Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn

Chương 13: Chuyển trường

Phương Thanh Hủy và Tô Diệu Văn nghe xong lời Tô Mậu Dụ nói, thì nhanh chóng xuống xe, một nhà ba người chuẩn bị đến văn phòng của hiệu trưởng.

Trước khi Tô Diệu Văn được đón về Tô gia, đã sớm bỏ học.

Tô Mậu Dụ và Phương Thanh Hủy cho rằng, thân là con gái của Tô gia, sao có thể có bằng cấp thấp như thế, cho nên Tô Mậu Dụ và Phương Thanh Hủy muốn dựa vào quan hệ để Tô Diệu Văn vào trường trung học số 2.

Mới đầu bọn họ muốn Tô Diệu Văn vào trường trung học số 1 Bắc Kinh, dù sao phần lớn trường trung học số 1 Bắc Kinh là con nhà giàu hào môn Bắc Kinh.

Nhưng mà ngạch cửa của trường trung học số 1 Bắc Kinh quá cao, cộng thêm học sinh có thể vào trường trung học số 1 Bắc Kinh đều có thành tích tốt, Tô Diệu Văn này ngay cả cấp 3 còn chưa từng học, trường trung học số 1 Bắc Kinh nói gì cũng không chịu nhận.

Còn nửa tháng nữa là thi đại học, Tô Diệu Văn cũng chỉ ở trong trường nửa tháng, đợi thi đại học xong, bọn họ tìm cho Tô Diệu Văn một trường đại học tốt, bọn họ quyên góp chút tiền cho trường học, để Tô Diệu Văn ở trong trường lấy được bằng cấp là được.



Phòng học của lớp 12-1, Tô Tịch Vãn khoác cặp sách đi vào phòng học, lớp 12-1 là lớp đứng đầu toàn khối 12, bầu không khí học tập vô cùng nồng đậm.

Trong phòng học im ắng, các bạn học đều nghiêm túc ôn tập.

“Ừm! Đó là ai thế? Là học sinh mới chuyển trường tới ư? Thật đẹp!” Một bạn học trong lúc lơ đãng nhìn thấy Tô Tịch Vãn, không nhịn được kinh ngạc kêu lên!

Tiếng kêu kinh ngạc này lập tức phá vỡ yên tĩnh của phòng học, mấy bạn học khác đều ngẩng đầu khỏi cuốn sách trước mặt.

Ánh mắt bọn họ cùng nhìn về phía Tô Tịch Vãn, chỉ thấy cô quen cửa quen nẻo ngồi xuống vị trí của mình.

“Đó là vị trí của Tô Tịch Vãn!” Có bạn học kinh ngạc kêu lên.

Ngay sau đó, bọn họ lại cẩn thận quan sát Tô Tịch Vãn.

“Đây… Đây… Đây chính là Tô Tịch Vãn!”

Bạn học toàn lớp đều kinh ngạc nhìn Tô Tịch Vãn, phải biết rằng từ lúc tiến vào lớp 12 bọn họ đã được phân cùng lớp, có một số bạn học thậm chí làm bạn học của Tô Tịch Vãn hai năm, ba năm.

Nhưng mà vậy mà bọn họ chưa bao giờ phát hiện, Tô Tịch Vãn thường ngày luôn để tóc mái dày, đeo mắt kính dày cộp, yên lặng ở trong phòng học cúi đầu học tập, vậy mà có dáng vẻ xuất chúng như thế.

Nếu không phải lần nào thành tích của cô cũng đứng top đầu lớp, có lẽ mọi người thật sự rất khó chú ý tới cô, thậm chí ngay cả tên cô đều khó có thể nhớ kỹ.

Tô Tịch Vãn cảm nhận được ánh mắt của mọi người, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như nước, cũng không nói thêm gì.

Thường ngày cô quá bận rộn, bận rộn học tập, bận rộn chế tạo thuốc viên kiếm tiền nuôi sống bản thân, cũng phải bận rộn học tập tri thức huyền học trong không gian.

Cho nên thường ngày cô đều là một mình quen, cho dù thường ngày chạm mặt với các bạn học nam, cô cũng chỉ gật đầu một cách lễ phép.

Mà mọi người chú ý Tô Tịch Vãn cũng chỉ một lát, dù sao sắp thi đại học lửa sém lông mày, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng trân quý, mọi người đều giành giật từng giây học tập.

Nhận thấy được ánh mắt của mọi người không còn nhìn mình, Tô Tịch Vãn lén lút thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô cũng lấy bài thi trong cặp sách ra bắt đầu làm.