống Nhiễm đội mũ rơm, đứng giữa cánh đồng dưa hấu đeo găng tay thô, bên chân có đặt một cái rổ đan, còn cầm một cái kéo lớn trong tay.
Gần trưa rồi, ánh nắng ngày càng gay gắt, lại thêm mùa hè, khiến người ta choáng váng và hoa mắt.
Dù Tống Nhiễm đã tham gia nhiều chương trình thực tế, cô ấy cũng không ngờ Lý Thiên Hải lại quá đáng đến mức tăng gấp bốn lần khối lượng nhiệm vụ ban đầu.
Còn có cô ấy và Hứa Quang Bác làm lao động miễn phí giúp đỡ, nếu chỉ có Dịch Nghê một mình, sợ rằng cả ngày cũng không xong.
"Bây giờ tôi đã hiểu tại sao An Ly chọn nhiệm vụ đầu rồi."
Hứa Quang Bác mệt mỏi vung lưỡi hái trong tay, từng nhát từng nhát chặt những dây leo thô.
Tống Nhiễm giờ muốn hối hận cũng không kịp, nhìn qua tiến độ công việc, cảm thấy hơi tuyệt vọng.
Lăng Tô lại nhanh chóng nắm bắt công việc, có thể là do xuất thân từ nông thôn và đã từng làm việc trên đồng ruộng.
Mà Dịch Nghê thì thê thảm không nỡ nhìn.
“Này, sao mà cô hái cả buổi sáng chỉ được có mấy quả vậy?”
Tống Nhiễm liếc thấy những quả dưa hấu bên chân Dịch Nghê, bực bội chất vấn.
Thời tiết oi bức cộng với sự lầy lội của cánh đồng dưa đã khiến Dịch Nghê rất khó chịu. Cô ta chỉ muốn làm qua loa cho xong, ai ngờ thật sự bị bắt làm việc nhà nông!
Vừa có cơ hội tranh thủ lúc người quay phim đi vệ sinh để nghỉ ngơi một chút, lại bị Tống Nhiễm mắng, Dịch Nghê không thể chịu nổi, trực tiếp nhăn mặt, lên giọng châm chọc nói.
“Bây giờ người mới trong giới đối xử với tiền bối như vậy sao?”
“Cô nói gì cơ?” Tống Nhiễm tức giận đến bật cười: “Chúng tôi đến đây là để giúp cô, không phải để cô chỉ dạy!”
Dịch Nghê nghe xong, buông ngay dụng cụ trong tay, hoàn toàn bỏ cuộc.
“Những người trẻ tuổi làm nhiều việc để rèn luyện cơ thể có sao đâu, Tống Nhiễm, cô không thể yêu cầu một chị lớn hơn mười mấy tuổi phải làm việc cực nhọc như vậy được!”
"Hơn nữa, nếu không phải cô nói nhiệm vụ này đơn giản, chúng tôi có chọn cái này không?"
Tống Nhiễm sắp bị người phụ nữ vô sỉ này làm cho tức chết.
Dịch Nghê có mặt mũi nào mà dám nói ra câu này?
Cô ấy cắn răng: "Cô cũng đừng quên từ đầu An Ly chọn làm nhiệm vụ trên biển, là tự cô sống chết không chịu!"
Vừa nhắc tới An Ly, tâm trạng Dịch Nghê càng tệ.
Người phụ nữ liếc nhìn xung quanh, thấy người quay phim chưa quay lại, liền trở nên vô cùng tùy tiện.
“Ha, nếu bây giờ cô hối hận thì có thể đi tìm An Ly nhưng tôi nghĩ bây giờ cô ấy chắc đang lo lắng về nhiệm vụ và hoàn toàn không có thời gian để quan tâm cô đâu!”
Dịch Nghê vênh vang đắc ý giễu cợt.
"Cô!"
Tống Nhiễm tức giận, đúng lúc đó thì người quay phim đã quay trở lại, ống kính quét qua khuôn mặt tức giận của cô ấy.
Hứa Quang Bác thấy thế, giữ chặt Tống Nhiễm, mới không để cô ấy làm ra hành động thất thố trước ống kính.
Vì vị trí thuận tiện nên Dịch Nghê là người đầu tiên thấy camera, ngay lập tức chuyển sang biểu cảm như sắp khóc.
“Xin lỗi... Chính sự lựa chọn của tôi đã khiến mọi người phải chịu khổ. Thế này đi, Tống Nhiễm, phần việc của cô tôi sẽ làm, cô hãy nghỉ ngơi cho tốt.”
Biểu hiện tủi thân của cô ta khiến Tống Nhiễm tức giận đến mức muốn bùng nổ.
Tuổi này rồi mà còn chơi trò trà xanh sao?
Thì ra những kỹ năng diễn xuất được rèn luyện hơn mười năm trong giới giải trí lại được dùng vào đây sao?
Những động tác của Dịch Nghê làm cho các cư dân mạng mới vào phòng livestream cảm thấy bối rối.
Nhưng rõ ràng là có chuyện để hóng đây!
[Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? Mới vào, ai có thể cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?]
[Rõ ràng là Tống Nhiễm kéo người cô lập Dịch Nghê.]
[Ơ, sao lại như thế?]
[Mặc dù tôi cũng không thích Dịch Nghê lắm nhưng trong làm việc nhóm mà cố tình tách biệt như vậy thật sự là đáng ghê tởm.]
Khi cư dân mạng mới vào đang đồng loạt bày tỏ sự khinh miệt đối với hành động của Tống Nhiễm, họ không chú ý rằng, ngoài họ ra, những người đã ở lại phòng livestream từ lúc bắt đầu phát sóng đến giờ vẫn chưa ra ngoài.
"Dịch Nghê, sao đến giờ cô vẫn chưa nhận được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất nhỉ?"
Tống Nhiễm tự nhận mình là một người dày dạn kinh nghiệm trong các chương trình giải trí, có thể đối phó với mọi tình huống bất ngờ, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy gặp một người như Dịch Nghê trắng trợn và không biết xấu hổ đến vậy.
Vừa ngu vừa xấu.
Nghe vậy, Dịch Nghê càng tỏ ra uất ức.
"Nhiễm Nhiễm, tôi biết cô có ý kiến với tôi nhưng trước tiên chúng ta cùng hợp tác hoàn thành nhiệm vụ được không?"
"Cô đừng gọi tôi là Nhiễm Nhiễm nữa được không?" Tống Nhiễm lộ vẻ mặt chán ghét: "Tôi cảm thấy rất ghê tởm."
Biểu hiện thù địch rõ ràng như vậy khiến một số người trong phòng livestream phản ứng dữ dội.
[Trời ơi, sao Tống Nhiễm lại như vậy?]
[Dù họ xảy ra chuyện gì, Dịch Nghê vẫn biết đặt việc cá nhân sang một bên, còn Tống Nhiễm thì hoàn toàn không có tinh thần hợp tác trong đội!]
[Tôi đã thay đổi cách nhìn, thật không ngờ Tống Nhiễm lại kém như vậy, trước đây trên các chương trình khác đều là hình ảnh hào phóng và rộng rãi, hóa ra chỉ là giả tạo sao?]
...
Giữa nhiều dòng bình luận, một dòng bình luận VIP màu vàng kim từ từ lướt qua, nội dung lại hoàn toàn trái ngược với các dòng chữ xung quanh.
[Mọi người đang ở đây có ngửi thấy mùi trà xanh không?]
[Mùi trà xanh quá nồng khiến mắt tôi không mở lên được.]