Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất

Chương 7

Khấu Thu cũng nhận mệnh cầm lấy đũa, bắt đầu ăn cơm. Động tác của hắn tao nhã hòa hoãn, trước dùng nước chanh lau vật dụng, sau lại dùng đũa linh hoạt gắp xương cá ra, rồi mới chậm rãi đưa thịt cá vào miệng. Điều này làm cho Khấu Nguyên muốn nhìn thấy hắn phạm sai lầm chật vật mà thất vọng.

“Lễ nghi trên bàn ăn là ai dạy ngươi?” Vẫn là Khấu Quý Dược không có chú ý vào hình tượng tao nhã của Khấu Thu, mà nhất châm kiến huyết chỉ ra điểm đáng ngờ.

Nhất châm kiến huyết: lời nói trúng tâm sự

“Đúng là rất kỳ quái. Anh à, không phải là anh chuyên môn nghiên cứu cái này chứ?” Nói chen vào chính là Khấu Trân Manh, ánh mắt cô ta linh động đáng yêu, trên mặt mang vài phần ý cười ngây thơ.

Khấu Nguyên âm thầm mỉm cười. Khấu Trân Manh nói rất hay. Nếu Khấu Thu thừa nhận nghiên cứu qua, tất nhiên sẽ bị cha nghi kỵ. Nếu nói không, với tình cảnh trước mắt này ai mà tin?

Khấu Thu kiên nhẫn gắp xương cá. Động tác của hắn rất nhẹ nhàng, ánh mắt chuyên chú, giống như không phải là đang bỏ xương cá, mà là đang đối đãi với một món trân bảo. Chỉ thấy hắn không ngẩng đầu lên, nói: “Không người dạy, gia tộc di truyền.”

Khấu Trân Manh trừng lớn mắt, dường như không ngờ lại có người có thể nghiêm trang chững chạc mà nói dối.

Khấu Nguyên không nhẫn nhịn nổi tư thái thanh cao này của Khấu Thu, trực tiếp thốt: “Nói hưu nói vượn.”

Khấu Thu cũng không giận, hơi nhíu nhíu khóe mắt, liếc hắn một cái: “Sao, anh không được di truyền?”

Khấu Bân Úc nhịn không được cười một tiếng. Tam đệ này miệng cũng thật độc.

Khấu Nguyên muốn xông lên xé nát cái miệng Khấu Thu. Không biết có phải là hắn ảo giác hay không, Khấu Thu này dường như biết hắn không phải là con ruột Khấu Quý Dược. Mỗi lần mở miệng, đều có thể đâm trúng tử huyệt hắn.

Khấu Thu ngược lại không đem Khấu Nguyên để trong lòng. Khấu Nguyên hỉ nộ vô thường, tính tình nóng nảy, người như vậy không đủ gây sợ hãi. Mà người làm hắn chân chính lo lắng chính là An Lôi cùng Khấu Uẩn Lương. Phải nói không hổ là mẹ con, đồng dạng tâm cơ thâm trầm, tâm tư ác độc.

Hỉ nộ vô thường: tính tình bất thường, sớm nắng chiều mưa

Nhìn lại, người trong nhà này duy nhất không hại hắn hình như chỉ có Khấu Bân Úc cùng Khấu Quý Dược. Khấu Bân Úc phong lưu thành tính, đối gia sản dường như không có để bụng. Về phần Khấu Quý Dược, hắn ngầm thừa nhận hết thảy tranh đấu, chỉ chú trọng đến kết quả, về phần nội bộ như thế nào, không hề hỏi đến.

Cha lạnh lùng, anh chị em trong nhà lòng dạ nham hiểm. Dù còn chưa được phân tài sản nào, đây là Khấu gia — tàn nhẫn lại cường đại.

“Cậu gọi là Khấu Thu đúng không?” Giọng nữ nhân hoàn mỹ, lúc An Lôi ngẩng đầu lên vừa vặn lộ ra cần cổ trắng nõn, như là thiên nga cao quý: “Xem tuổi cậu dường như học cấp ba đi. Cậu trở lại Khấu gia, tất nhiên sẽ không để cậu trở lại trường học trước kia. Chút nữa đến chỗ tôi chọn trường tốt hơn.”

Nữ nhân trời sinh chính là biết diễn kịch, mà An Lôi này tuyệt đối thuộc cấp bậc Oscar. Mặt ngoài ôn nhu như nước, nhưng trong khung lại là linh hồn rắn độc.

Khấu Thu tất nhiên biết lát nữa bà ta sẽ chọn cho mình ngôi trường rất tốt, hơn nữa còn đặc biệt chọn trường đứng đầu. Kiếp trước hắn mang danh nghĩa tư sinh tử vào trường quý tộc, đương nhiên không được bạn học thân thiện hay giáo viên che chở. Ngoại trừ xem thường cùng lén lút bàn tán sôi nổi, hắn ở trường học hoàn toàn bị cô lập.

Chỉ có điều, lần này sẽ không như thế nữa. Hắn đặt đũa xuống, dùng khăn lau lau sạch khóe miệng, không chút để ý nói: “Ngài giúp tôi chọn là được.”

An Lôi nhíu mi: “Trường học rất quan trọng. Nhất là sang năm cậu lại thi đại học, tích lũy càng nhiều tri thức càng có trụ cột vững chắc cho ngành học sau này.”

Khấu Thu: “Không cần phải phiền hà như vậy. Sau này, ngành tôi học không hề liên quan đến kiến thức hiện tại. Chỉ cần một đôi tay khéo léo, linh hoạt, cùng có mắt thẩm mỹ là đủ rồi.”

Những lời này vừa nói ra, nháy mắt hấp dẫn đại bộ phận người chú ý. Ngay cả Khấu Quý Dược cũng liếc nhìn sang bên này.

An Lôi: “A? Cậu muốn học ngành gì?”

“Phẩu thuật thẩm mỹ.”

Không khí rõ ràng cứng ngắc vài giây đồng hồ.

Gương mặt tươi cười hoàn mỹ của An Lôi lần đầu tiên có vết rách: “Cậu nói cái gì?”

“Phẫu thuật thẫm mỹ.”

Khấu Nguyên thất thanh nói: “Ngươi muốn học phẫu thuật thẫm mỹ?”

Khấu Thu nhướng mày: “Anh có ý kiến?”

Có hay không có ý kiến chính là một vấn đề. Đường đường là người Khấu gia, mày không học tài chính, không học quản lý. Mày nói mày muốn học phẫu thuật thẫm mỹ không phải là đang giỡn chơi với tao?

Khấu Quý Dược nhíu mày: “Còn ra cái thể thống gì?”

Khấu Thu nhìn hắn thực nghiêm túc nói: “Mặt rất trọng yếu.”

Mọi người vây xem sôi nổi kinh sợ: Lời đứa nhỏ này nói dường như có thâm ý a.

Nghĩ thì nghĩ, nhưng không ai dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt Khấu Quý Dược, sợ đối phương tức giận.