ViiVii
Sáng sớm hôm sau, khi Lục An Ca đi xuống lầu, Lục gia vẫn chưa có ai thức dậy.
Quản gia Lưu có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Lục An Ca đi xuống lầu, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Hôm nay Lục An Ca mặc đồng phục học sinh của trường trung học số 1. Chiếc áo sơ mi và váy kẻ sọc khiến cô trông rất trẻ trung và xinh đẹp.
Kết hợp với mái tóc dài ngang hông, cô càng trông xinh đẹp và quyến rũ hơn.
"Tiểu thư sao cô lại dậy sớm thế?" Quản gia Lưu hơi kinh ngạc, nhưng vẫn ra lệnh cho mang bữa sáng lên.
Bữa sáng của Lục gia không theo quy định, được chuẩn bị theo yêu cầu của mọi người, hâm nóng trong bếp, sau đó lúc mọi người thức dậy cũng không cần phải ăn cùng nhau.
"Thói quen được hình thành từ lâu." Lục An Ca ngồi xuống ghế trả lời và ăn bữa sáng một cách tao nhã.
Ăn xong, Lụ Nghi Tô và vợ chồng Lục gia đi xuống cầu thang, sau một đêm, thái độ của vợ chồng Lục gia đối với Lục An Ca đã tốt hơn.
Lục An Ca lễ phép gật đầu với bọn họ, sau đó đứng dậy rời khỏi ghế, đi lên lầu thu dọn cặp sách chuẩn bị đi học. Khi xuống lầu, Lục gia đã ăn xong bữa sáng.
"An Ca, vốn dĩ hôm nay bố sẽ đưa con đi học, nhưng Lục gia có việc làm ăn lớn, công ty không thể thiếu bố, cho nên hôm nay con chỉ có thể để đi học cùng chị."
"Bố đã sắp xếp cho con trong trường học rồi, con sẽ học cùng lớp trọng điểm với chị con, sau khi đến trường con hãy hạ thấp thái độ, hòa hợp với các bạn cùng lớp và thầy cô, chị con học rất tốt. Nếu nghe không hiểu được thì có thể hỏi chị.”
Mẹ Lục lo lắng dặn dò.
Lục An Ca lơ đãng gật đầu, đi theo Lục Nghi Tô lên xe.
----
“Tô Tô nghe nói hôm nay cô em gái nhà quê của cậu tới lớp phải không?” Một cô gái trang điểm đậm ngồi cạnh Lục Nghi Tô, khi thấy cô vừa mới vào lớp nên hỏi
"Được rồi, đến giờ học rồi." Lạc Nghi Tô nhẹ giọng nói, trong mắt hiện lên một tia buồn bã.
Trước khi Lục An Ca trở lại, những người nổi tiếng ở thủ đô đã biết rằng cô gái vừa nói có gia cảnh tương đương với Lục gia và là bạn thân của Lục Nghi Tô.
Sau khi biết được sự tồn tại của Lục An Ca, cô ta nhanh chóng đứng về phía Lục Nghi Tô, những như họ biết rằng vòng tròn này không dựa vào huyết thống mà dựa vào mối quan hệ và sự giáo dưỡng.
Cho dù Lục An Ca có trở về thì cũng chỉ là trên danh nghĩa thôi, chưa kể Lục gia cũng không có ý định từ bỏ Lục Nghi Tô, bọn họ cũng không tổ chức một bữa tiệc ra mắt cho Lục An Ca, thậm chí còn tuyên bố rằng hai người họ là chị em sinh đôi.
Giọng nói của Lục Nghi Tô vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng khi cô nói chuyện với người bạn thân nhất của mình là Thiên Điềm về chuyện của Lục An Ca sau khi cô ấy quay lại, giọng điệu của cô có chút buồn bã, điều này khiến cho Thiên Điềm tức giận.
