Nữ Đạo Sư Cuộc Thi Tuyển Trọn Nam Đoàn

Chương 15

Hai huấn luyện viên khác, một là Hạng Nguyên, người vốn không nổi tiếng bằng họ, không cần thiết phải dẫm lên, người còn lại là Thiên vương lão làng Nhậm Hữu Thanh, không dám đυ.ng vào.

Dẫm lên Thịnh Tử Du là lựa chọn hợp lý nhất!

Quả nhiên, Ôn Sam Sam vừa ngồi xuống đã cười nói: "Cô Thịnh cũng ở đây à, cô đúng là khách hiếm của phòng tập đấy!

Thịnh Tử Du quay đầu lại, nở một nụ cười: "Đúng vậy, trước đây tôi ít khi đến, nhưng bây giờ là thời điểm quan trọng rồi, nếu không đến thì tôi chẳng khác nào bù nhìn. Dù sao thì tôi cũng xinh đẹp, nhưng cũng không thể để người khác nghĩ mình là bình hoa di động mãi được."

Ôn Sam Sam: "…" Cô không phải là bình hoa di động sao?

Nhưng nói thật, Ôn Sam Sam thực sự không muốn xuất hiện chung khung hình với Thịnh Tử Du!

Trong làng giải trí luôn có một câu nói, dù mỹ nhân nào đẹp đến đâu khi đứng cạnh Thịnh Tử Du, nhan sắc cũng lập tức giảm đi vài bậc.

Nhớ đến xu hướng dư luận hiện tại, Ôn Sam Sam lại trở nên tự tin hơn.

Thịnh Tử Du, sớm muộn gì cũng sẽ tụt dốc, cô đang đợi gió thổi để lên ngôi.

Vì vậy, cô khẽ cười: "Cô Thịnh, nhóm này hát thật tuyệt, cô thấy màn biểu diễn của họ cũng rất hoàn chỉnh rồi. Mới chỉ bắt đầu thôi mà họ đã sẵn sàng gần xong rồi, đúng là nhóm hiệu quả nhất mà tôi từng thấy."

Thịnh Tử Du cười nhạt, khuôn mặt tinh tế của cô bình thản: "Vẫn chưa được, cần phải luyện thêm."

Ôn Sam Sam lập tức tỏ ra kinh ngạc: "Cô Thịnh! Màn biểu diễn của họ hoàn chỉnh thế này mà vẫn chưa được sao?! Yêu cầu của cô cũng cao quá rồi, hơn nữa, cô xem động tác của họ đi, đơn giản nhưng không hề tầm thường, khiến người ta tập trung hoàn toàn vào giọng hát của họ. Còn sự phối hợp ăn ý của họ nữa, động tác mở đầu và kết thúc, tất cả đều hoàn hảo!"

Trong lòng cô cười thầm, Thịnh Tử Du không hiểu gì mà vẫn cố tỏ ra hiểu biết, chẳng phải đang chờ bị vạch mặt sao?

Lúc này, các học viên vừa hát xong ngoan ngoãn chào: "Chào cô Ôn!"

"Các em khỏe chứ." Cô gật đầu, cố ý khen ngợi, "Các em tuyệt vời lắm, nhất là sau khi thay đổi động tác, màn trình diễn của các em như có hồn hơn rất nhiều! Rất tốt! Đúng rồi, ai là người sắp xếp vậy?"

"Thịnh…Cô Thịnh ." Cố Dự Tranh bây giờ đã có cái nhìn khác về Thịnh Tử Du, người có thực lực luôn khiến người ta phải nể trọng, huống chi cô còn là tiền bối.

"Ai cơ ?!" Ôn Sam Sam ngơ ngác.

Thịnh Tử Du quay đầu lại nhìn cô, nở một nụ cười khoe hàm răng trắng đều tăm tắp: "Đúng vậy, cô Ôn, là tôi."

Ôn Sam Sam...

Nụ cười trên gương mặt cô dần trở nên cứng đờ, nhưng vừa mới hết lời khen ngợi cách sắp xếp, cô tuyệt đối không thể nuốt lời lúc này.

Vì vậy, Ôn Sam Sam chỉ còn cách khen ngợi cứng nhắc: "Cô Thịnh lần này thực sự rất xuất sắc, không ngờ cô Thịnh… lại tài giỏi như vậy."

Thịnh Tử Du tiếp tục cười tươi, đôi mắt lấp lánh, sáng ngời và quyến rũ: "Đúng vậy, ai mà không giấu vài chiêu tuyệt kỹ chứ?"

Cô cười quá đẹp, đến nỗi các camera theo sau hai vị huấn luyện viên lập tức chuyển hướng quay về phía cô, ghi lại mọi góc độ.

"Phụt—" Phong Nguyên Hiên không nhịn được mà bật cười.

Trước đây, cậu biết Thịnh Tử Du có vấn đề về nhân cách, nhưng chưa từng bị cô quấy rối trực tiếp, nên cũng không có thù hằn gì với cô. Bây giờ thấy Thịnh Tử Du làm Ôn Sam Sam không nói nên lời, Phong Nguyên Hiên thực sự không thể nhịn được mà cười, Cố Dự Tranh cũng dần thả lỏng, đôi lông mày giãn ra.

"Haha, cô Thịnh đúng là biết đùa." Đường Nghiêm Hạo lại chen vào.

Cậu thiếu niên này quá ham thể hiện, luôn muốn thu hút sự chú ý của mọi người. Cậu ta sợ rằng máy quay sẽ bỏ qua mình, khiến khán giả quên mất cậu mà chuyển sang thích các học viên khác.

Thịnh Tử Du liếc nhìn cậu bằng ánh