Hôn Nhân Xứng Đôi

Chương 2: O loại hình sự nghiệp

Lúc Tần Cảnh trở lại phòng bệnh, Omega đã mặc quần áo chỉnh tề, ngoan ngoãn ngồi đợi trên giường.

Sau khi nhìn thấy anh, vội vàng đứng dậy chạy về phía anh, ngẩng đầu lên hỏi, “Chồng, chúng ta có thể về nhà chưa?”

Tần Cảnh không sửa lại xưng hô của Omega cho đúng, trước đây Thời Thanh Tự chỉ biết ngay ngắn gọi tên anh, lại thân mật thêm một chút cũng chỉ thêm chữ tiên sinh.

Trước khi kết hôn anh đã điều tra tư liệu của Thời Thanh Tự, từ nhỏ đã lớn lên ở cô nhi viện, dựa vào tiền hỗ trợ mà thi vào đại học trọng điểm, sau đó lại dựa vào năng lực sáng lập ra công ty hiện giờ, có thể nói là một đường như diều gặp gió.

Nhưng một Omgea ưu tú như vậy lại gặp vấn đề trên phương diện tình cảm, Alpha cùng Thời Thanh Tự xứng đôi không có mấy chục thì cũng có mười mấy người, đối phương cho cậu trả lời đều là không thích Omega quá mức cường thế.

Alpha trời sinh có cảm giác ưu việt, cũng không hy vọng Omega của mình ép mình một đầu, cho nên Thời Thanh Tự là O loại hình sự nghiệp, bọn họ càng thích tiểu O ngọt ngào mềm mại đáng yêu.

Nhưng Tần Cảnh không cho là như vậy, anh thích loại hình Omega không cần dỗ không cần sủng, cho nên anh đồng ý hôn nhân xứng đôi với Thời Thanh Tự.

Sau khi kết hôn, hai người tương kính như tân, sớm ra khỏi nhà tự đến công ty của mình, đến tối mới về nhà.

Thẳng đến một lần, anh ở trong nhà vệ sinh vô ý đυ.ng phải Omega dáng vẻ như đã khóc một trận, hai mắt đỏ hồng, nước mắt còn treo trên lông mi, nhẹ nhàng rơi xuống dưới đất.

Nhìn thấy anh đi vào, hoảng loạn dùng tay áo lau nước mắt, sau đó không nói một lời mà lướt qua anh đi ra ngoài.

Tần Cảnh không biết Thời Thanh Tự xảy ra chuyện gì, nhưng trong ấn tượng của anh, Omega mỗi ngày chỉ có nhiều nhất là biểu tình lãnh đạm, trên người tản ra hơi thở người sống chớ tới gần, phảng phất như cái gì cũng không thể đẩy, cũng không chuyện gì có thể đẩy ngã được Omega.

Trong lúc nhất thời, anh thế mà không có ngăn đối phương lại hỏi xem đã có chuyện gì xảy ra, đợi lúc anh hồi thần lại, hai người đã tự đến công ty của mình.

Cũng là lần đó, Tần Cảnh mới ý thức được cho dù là Omega bên ngoài có cường thế như thế nào cũng có một mặt yếu ớt.

Cho nên từ sau lần đó, anh sẽ luôn như có như không mà quan sát Omega, dần dần phát hiện những chuyện mà trước kia anh không chú ý tới.

Ví dụ như Thời Thanh Tự lúc không vui, sẽ nhốt mình trong phòng ngủ, lại ví dụ bị nhà đối thủ bắt nạt, sẽ lập tức làm cho công ty nhà đó phá sản.

Nhưng Omega chưa bao giờ đến tìm anh, chuyện này làm cho Tần Cảnh rất buồn rầu.

Anh là Alpha của Thời Thanh Tự, chịu ấm ức không nên lập tức tìm đến Alpha của mình cầu an ủi sao?

Lần này nghe thấy đối phương xảy ra tại nạn lập tức tới bệnh viện, ông trời giống như là chơi đùa anh, hiện tại Thời Thanh Tự sẽ gọi anh là chông, còn biết làm nũng dính người.

Mặc dù không biết tình huống này sẽ tiếp tục duy trì bao lâu, nhưng chỉ cần Omega còn ỷ lại với anh, anh cũng sẽ đối đãi thật tốt với Thời Thanh Tự.

Tần Cảnh nắm tay đối phương, bao bọc trong bàn tay anh, dịu dàng nói, “Có thể về rồi.”

Giây tiếp theo, “Bẹp” một tiếng, Omega hôn mạnh lên mặt anh một cái, hưng phấn đến cả người như sắp bay lên, trên mặt là biểu tình sống động

“Yeah, cuối cùng cũng có thể về nhà.”

Tần Cảnh ngơ ngác mà sờ sờ má còn hơi ướt ướt.

Môi Omega mềm quá, còn mang theo hương khí quả mật đào.

Nếu có thể tới vài cái nữa thì tốt quá.

Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Tần Cảnh hoàn toàn quên mất công ty của mình, dẫn Thời Thanh Tự trực tiếp về thẳng nhà.

Hai người không ngủ cùng nhau, Thời Thanh Tự nhìn phòng mình không có quần áo đồ dùng của Tần Cảnh, cẩn thận hỏi, “Chúng ta cãi nhau sao?”

Theo như cậu thấy, sau khi kết hôn Omega và Alpha là ngủ cùng nhau, dáng vẻ hiện tại chỉ có giải thích duy nhất là bọn họ cãi nhau, cho nên không ngủ cùng nhau.

Tần Cảnh nhất thời nghẹn lời, anh cũng không biết nên giải thích thế nào với Thời Thanh Tự về quan hệ trước mắt của bọn họ.

Chỉ có thể thuận theo đối phương nói, “Ừm, là anh không tốt, tối qua về nhà quá muộn làm em tức giận.”

Thời Thanh Tự đố tới ôm lấy cổ Alpha của mình, cọ cọ cổ anh, thanh âm ngoan mềm mang theo lời xin lỗi.

“Anh bận như vậy, vừa phải làm việc vừa phải ở cùng em, chắc chắn là em vô cớ gây rối cho nên anh mới dọn ra khỏi phòng.”

Omega nghĩ nghĩ bổ sung nói, “Vậy bây giờ anh dọn về đi, em ngủ một mình sẽ sợ.”

“Cái này.....”

“Không thể sao? Anh còn tức giận?”

Omega của anh mời anh ở cùng một phòng, có ngốc mới không đồng ý.

Nhưng Tần Cảnh vẫn còn có điều băn khoăn, Thời Thanh Tự hiện tại là mất trí nhớ mới làm nói như vậy, lỡ như khôi phục lại trí nhớ thì phải làm sao?

Đối phương căn bản không thích anh, nếu như biết anh ở cùng phòng ngủ với cậu nhất định sẽ tức giận.

Anh không chú ý tới đôi mắt Omega nhìn anh dần dần trở nên ấm ức, nước mắt trong suốt đảo quanh hốc mắt, cái miệng phấn nộn cũng mím lại, phảng phất như giây tiếp theo sẽ khóc ngay lập tức.

Thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở, “Chồng, em sai rồi, anh dọn về có được không?”

Tần Cảnh bất thình lình được xin lỗi làm cho ngây ngốc.

Hướng đi phát triển của chuyện này sao càng ngày càng kỳ quái thế?

Nhìn thấy Omega nước mắt sắp tràn mi, Tần Cảnh đầu óc nóng lên lập tức nói, “Dọn! Bây giờ dọn ngay!”