[Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi, hình như là sợ nếu không xin lỗi Khương Nhược Nhược sẽ tức giận, hahahahaha, tôi thật sự cho rằng Khương Thanh Dao không biết sợ là gì!]
[Trời ơi, Khương Nhược Nhược thật mềm mại ngọt ngào, đúng là người em gái lý tưởng của tôi!]
[Xin lỗi Khương Thanh Dao! Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ thay lòng, từ fan của cậu thành fan của em gái cậu !]
[Đợi đã! Còn người dùng vừa nói rằng anh ta sẽ trồng cây chuối ăn bàn kia thì sao? Đã đến lúc thể hiện sức mạnh thực sự của anh rồi đó anh bạn!]
[Cười chết mất! Vừa ló mặt đã bị vả mặt. Anh định quay video hay phát sóng trực tiếp cạp bàn đây?]
Ngô Đạo Minh có chút mất tự nhiên trước sự xuống nước hiếm có của Khương Thanh Dao, anh ấy sửng sốt mấy giây, hắng giọng và chỉ sang bên trái: "A hèm, không sao đâu. Lần sau đừng làm vậy nữa. Mọi người vào trong đi, khách mời đều đang ở phòng khách."
Khương Thanh Dao dường như không nhận ra hành động vừa rồi của mình gây sốc đến mức nào. Anh thản nhiên gật đầu rồi kéo Khương Nhược Nhược vào trong.
Trong phòng khách có bốn chiếc ghế sofa đôi, hai nhóm khách đã ngồi vào chỗ trống, liếc nhìn Thẩm Khởi bên cạnh, thản nhiên nói: "Chúng ta lại gặp nhau rồi... ..."
Đôi mắt sắc bén bắt gặp được những nhân vật chủ chốt, Khương Nhược Nhược vểnh tai lên, lén đá vào Khương Thanh Dao.
Đá một phát, ổn định, chính xác, tàn nhẫn!
Khương Thanh Dao đau đớn đến mức muốn chửi rủa, mặt đỏ bừng vì kìm nén: "Chị Thẩm Khởi!"
Giọng của Khương Thanh Dao rất lớn, vang vọng trong phòng khách vốn đang im lặng.
Âm thanh kéo dài không ngừng.
[Hahahahaha Khương Thanh Dao, anh cũng có ngày hôm nay!]
[Trước đây không phải anh đã mạnh dạn gọi là dì Thẩm Khởi sao? Hiện tại Khương Nhược Nhược ở đây, không dám gọi vậy nữa à?]
[Tôi cười chết mất. Tôi đã ghi video lại rồi, về sau coi như báo thức rời giường luôn!]
[Sao tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm nhỉ? Khương Nhược Nhược đá tốt lắm! Nên răn dạy hung hăng vào!]
]Fans cũng ủng hộ! Em gái Nhược Nhược, từ giờ sẽ trông cậy vào em!]
[Mười phút đã trôi qua, Khương Thanh Dao cư xử tốt như vậy, đây đều là công lao của Khương Nhược Nhượcccc! Tối nay thưởng em đùi gà! 】
[Thông báo về người mất tích: Người dùng xnwjsjsjd, bạn đã mua bàn chưa? XD!]
Chưa nói đến bê bối trên mạng, khi tham gia một chương trình tạp kỹ, mình tinh phải giữ gìn những phẩm giá cơ bản.
Thẩm Khởi không mặn không nhạt “Ừm” một tiếng, thái độ cũng không mấy ấm áp, liếc nhìn cô gái bên cạnh Khương Thanh Dao đang nhìn chằm chằm vào mình, cô ấy tò mò: "Trên mặt tôi có gì à?"
“À, không phải!”
Khương Nhược Nhược đỏ mặt hoàn hồn.
“Trước đây em chỉ nhìn thấy chị ở trên phim, nhưng không ngờ chị Thẩm Khởi ngoài đời còn đẹp hơn trên màn ảnh. Em đặc biệt thích bộ phim gần đây của chị, em đã xem nó nhiều lần lắm rồi. Hơn chục lần, mỗi lần đến đoạn kết, em đều cảm động rơi nước mắt!
Hơn nữa khi Ngô Đạo Minh và Thẩm Khởi xuất hiện, Khương Thanh Dao đã sửa lại cái nết kiêu ngạo và thô lỗ của mình, Khương Nhược Nhược nhận được thông báo tuổi thọ của hệ thống tăng thêm 20 ngày, lập tức nhìn Thẩm Khởi với ánh mắt háo hức hơn.
Khương Nhược Nhược cũng không ngần ngại khen ngợi luôn cả Thẩm Dục Kinh ở bên cạnh.
“Em rất mong được gặp chị khi đến với chương trình lần này. Em nghe nói em trai chị là học sinh giỏi và đã tham gia một số dự án cấp quốc gia. Thật là giỏi quá! ”
Đồng nghiệp trao đổi xã giao không có gì lạ, nhưng niềm vui trên mặt Khương Nhược Nhược dường như không hề giả tạo, vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ, còn nghiêm túc khen ngợi hai chị em họ.
Thẩm Khởi không khỏi mỉm cười, cô gái trước mặt khiến cô ấy nhớ đến những người hâm mộ đầu tiên cô ấy có được khi mới ra mắt, bọn họ đều là những người chân thật, nghiêm túc, đáng yêu, ánh mắt đầy sự trìu mến.
Cô ấy luôn cảm động trước sự yêu mến này.
"Em cũng rất xinh đẹp, vừa nhìn thấy em chị liền cảm thấy rất thân thuộc, ước gì chị có một người em gái dễ thương và hoạt bát như em."
Thẩm Khởi nói có chút chân thành, Trước khi Thẩm Dục Kinh chào đời, cô vốn tưởng mẹ mình đang mang thai con gái nên chọn một bộ đồ sơ sinh màu hồng, mong đợi đến sau này sẽ dẫn em gái đi chơi, nhưng cuối cùng lại phải thất vọng.
Vào lúc này, Khương Nhược Nhược xuất hiện như một món quà được đóng gói đẹp mắt sáng bóng, hoàn toàn phù hợp với tưởng tượng của cô ấy.
"Dạ!"
Giang Nhược Nhược gật đầu lia lịa, trong mắt tràn đầy vui mừng.
Chị Thẩm Khởi khen mình!
"Anh trai em cũng vậy..."
Thẩm Khởi nhàn nhạt nhìn Khương Thanh Dao, miễn cưỡng khen: "Ừm, cũng còn sống."