Xuyên Nhanh: Nữ Chính Trà Xanh Bật Hack, Trừng Trị Đám Tra Nam Ra Bã

Chương 20: Thiên Kim Bi Thảm Trong Truyện 18+ (20)

“Ha ha.” Tư Hoài Dụ cười khẽ, nhìn vẻ ngờ nghệch của cô, vừa nhút nhát vừa không có gan.

Anh nói: “Chuyện chồng cháu dám làm, đến lượt cháu thì ngay cả nhìn một cái cũng coi là tội à?”

“Chuyện đó... không giống nhau.” Mặc dù miệng nói vậy, nhưng trong lòng Ôn Nhiễm lại hoàn toàn đồng tình với lời của Tư Hoài Dụ.

Đúng vậy, Tư Ngạn đã dám đưa người về nhà, cô còn phải giữ trinh tiết cho một gã đàn ông tồi tệ hay sao?

“Có gì không giống?” Anh nói: “Tờ giấy chứng nhận kết hôn của các người không phải là hợp đồng bán thân, cháu và cậu ta đều bình đẳng, không có chuyện ai phải chịu đựng ai.”

Ôn Nhiễm đột nhiên ngẩng đầu lên, như thể trước đây chưa từng có ai truyền đạt tư tưởng này cho cô, nhưng sau đó cô cố gắng kéo mình trở lại: “A Ngạn là chồng cháu, tình cảm thì phải chung thủy.”

Cô nói: “Ba mẹ cháu rất yêu thương nhau, họ hạnh phúc cả đời, đó là tình cảm mà cháu hướng tới.”

Tư Hoài Dụ cười nói: “Cháu cũng đã nói rồi, đó là bố mẹ cháu.”

Tình cảm giữa Ôn tổng và vợ ông trong giới hào môn rất hiếm thấy, Tư Hoài Dụ đương nhiên đã nghe qua.

Anh nói: “Trước đây tôi nghe nói Ôn rất yêu vợ, ngay cả khi bà Ôn qua đời nhiều năm cũng không tái hôn.”

Nhắc đến ba mẹ, Ôn Nhiễm theo bản năng cảm thấy buồn bã, đây là cảm xúc của nguyên chủ, cô gật đầu: “Sau khi sinh cháu, sức khỏe mẹ không tốt, ba cháu sợ mẹ vất vả nên không sinh thêm nữa.”

Cô hít mũi nói: “Ba yêu mẹ, cũng yêu cháu.”

Nguyên chủ lớn lên trong một gia đình hạnh phúc và nhận được rất nhiều tình yêu thương, trong nhận thức của cô, hôn nhân của mình cũng nên giống như ba mẹ.

Có chồng yêu thương, có con cái yêu quý.

Nhưng hiện thực luôn tàn khốc, khả năng gặp được người đàn ông tốt còn hiếm hơn trúng xổ số, chỉ dựa vào một mình cô để vun đắp gia đình là không đủ, mà còn cần đối phương phải đồng lòng.

Cho nên sau khi phát hiện Tư Ngạn nɠɵạı ŧìиɧ, cô mới đau khổ vô cùng, thậm chí tuyệt vọng đến mức phát điên.

Lần đầu nghe Ôn Nhiễm nói về gia đình của mình, trong lòng Tư Hoài Dụ nếu nói không xúc động là không thể, anh chưa từng có trải nghiệm ấm áp như vậy.

Ông nội Tư khi còn trẻ có rất nhiều phụ nữ ở bên ngoài, mẹ ruột của anh chỉ là một trong số những người phụ nữ đó, người duy nhất may mắn sinh được con trai.

Các gia đình hào môn đều chú trọng đến việc truyền thừa dòng dõi, sau khi người phụ nữ đó sinh con, nhà họ Tư đã đưa cho bà một số tiền rồi đưa bà ra nước ngoài, Tư Hoài Dụ thậm chí còn không biết mẹ mình là ai, cũng chưa từng gặp mặt.

Từ nhỏ anh đã được bảo mẫu do nhà họ Tư sắp xếp chăm sóc, người cha giàu có đó một năm cũng không gặp được một lần, sau khi được đưa về nhà họ Tư, thứ hai người nói nhiều nhất cũng chỉ là công việc.

“Ting, giá trị hảo cảm của Tư Hoài Dụ +6.”

Tư Hoài Dụ chân thành nói: “Cháu rất may mắn, nhưng thứ cháu muốn, không thể cầu xin được ở Tư Ngạn, thậm chí có thể nói ở hầu hết đàn ông đều không thể cầu xin được.”

Ôn Nhiễm hiểu ý anh, so với hầu hết mọi người, nguyên chủ thực sự rất may mắn, nếu không bị nam nữ chính làm ảnh hưởng đến cuộc đời, “cô” có thể sống rất hạnh phúc.

“Chẳng lẽ chú nhỏ cho rằng trên đời này không có người đàn ông tốt?” Cô dùng giọng điệu nghiêm túc nhất để hỏi ra câu ngớ ngẩn nhất.

Tư Hoài Dụ dựa vào cửa, cười nhìn cô: “Cháu đoán xem tại sao tôi lại nói ra lời như vậy?”

Anh mỉa mai nói: “Tôi cũng là đàn ông mà!”

Anh không dám khẳng định những người khác nhưng đàn ông nhà họ Tư, từng người đều bạc tình, kể cả anh.