Đương Nhi Tử Xuyên Thành Lão Tử (Khi Con Thành Cha)

Chương 5

Chương 5
Kể từ khi biết bọn Sirius thả sên vào vạc Snape làm hại Snape thiếu chút nữa bị mù, những ngày này, James muốn tìm cơ hội xin lỗi Snape, không chỉ một việc đó mà còn rất nhiều chuyện cũ, James đã làm rất nhiều rất nhiều chuyện có lỗi với Snape… Thậm chí James còn không biết nên mở miệng như thế nào.

Một mình bực bội đi trong khu rừng chồng chất tuyết, bên ngoài ánh mặt trờichói mắt, James yên tĩnh ngồi xuống. Không chỉ có Snape, còn có càng nhiều chuyện đau đầu quanh quẩn trong lòng, Lily, Voldemort, Albus, nhóm đạo tặc, tử thần thực tử… Làm thế nào để ngăn cản hết thảy? James mê mang…

Đúng vậy, thật sự là Harry… vui mừng khi linh hồn xuyên qua, cho rằng trở về là tốt rồi rồi, Harry cho rằng mình có khả năng thay đổi kết cục. Nhưng thay đổi như thế nào? Harry không có đầu mối. Harry nhất định phải nghĩ biện pháp kết thúc ân oán giữa Snape và nhóm đạo tặc, sau đó còn phải ngăn cản Snape gia nhập tử thần thực tử. Snape gia nhập tử thần thực tử có một nguyên nhân rất lớn là bị nhóm đạo tặc bức, bị Lily quyết liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Hơn nữa, hiện tại là thời kì Voldemort cường thịnh nhất, muốn đối phó hắn cũng không dễ dàng. Cũng may mình biết rõ tất cả trường sinh linh giá và những trường sinh linh giá còn chưa kịp chế tác cho nên phần thắng cũng không phải là không có…

Bây giờ còn có một vấn đề càng thêm nghiêm trọng, có liên quan tới Lily. Nếu như không theo đuổi Lily, vậy Harry Potter xuất hiện thế nàp? Cậu bé đả bại chúa tể hắc ám trong lời tiên tri nên làm cái gì bây giờ? Đây là một vấn đề gà đẻ trứng, trứng sinh gà. Nhưng nếu như theo đuổi Lily… A, Merlin, nghĩ cũng cảm thấy đáng sợ! Làm sao có thể sinh ra cái gì với mẹ của mình a!

James bên này đang thần kinh nghĩ, đằng sau khu rừng nhỏ truyền đến tiếng đối thoại, có giọng nói quen tai, James vểnh tai lắng nghe, hiếu kỳ đẩy ra một chạc cây chất đầy tuyết đọng, nhìn sang…

“Severus, cậu phải trông thấy ánh mặt trời biết không, cậu không thể suốt ngày ở trong phòng a.”

Cô gái tóc đỏ đi phía trước, sau lưng là một cậu bé cao gầy, tóc đầy dầu, một cái mũi to, sắc mặt tái nhợt, y phục có chút cũ nát, trong tay ôm một đống sách, giống như có thể đè thân thể đơn bạc kia. Hai người ngồi ở trên bậc thang nói chuyện, hình ảnh rất hòa hài.

“Lily, mình đang chuẩn bị cho cuộc thi O. W. Ls, gần đây bận đến choáng váng rồi.” Snape xoa thái dương.

“Thành tích của cậu đã rất tốt rồi, nhưng không có khả năng toàn bộ đều cầm O a.” Lily cảm thấy Severus học thế này là đang khiêu chiến cực hạn của nhân loại.

“Tại sao lại không chứ, tôi muốn thử xem.” Snape ôm mục đích này, toàn bộ các môn học đều cầm O, đây là mục tiêu cậu định ra cho mình. Đồng thời, Snape cũng rất cảm ơn người sáng lập cái cuộc thi này không thiết lập hạng mục khảo hạch kĩ năng bay, bằng không giấc mơ tất cả cầm O khẳng định không có cách nào thực hiện… Có trời mới biết cậu chán ghét cưỡi chổi thế nào.

