Bậc Thầy Trượt Băng Xuyên Sách Làm Vạn Nhân Mê Nằm Thẳng

Chương 17

Lương Thư cảm thấy hài lòng với ngày hôm nay. Anh không buồn quan tâm đến những dòng nước ngầm đang chảy dưới câu lạc bộ Ice Drill. Các vận động viên cùng lứa tuổi sớm muộn gì cũng sẽ gặp nhau trên sân đấu, đến lúc đó phải giải quyết bằng kỹ năng trên tay.

Cửa lại bị gõ, một cái đầu tóc vàng rực ló vào, phía sau còn có một cái đầu nhỏ khác thập thò.

Lương Thư không nhịn được mà bật cười, tính cách của A Liêu Sa thực sự giống với sư đệ nhỏ kiếp trước của anh. Vẻ mặt anh vô thức dịu đi, vẫy tay "Vào chơi đi."

“Lương Thư, cậu thật tốt.” A Liêu Sa dẫn đứa trẻ nhảy lên giường.

“Muốn chơi bài không? Trong phòng tôi không có máy chơi game đâu.”

“Không, có cái này là đủ rồi.” A Liêu Sa móc từ trong lòng ra một chai nước khoáng, hớp một ngụm.

“Vodka à?” Chất lỏng trong chai không có màu, trông cũng không giống nước.

A Liêu Sa cười khúc khích, như một chú gấu con, ngốc nghếch. Hai má ửng đỏ của cậu càng nổi bật hơn.

Đứa trẻ bên cạnh giải thích: "Người quản lý ký túc xá của Ice Drill đặc biệt nghiêm khắc kiểm tra phòng của người R (Nhật), mũi của họ còn nhạy hơn chó. A Liêu Sa đã thử nhiều cách để khử mùi, nhưng đều bị phát hiện. Nhưng quản lý rất tin tưởng người C (Trung Quốc), sẽ không ngửi phòng của anh đâu.”

“Đây là Tina, vận động viên đơn nữ mà nước Nhật kỳ vọng rất nhiều, năm nay vừa mới vào nhóm trẻ.” A Liêu Sa giới thiệu.

Tina có ngoại hình đặc trưng của người Thái Đát, mũi cao, mắt sâu, tóc đen, mắt đen, không chút sợ người lạ.

“Anh Lương Thư, em đã xem video mà A Liêu Sa quay, anh có thể thực hiện cú 3S* bằng tư thế Rippon*, anh có thể dạy em không?” Đôi mắt của Tina sáng lên lấp lánh.

*3S trong trượt băng nghệ thuật là viết tắt của cú nhảy "Triple Salchow" (nhảy ba vòng Salchow). Đây là một cú nhảy phổ biến, trong đó vận động viên sẽ bắt đầu từ cạnh trong của lưỡi trượt chân trái (hoặc chân phải, tùy vào kỹ thuật), xoay ba vòng trên không (1080 độ) và hạ cánh trên cạnh ngoài của lưỡi trượt chân đối diện.

*Tư thế "Rippon" trong trượt băng nghệ thuật là một biến thể của cú nhảy, trong đó vận động viên thực hiện cú nhảy với cả hai tay giơ lên trên đầu khi xoay vòng. Thông thường, trong các cú nhảy tiêu chuẩn, vận động viên chỉ dùng một tay để hỗ trợ việc giữ thăng bằng hoặc không dùng tay. Tư thế Rippon, khi giơ cả hai tay lên, tăng thêm độ khó vì nó đòi hỏi sự kiểm soát cơ thể và thăng bằng nhiều hơn trong quá trình xoay trên không.

“Tina, mới gặp mà đã gọi anh Lương Thư và A Liêu Sa rồi.” A Liêu Sa phản đối.

“Em thực sự rất muốn học tư thế Rippon. Bây giờ độ khó của các vận động viên đơn nữ cũng tương đương nhau, nếu có thể sử dụng tư thế Rippon để tăng điểm cho cú nhảy, em tin mình có thể giành được suất tham gia Thế vận hội lần tới.”

“Tina, điều này không ổn đâu.”

“Được mà, học đi.” Lương Thư trả lời với giọng điệu thoải mái.

“Tina còn nhỏ không hiểu chuyện. Lương Thư, sao có thể tùy tiện truyền tuyệt chiêu cho người khác được?” A Liêu Sa vội nói.

Lương Thư nhặt một quả dưa chuột muối từ chai lên, nhai rôm rốp. “Tina không thi cùng hạng mục với tôi mà. Mà cùng hạng mục thì cũng chẳng có gì là không thể dạy, chỉ là một tư thế khó thôi mà.”

Kiếp trước, Lương Thư đã nắm vững tất cả các cú nhảy bốn vòng bằng tư thế Rippon, nhưng anh không thường xuyên sử dụng. Theo anh, tư thế Rippon chỉ là kỹ thuật dự trữ, cần phải kết hợp với bối cảnh âm nhạc phù hợp để thực hiện. Điểm cộng chỉ là thứ yếu, chủ yếu là vì hiệu ứng nghệ thuật. Nhưng với Tina thì khác. Thời gian đỉnh cao của các vận động viên đơn nữ chỉ có vài năm, nếu có thể nổi bật sớm, sẽ nhanh chóng đứng vững.

A Liêu Sa ôm chầm lấy Lương Thư: "Lương Thư, cậu là thiên thần đến từ vùng đất hứa, trên người có hương vị của sữa và mật ong.” Đôi mắt cậu lấp lánh những giọt nước mắt cảm động.

Lương Thư ngửi ngửi, chỉ ngửi thấy mùi chua và mùi thì là từ quả dưa chuột muối, anh gượng cười, tránh khỏi cái ôm của A Liêu Sa, rồi lại lấy thêm một quả dưa chuột muối.

Tina ngọt ngào dựa vào: "Anh Lương Thư, năm nay anh có tham gia chặng nước Nhật của giải Grand Prix không? Nhà em ở Sochi, thi đấu xong đến nhà em chơi nhé.”

“Giải Grand Prix gì cơ?” Lương Thư không kịp phản ứng. Cấu trúc của các cuộc thi trượt băng nghệ thuật trong cuốn sách này không giống với kiếp trước của anh.

“Anh chưa đăng ký sao? Giải Grand Prix dành cho nhóm trẻ, là cơ hội tốt nhất cho những vận động viên chưa vào nhóm lớn. Năm nay chặng của nước Nhật tổ chức ngay tại quê em.”

A Liêu Sa tiếp lời giải thích: "Đúng vậy, giải đấu cấp A mà các vận động viên nhóm trẻ có thể tham gia chính là Grand Prix nhóm trẻ và Giải vô địch thế giới trẻ đầu năm sau. Grand Prix có sáu chặng, mỗi vận động viên được tham gia tối đa hai chặng. Sau khi kết thúc các chặng, sẽ xếp hạng theo điểm số của vận động viên để chọn ra những người vào vòng chung kết."