Mang Theo Cha Hoàng Đế Tham Gia Chương Trình Thực Tế

Chương 12

Tạ Chiết Nguyệt hơi ngạc nhiên, anh nghĩ mình đến sớm năm phút và gia chủ Hách Liên sẽ đến muộn hơn anh.

Trong quán cà phê vang lên những giai điệu nhẹ nhàng, mùi hương cà phê lan tỏa khắp nơi. Tạ Chiết Nguyệt kéo Hách Liên Quyết đi vào bên trong quán cà phê, những người ngồi sau giá sách cũng nhận ra sự xuất hiện của Tạ Chiết Nguyệt.

"Tổng giám đốc, Tạ Chiết Nguyệt đến rồi." Trợ lý nói nhỏ.

Nói xong, trợ lý lại nhìn về phía Tạ Chiết Nguyệt cách đó mười mấy mét, bóng dáng anh bị giá sách và bàn ghế trong quán cà phê che khuất phần lớn. Nhưng từ góc nhìn lộ ra cũng đủ biết người này rất đẹp, đẹp hơn cả trong ảnh, bỏ xa con ruột nhà họ Thẩm mười con phố.

Trợ lý là người trung thành với Hách Liên Doanh Chu, hắn rất hài lòng với dung mạo của vị phu nhân tương lai, kết hợp với ông chủ của hắn thì đúng là trời sinh một cặp.

Còn khi Hách Liên Doanh Chu nhìn thấy Tạ Chiết Nguyệt thì trong mắt không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó rất nhanh trở lại bình tĩnh.

Cho đến khi Tạ Chiết Nguyệt bước ra từ sau rèm và giá sách trong quán cà phê, mọi người mới nhìn rõ đứa trẻ đi cùng Tạ Chiết Nguyệt, Tạ Chiết Nguyệt cũng nhìn rõ vẻ ngoài của Hách Liên Doanh Chu. Lúc đó, mọi người đều rất kinh ngạc và bốn mắt nhìn nhau.

Tạ Chiết Nguyệt chửi thầm trong lòng, chồng tương lai và cha hoàng đế lại giống nhau đến bảy phần, chỉ có điều cha hoàng đế trông bá đạo hơn. Chồng tương lai thì sắc sảo hơn, dưới khóe mắt còn có một nốt ruồi lệ đỏ tươi, nhưng hai người này đứng cạnh nhau nói không phải ruột thịt thì chẳng ai tin.

Tạ Chiết Nguyệt ngẩn người, Hách Liên Quyết cũng ngẩn người. Hách Liên Doanh Chu đối diện lại giống hắn quá, con ruột cũng không giống đến thế!

Không chỉ Tạ Chiết Nguyệt và Hách Liên Quyết ngẩn người, trong lòng Hách Liên Doanh Chu cũng hơi ngạc nhiên, còn trợ lý phía sau thì tưởng tượng ra một vở kịch đầy kịch tính.

"Tổng giám đốc, đây… đây là con riêng của ngài và phu nhân sao?" Trợ lý không kìm chế được chỉ vào Hách Liên Quyết bên cạnh Tạ Chiết Nguyệt hỏi.

Tạ Chiết Nguyệt nghe vậy vội nói: "Trước hết, đàn ông không thể sinh con."

Giây tiếp theo, trợ lý lại nghĩ ra điều gì đó nói: "Đứa trẻ bên cạnh phu nhân giống ngài như vậy, chẳng lẽ phu nhân đã trộm tϊиɧ ŧяùиɠ của ngài rồi…"

"Anh đừng nói bậy, tôi không phải, tôi không có!" Tạ Chiết Nguyệt lập tức phủ nhận ba lần. Có quỷ mới biết tại sao ba của anh, nam chính trong truyện quyền mưu lại giống Hách Liên Doanh Chu đến vậy, chẳng lẽ vì đều mang họ Hách Liên?

Còn Hách Liên Doanh Chu ngồi đó cũng không khỏi xoa trán nhìn trợ lý của mình, vừa giống như chế giễu vừa giống như mỉa mai nói: "Cậu biah giỏi như vậy tại sao không đi làm biên kịch đi?"

Hách Liên Doanh Chu có thể khẳng định hắn không có con riêng, cũng không có ai có thể trộm tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn. Dù có trộm tϊиɧ ŧяùиɠ sinh con, mục đích cũng là vì tiền của nhà họ Hách Liên, ít nhất sau khi phát hiện mang thai sẽ đến nhà họ Hách Liên đòi tiền chứ không phải đợi đến khi đứa trẻ ba tuổi mới được người khác nhận nuôi.

Nghĩ vậy, Hách Liên Doanh Chu liếc nhìn Hách Liên Quyết một cái, chắc là con riêng của một người anh em họ nào đó lưu lạc bên ngoài.

Sau khi bảo trợ lý bên cạnh im lặng, Hách Liên Doanh Chu nhìn về phía Tạ Chiết Nguyệt và nói: "Lại đây ngồi đi."

Tạ Chiết Nguyệt vội vàng bế Hách Liên Quyết lên ghế, sau đó tự mình ngồi xuống.

Khi Tạ Chiết Nguyệt ngồi xuống, trợ lý phía sau Hách Liên Doanh Chu nhanh chóng đưa hợp đồng đã chuẩn bị sẵn cho Tạ Chiết Nguyệt.

Ngồi đối diện với Tạ Chiết Nguyệt, Hách Liên Doanh Chu nhìn Tạ Chiết Nguyệt đang xem hợp đồng và nói: "Năm năm sau, tôi sẽ tuyên bố chúng ta ly hôn vì tình cảm rạn nứt. Để bù đắp, tôi sẽ cho cậu năm căn nhà ở Yến Kinh và Hải Thành cùng với năm mươi triệu nhân dân tệ tiền trợ cấp."

"Trong thời gian cậu làm vợ tôi, tôi sẽ cho cậu tiền tiêu vặt hàng tháng, những món đồ xa xỉ cậu mua cũng có thể mang đi sau khi ly hôn."

"Nhưng tôi không muốn cậu xuất hiện trước mặt mọi người với tư cách là vợ tôi."

Nói xong, trợ lý bên cạnh Hách Liên Doanh Chu lên tiếng: "Những điều kiện này đối với cậu đã đủ tốt rồi. "

Ý trong lời nói là muốn Tạ Chiết Nguyệt biết điều mà chấp nhận.

Nghe những lời này, Hách Liên Quyết không kìm chế được nắm chặt tay, ngay lập tức không còn thiện cảm với Hách Liên Doanh Chu nữa. Con trai của hắn cũng xứng đáng để tên đó ghét bỏ sao?

Nhưng Tạ Chiết Nguyệt lại chăm chú nhìn vào hợp đồng trước mặt, nhíu mày. Khi họ nghĩ rằng Tạ Chiết Nguyệt sẽ tham lam vô độ, Tạ Chiết Nguyệt ngẩng đầu lên: "Hợp đồng rất tốt, rất có lợi cho tôi nhưng nó có hiệu lực pháp lý không?"

Nghe vậy, trợ lý bên cạnh Hách Liên Doanh Chu ngẩn ra, hình như loại hợp đồng hôn nhân này không có hiệu lực pháp lý.

Chỉ thấy Hách Liên Doanh Chu nói: "Nếu cậu không yên tâm, tôi có thể chuyển ngay giấy chứng nhận quyền sở hữu năm căn nhà đó sang tên cậu. Một triệu nhân dân tệ trong số năm mươi triệu nhân dân tệ cũng có thể chuyển trước cho cậu."