Lily có chút do dự chuyện mình muốn nói, lại giống như đang cố gắng tổ chức ngôn ngữ, nghĩ nửa ngày rồi chần chừ mở miệng.

“Severus, gần đây mình mới biết, lần trước vạc cậu nổ là vì Black thả con sên vào trong vạc, bọn họ cảm thấy cậu làm hư chổi của Potter.”

“Tôi không có!” Nghe vậy, Snape bỗng nhiên kích động.

“Mình không làm hỏng cái chổi của cậu ta!”

“Lily, ngay cả cậu cũng hiểu lầm mình sao?” Chủ nghĩa cực đoan của Snape lại bạo phát.

“Mình biết rõ cậu không làm vậy.” Lily vội vàng giải thích.

“Mình chỉ trần thuật chuyện đã trải qua, cậu đừng luôn xuyên tạc lời của người khác được không.” Lily bất đắc dĩ thở dài.

Nghe vậy Snape biết mình quá kích động, cảm xúc bình phục lại, hối hận, Lily sẽ không giận chứ?

“…Xin lỗi…”

“Được rồi…” Lily cảm thấy gần đây Snape càng ngày càng cổ quái, cả ngày ở cùng những những người thích nghệ thuật hắc ám, cô cũng không biết Sev đang nghĩ gì.

Nghe đến đó, James yên tĩnh đi, có thể nhìn ra được, hiện tại Snape và Lily mặc dù có chút mâu thuẫn nhỏ nhưng là còn xa chưa đến quyết liệt. Bây giờ là tháng 1, chuyện phát sinh vào tháng 6 nhất định phải ngăn cản, có lẽ không có chuyện kia, Snape cũng sẽ không gia nhập tử thần thực tử, đúng vậy, nếu như Lily mở miệng khuyên can, Snape nhất định sẽ nghe.

Hoặc là, không có mình tham gia, Snape và Lily sẽ thành người yêu? James lắc đầu, cố gắng xem nhẹ ý nghĩ này mang đến áp lực cổ quái trong lòng mình. Trong lòng của Harry vẫn có khúc mắc, cậu biết rõ mất đi Lily đối với Snape mà nói là như thế nào, không chỉ đau khi mất đi người yêu, ngẫu nhiên tưởng niệm, với Snape, mất đi Lily chẳng khác nào mất đi tất cả… Ngay cả tính mạng cũng không còn ý nghĩa… Cho nên… Cho nên mình nên buông tay… Để Snape và Lily…

James thở dài, cậu vẫn muốn làm chút gì đó cho Snape, bởi vì mình thiếu Snape.

Học lịch sử pháp thuật, lại là một môn học đau đầu làm người khác phiền, cố gắng đợi cho tiếng chuông tan học vang lên, các học sinh nhao nhao thu dọn đồ đạc ý định đi ăn cơm trưa. James đem nhét sách vở vào trong cặp rất nhanh, đi theo biển người ra ngoài, mắt sắc tìm được Snape và Lily trong đám người. Bỗng nhiên dũng khí không biết từ chỗ nào dâng lên, cậu hô lên.

“Đợi một chút!” James chạy chậm đuổi tới.

Lily xoay người, thấy người đến là James thì lập tức không vui nhăn mày, người này lại có ý định làm cái gì?

“Mày có chuyện gì không?” Nói chuyện là Snape, trong tiếng nói âm trầm tràn đầy cảnh giác, như một dã thú bảo vệ chim non ngăn trước mặt Lily.

Thấy phản ứng của hai người kia, James dở khóc dở cười, mình thật sự kém như vậy sao? Nhìn chung quanh, bỗng nhiên James kéo cánh tay Snape.

“Tôi có lời nói cho cậu biết.” James tươi cười mang theo ánh mặt trời nói.

Snape nhìn động tác của James ngẩn người, nói? Bọn họ có lời gì có thể nói sao?

