Mang Theo Cha Hoàng Đế Tham Gia Chương Trình Thực Tế

Chương 9

Hách Liên Doanh Chu lấy khăn lau tay nói: "Không sao, chỉ cần là người nhà họ Thẩm là được."

Dù sao cưới ai cũng là cưới, hắn chỉ nghe mệnh lệnh và cưới một bức tượng về trưng bày trong nhà mà thôi. Hách Liên Doanh Chu híp mắt thờ ơ thầm nghĩ.

"Nói với nhà họ Thẩm, ngày mai đi đăng ký kết hôn, đừng lãng phí thời gian."

-

Nhận được phản hồi từ nhà họ Hách Liên, Thẩm An lộ ra vài phần vui mừng, tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống. Sau đó, hắn ta nhìn Thẩm Hà và bà Thẩm trước mặt nói: "Nhà họ Hách Liên đã đồng ý rồi, Tiểu Dung không cần phải gả vào nhà họ Hách Liên nữa, em ấy có thể tập trung vào sự nghiệp của mình trong giới giải trí."

Thẩm Hà thở phào nhẹ nhõm, may mắn vì không phải đưa con trai mình vào đó mà không được lợi lộc gì. Bà Thẩm tuy vui mừng nhưng lại tiếc nuối hai chiếc vòng ngọc Đế v

Vương Lục.

Thẩm Hà nói: "Em hãy thu dọn hai chiếc vòng và những thứ khác của người phụ nữ đó để lại giao cho Thẩm An. Khi Tạ Chiết Nguyệt và người nhà họ Hách Liên nhận giấy chứng nhận, để Tiểu An đưa chúng đi."

Thẩm Hà không quá quan tâm đến hai chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục, vì Tɧẩʍ ɖυng Tâm là một idol nổi tiếng đã mang lại nhiều lợi ích và quảng bá cho nhà họ Thẩm. Lợi ích mà con trai ông ta mang lại còn nhiều hơn hai chiếc vòng đó.

"Được." Bà Thẩm miễn cưỡng đáp.

Sau khi mọi người rời đi, bà Thẩm trở về phòng mình. Bà lấy hai chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục từ hộp trang sức ra và cẩn thận lau chùi bằng vải mềm, trong lòng đầy tiếc nuối.

Hai chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục này thực sự phù hợp với tuổi của bà ta. Nếu phải đưa đi, tìm một cái thay thế sẽ rất khó, Thẩm Hà cũng chưa chắc đã chịu bỏ ra hơn một trăm triệu để mua trang sức cho bà ta.

Người quản gia đã theo Thẩm phu nhân nhiều năm thấy vậy không khỏi lên tiếng: "Nếu phu nhân tiếc thì làm giả một cái gửi qua đó."

"Giả?" Bà Thẩm ngạc nhiên.

Người quản gia nói tiếp: "Dù sao khi nhận nuôi Tạ Chiết Nguyệt, mẹ cậu ta bệnh nặng sắp chết, trong nhà cũng không có gì quý giá. Trong di vật của mẹ cậu ta có hai chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục giả cũng hợp lý."

"Nếu chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục này là thật, tại sao mẹ cậu ta không bán đi lấy tiền chữa bệnh?" Người quản gia khinh thường nói.

Bà Thẩm nghe vậy thấy rất có lý, lập tức bảo người quản gia mua một chiếc vòng giả vài trăm nghìn bỏ vào hộp gỗ của mẹ Tạ Chiết Nguyệt để lại. Trong hộp gỗ đó ngoài hai chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục còn có một chiếc khóa trường mệnh bằng bạc cũ và vài bức thư đã ố vàng không biết của ai để lại, đều là những thứ không đáng giá, bà Thẩm cũng không định chiếm đoạt.

"Đưa cái này cho Thẩm An." Bà Thẩm cất kỹ hai chiếc vòng ngọc Đế Vương Lục thật rồi đưa hộp cho người quản gia.

Ở phía bên kia, Tạ Chiết Nguyệt dẫn Hạ Liên Quyết về căn hộ của mình rồi bắt đầu chơi game, vừa chơi vừa chỉ huy Hách Liên Quyết làm việc nhà.

"Con trai, bật robot hút bụi lên." Tạ Chiết Nguyệt nằm dài trên sofa vừa chơi game vừa nói.

"Dọn rác đi."

"Đem quần áo mới mua bỏ vào máy giặt giặt đi."

"Phơi quần áo, con biết dùng giàn phơi lên xuống không?"

Hách Liên Quyết làm đến cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hắn ném khăn lau trong tay xuống đất, sau đó chỉ vào mũi Tạ Chiết Nguyệt mắng: "Sao con lười quá vậy? Chuyện gì con cũng để ba làm, con còn nhớ rõ ta là ba con không?"

Tạ Chiết Nguyệt nhìn Hách Liên Quyết ba tuổi rưỡi cười lạnh một tiếng: "Đầu tiên, ba bây giờ và con không có bất kỳ quan hệ huyết thống. Sau đó, ba bây giờ là con của con, con là ba của ba. Cuối cùng, ba lúc trước để cho con làm việc chính là theo lý thường phải làm."

Hách Liên Quyết trợn mắt nín thở nhìn Tạ Chiết Nguyệt, chờ hắn trở lại Đại Chu, hắn nhất định phải cho cái đứa bất hiếu tử này một danh hiệu độc ác! Hoặc là chờ hắn lớn lên, hắn nhất định phải đẩy đứa con bất hiếu này xuống đất đánh nó!

"Mau đi làm việc, hôm nay ba ăn ba cây kem đắt đỏ của con." Tạ Chiết Nguyệt dùng đôi chân dài đạp một cái trúng mông của Hách Liên Quyết, "Không làm việc hôm nay không có cơm tối ăn."

Nói xong, bụng Hách Liên Quyết kêu một tiếng, hắn nhịn không được vuốt bụng của mình. Là Hoàng đế Đại Chu hắn chưa bao giờ phải chịu đựng như thế này!

Lúc này, chuông cửa vang lên, thanh niên giao hàng đứng ở ngoài cửa hô to một tiếng: "Giao hàng!"

"Đi lấy đồ ăn đi." Tạ Chiết Nguyệt dùng chân đá vào mông Hách Liên Quyết thúc giục.

Hách Liên Quyết sẽ không gây khó dễ cho bụng mình, quay đầu giẫm dép đi lấy đồ ăn bên ngoài, rồi đặt từng phần đồ ăn Tạ Chiết Nguyệt đã gọi lên bàn.

Cũng chính lúc này, Tạ Chiết Nguyệt mới di chuyển cơ thể của mình, từ sô pha ngồi xuống trước bàn.

Hách Liên Quyết nhìn bộ dáng lười nhác của Tạ Chiết Nguyệt nói: "Con cứ tiếp tục như vậy võ công sớm muộn gì cũng hoang phế, không bao lâu nữa ba có thể đánh bại con."

-

Editor: Cảm ơn các bạn đã đề cử cho truyện ạ! Vì được đề cử hơn 100k ánh kim nên 10h tối nay mình sẽ đăng thêm hai chương tặng các bạn. Các bạn nhớ đón đọc nha!