Thập Niên 90: Xuyên Thành Vợ Trước Xinh Đẹp Của Đại Lão Niên Đại Văn

Chương 28:

Đường Thư lật xem, ở thời đại không có gì tiêu khiển này, đọc sách đã là xa xỉ nhất rồi.

Đường Thư trong lòng có chuyện nên đọc sách một chữ cũng không vào, vẫn luôn nghĩ đến chuyện của Thẩm Việt và con gái của Lý Hồng Mai.

Nhưng nghĩ lại, cô cũng không định sống cùng Thẩm Việt cả đời, bây giờ đứa nhỏ còn chưa sinh ra, nên tìm anh giúp đỡ.

Nếu như Thẩm Việt vẫn cố ý đi vào lối rẽ, vậy cô cũng không có cách nào.

Nghĩ như vậy, Đường Thư thở dài một hơi, vừa định trở về ngủ bù, giương mắt lại nhìn thấy Thẩm Việt để trần cánh tay chẻ củi ở trong sân.

Thẩm Việt giống như có sức lực dùng không hết, từng đoạn củi thô to bị chẻ thành mảnh nhỏ, xếp chỉnh tề ở vị trí cửa phòng bếp.

Đường Thư nhìn mồ hôi lấm tấm trong suốt chảy xuôi theo khuôn mặt anh, cánh tay rắn chắc chảy xuống, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh lại tràn ngập mùi đàn ông, một mùi hormone nồng đậm đập vào mặt, làm mặt Đường Thư không khỏi nóng lên.

Không biết nhớ ra cái gì, Đường Thư đột nhiên hạ quyết tâm hỏi: "Thẩm Việt, trước kia ạnh có từng có bạn gái chưa?"

Thẩm Việt nghe vậy nhăn mày lại, ngẩng đầu nhìn cô một cái.

Đôi mắt ngăm đen thâm trầm như sói cô độc trên thảo nguyên, lộ ra khí tức sắc bén lãnh khốc, phảng phất thoáng cái đã thấy rõ nội tâm Đường Thư.

Từ khi cô trở về từ nhà thím Lưu, vẫn luôn không tập trung, sách trong tay cũng lật qua.

Chỉ thấy anh nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, con ngươi trầm mặc xen lẫn nhẫn nại cùng lạnh lùng, nửa khắc, khẽ xùy một tiếng: "Có chuyện gì cô có thể nói thẳng."

Đường Thư thốt lên: "Tôi tin anh không làm gì cả!"

Thẩm Việt nghe vậy, rõ ràng sửng sốt một chút, ngược lại không biết nên nói cái gì.

Đang muốn trả lời, cửa sân bên ngoài lại bị gõ vang "Đông đông".

Đường Thư đang chuẩn bị đứng dậy, Thẩm Việt đã đi tới trước một bước, cửa vừa mở ra, Đường Thư đã nghe thấy một giọng nói khoa trương: "Anh, anh thật sự ở nhà à?"

Đường Thư nghiêng người, liền thấy được một người đàn ông trẻ tuổi xa lạ, trước kia cô hẳn là đã gặp, nhưng không biết tên là gì.

Người tới tên Nghiêm Hạo, là bạn học trước kia của Thẩm Việt, cũng là đồng bạn cùng đi ra làm việc.

Nghiêm Hạo rất gầy, so với Thẩm Việt thấp hơn nửa cái đầu, cũng gầy hơn một chút, làn da đen nhánh, để quả đầu nấm hương, nhìn thành thành thật thật.

Thẩm Việt không biết nói câu gì, Nghiêm Hạo liền nói: "Lão Phạm tìm anh có vẻ rất gấp, bảo anh nhanh trở về hỗ trợ, tối hôm qua lại có người tới gây sự."

Bọn họ là trông địa bàn cho người ta, Thẩm Việt là chủ tâm cốt của bọn họ, đánh nhau cũng là tàn nhẫn nhất, mấy thôn trấn xung quanh không ai dám đến địa bàn của bọn họ gây sự.

Nhưng anh biến mất vài ngày, mọi người đều gấp như kiến bò trên chảo nóng. Nhất là lão Phạm, hận không thể tìm tám người khiêng kiệu lớn, mời người trở về.

Hai năm trước Nghiêm Hạo có con với bạn gái, nhưng đứa trẻ khó sinh, ở trong bụng quá lâu, sinh ra đã mang đủ loại bệnh, còn nằm phòng ICU trong thành phố mấy ngày, chỗ cần dùng tiền rất nhiều.

Về sau bạn gái anh ấy bỏ của chạy lấy người, anh ấy một người đàn ông nuôi con nhỏ, liền đi theo Thẩm Việt kiếm ít tiền, nhưng hiện tại Thẩm Việt không đi, bọn họ như rắn mất đầu, Phạm lão đại thấy bọn họ không làm được chuyện gì, khẳng định sẽ bảo bọn họ xéo đi.