"Em gái này của cậu thật giỏi, vừa trở về đã khiến dì Lục nổi giận, khiến chú Lục tức giận. Cô ấy không phải là thầy bói sao? Tớ muốn xem liệu cô ấy có thể biết được hôm nay cô ấy có gặp rắc rối gì không." Thiên Điềm nói, vừa nói vừa trao đổi ánh mắt với người con trai phía sau.
"Mọi người, xin hãy im lặng. Hôm nay lớp chúng ta có bạn học mới."
Trong khi Thiên Điềm và những người khác đang thảo luận cách đối phó với Lục An Ca, giáo viên chủ nhiệm đã bước vào.
Mọi người nhanh chóng bình tĩnh lại và nhìn ra cửa, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp đang đứng trước cửa, với đôi mắt sáng và hàm răng trắng, thậm chí còn xinh đẹp hơn cả nữ sinh của trường Trung học số 1 của họ.
Các chàng trai ngay lập tức trở nên phấn khích, thậm chí có người còn huýt sáo: "Học sinh chuyển trường này thật xinh đẹp!"
Mọi người trầm giọng khen ngợi, Lục An Ca đứng ở trên bục, hơi nghiêng đầu nhìn về phía giáo viên chủ nhiệm.
"Bạn học mới Lục An Ca, hãy giới thiệu về mình đi." Giáo viên chủ nhiệm nói với Lục An Ca.
Lục An Ca ngoan ngoãn bước tới và viết tên mình lên bảng đen, "Xin chào mọi người, tôi là Lục An Ca."
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, nhưng chỉ có Lục Ngh Tô và Thiên nhéo ngón tay cho đến mức trắng bệch.
Giáo viên chủ nhiệm nhìn về phía chỗ trống và nói: "An Ca, em hãy chọn một em chỗ và ngồi xuống đi."
Lục An Ca gật đầu, đôi mắt nhìn quanh phòng học vài lần, cô chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ để ngồi.
"Chào bạn, có ai ngồi ở chỗ này không?"
Lâm An An sửng sốt một chút. Cô là người nổi tiếng xui xẻo trong lớp, chỉ cần đến gần cô đều sẽ xui xẻo, cô ngồi ở đây và chưa từng có ai đến ngồi, bạn học mới này lại muốn ngồi ở đây?
"Không, không có ai, nhưng tớ nghĩ cậu không nên ngồi cạnh tôi. Tớ xui xẻo, sự xui xẻo của tôi sẽ ảnh hưởng đến người bên cạnh." Lâm An An nói với giọng cô đơn.
Lục An Ca đi vào từ phía sau cô, đặt cặp sách lên bàn: “Không, cậu không thể lây nhiễm cho tôi được.”
Vừa nhìn, cô đã nhận ra rằng cô gái này có quỷ khí đang bám quanh cơ thể, quỷ khí trên cơ thể mạnh đến mức gần như biến thành vật chất, năng lượng quỷ khí mạnh mẽ như vậy không chỉ mang lại xui xẻo cho bản thân mà còn mang lại xui xẻo cho những người xung quanh.
Mặc dù không biết nguồn quỷ khí này đến từ đâu nhưng nếu không được giải quyết, cô gái này và gia đình có thể sẽ không thể sống sót sau vài tháng.
Lục An Ca nhìn chằm chằm Lâm An An, lặng lẽ mở thiên nhãn, trong lòng kinh ngạc. Rõ ràng cô ấy là người giàu có, nhưng từ nhỏ đã bị quỷ ám, đã lập khế ước cùng với quỷ.
Một đạo sĩ không thể tránh khỏi việc gặp chúng. Lu An Ca với tư cách là người kế vị của Thiên Thanh, đương nhiên phải tuân theo quy tắc này.
Cô mím môi, hơi ghé sát vào Lâm An An, nhẹ giọng hỏi: "Cô từ năm 10 tuổi đã xui xẻo, đêm nào cũng mơ giống nhau à?"