“James! Cậu lại muốn bắt bạt người khác sao?” Lily cũng cảnh giác, không thể không nói James thật là một người không được yêu thích a.

“Không phải, các cậu đừng nghĩ tôi hư hỏng như vậy được không.” James bất đắc dĩ cười nói.

“Tôi chỉ có muốn tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện mà thôi… Tôi, tôi muốn giảng hòa với Snape.” James tung một quả bom nặng tấn đi, trực tiếp làm nổ bay Snape và Lily.

“Giảng hòa?” Snape nghe vậy lập tức như là thoát khỏi vi khuẩn hất tay James ra.

“Tao với mày chưa từng hữu hảo, cũng không thể hữu hảo.” Đôi mắt Snape luôn trống rỗng giờ phút này như được rót vào sức sống, như là nam châm tràn đầy ánh sáng chói mắt.

“Severus, tôi thật tâm muốn giảng hòa, hơn nữa xin lỗi vì chính tôi đã từng vô lễ.” James chân thành nói.

“Không có khả năng!” Snape quyết đoán kiên định, phẫn hận với James Potter biểu hiện đầy đủ ở mỗi một động tác và biểu lộ.

“Mày cho rằng mày là ai?” Tức giận làm khuôn mặt Snape luôn tái nhợt khó được hiện ra màu đỏ.

“Potter vĩ đại, tất cả mọi người nên quỳ gối dưới bàn chân thè lưỡi ra liếʍ ngón chân của mày sao? Mày nói giảng hòa thì tao nên giống chó rung đùi đắc ý vẫy đuôi sao. Potter, tao quá cảm động, cần tao rơi nước mắt sao?” Snape lại tức giận đến bật cười.

“Mày cho rằng tao sẽ nhận cái mày bố thí, cho mày ở trước mặt một cô gái làm thánh, bộ dạng trang điểm xinh đẹp giống một con khổng tước (công) động dục đong đưa mở đuôi đuổi theo phía sau mông giống cái ngửi sao! Mang theo cái giảng hòa quái quỷ của mày đi đi, chỉ cần mày mở miệng tao đã thấy mùi hôi ngút trời, vì thế tao khả dĩ nhả một trăm năm!” Snape cắn răng nói rồi kéo Lily nhanh chóng bỏ đi.(câu cuối cùng ta cũng ko hiểu)

Tiếng Snape tức giận truyền thật xa thật xa, tất cả mọi người trên hành lang đều ngừng lại nhìn xem hình ảnh khϊếp sợ này, nhất thời, chung quanh lặng ngắt, yên tĩnh đến mức ngay cả một cái kim rơi xuống cũng có thể nghe được.

James ngây ngốc đứng ở đó, trong yên lặng, khóe miệng bắt đầu chậm rãi cong lên, toàn thân run rẩy không tự chủ được.

Loại châm chọc này, loại châm chọc chỉ có Snape mới có thể nói ra khỏi miệng, liên tục, hoa lệ uyển chuyển, quả thực… Quá thoải mái rồi! Phảng phất tóc gáy đều dựng lên, phảng phất từ trong nước hít thở không thông về tới đất liền, từng ngụm từng ngụm hô hấp lấy không khí mới lạ. James mỹ mãn nhắm mắt lại, đã ghiền! Quá nghiện rồi! Rất lâu không nghe được tiếng châm chọc đã ghiền như vậy. (Dạ bé Har là M)

“Yes!” Tiếng gầm hưng phấn truyền ra, James dùng sức nắm tay nâng lên như là bắt được Golden Snitch.

“Chính là cảm giác này!” James thất thần nhìn Snape đi, đã bao lâu không nghe được tiếng châm chọc dao động tâm hồn như vậy rồi, vì đó là Snape nói, Harry cho rằng đời này cũng không nghe được nữa, phảng phất linh hồn cũng run rẩy.

Sirius khó có thể tin chớp mắt mấy cái, đã xong đã xong, thế giới sụp đổ rồi, James điên rồi! James thực sự điên rồi!