Anh Trai Thần Cấp

Chương 96: Không Thể Diễn Tả

Đăng nốt chap này cho anh em, tuần sau hơi bận nên không biết có ra cháp được không nữa! Qua tuần sau sẽ bạo chương nha các đồng đạo.

Lưng quần Long chậm rãi bị tay nữ nhân kia kéo xuống, Long vội vã đánh trống lảng : " A khoan đã!"

"Sao vậy...muốn ta làm nhanh hơn à? Bình tĩnh."

"A thực ra ta muốn hỏi tên của tỷ tỷ, dù gì đây cũng là lần đầu của ta." Long đảo mắt bốc phét, thực ra là để câu giờ.

"Tên sao? Thôi thì ta đây sẽ đáp ứng ngươi, nhưng ta không có tên haha." Nữ nhân kia cười khoái trá rồi kéo bỏ lớp bịt mặt để lộ ra dung nhan không tầm thường. Lưng quần Long đã hoàn toàn bị kéo xuống và khúc thịt bật ra ngoài, kích thước 12cm đầy gân guốc nhìn mà phát thèm. Là do tác dụng của Hoàng Kỳ Tẩm Bổ nên kích thước dươиɠ ѵậŧ hắn to hơn trước, nhìn cái thứ kia mà nữ nhân thèm khát liếʍ môi sau đó há miệng ngậm lấy khúc thịt.

"Hự!"

Long phải công nhận kĩ năng thổi kèn của nữ nhân này rất lợi hại, hơn cả Diệp Thanh hay Tuyết. Có lẽ do kinh nghiệm lâu năm, Long thả lỏng cơ thể mặc dù theo tình hình hiện tại là hắn bị người ta cho uống kí©ɧ ɖụ© rồi hϊếp da^ʍ. Thay vì lo lắng như hồi nãy thì giờ hắn thấy ổn hơn nhiều.

"Ôh...tuyệt vời!" Hắn bật ra tiếng khen ngợi, làm nữ nhân kia có chút bất ngờ mà càng bú ʍúŧ hăng say hơn. Nàng liếʍ dọc thân dươиɠ ѵậŧ cho nó ướt đẫm nước miếng trở lên bóng bẩy, sau đó ngậm phần gốc dươиɠ ѵậŧ rồi nhấm nháp bờ môi như kiểu ăn kem làm Long rùng mình thích thú.

"Sao hả...thấy kĩ năng của ta tốt chứ?" Nữ nhân kia ngước mắt lên dâʍ đãиɠ hỏi.

"Bình thường!" Long mặt không biến tấu dửng dưng nói, biểu hiện như vậy nhưng thực ra là đang sướиɠ vờ lờ khi được người đẹp tự nguyện thổi kèn giữa rừng thiêng nước độc.

Nữ nhân kia có chút tức giận nói : " Chưa nam nhân nào có thể cầm cự được quá 3 phút trước kĩ năng của ta...để xem nhóc con chịu được bao lâu!" nói rồi nữ nhân kia vén mài tóc sang bên để dễ dàng bú hơn. Miệng xinh ngậm trọn đầu khấc, cái lưỡi linh hoạt lướt quanh đem phần da đầu luồn lách các kiểu. Làm như vậy được vài phút thì nữ nhân liền đổi kiểu, bỏ qua phần thân dươиɠ ѵậŧ mà tấn công phần bìu bái của hắn.

"Âu...zi..a!" Long phấn kích thốt ra, hắn là lần đầu được người khác kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai hòn ngọc này, cảm giác cứ lâng lâng khó tả và vô cùng mãn nhãn.

Còn về phía nữ nhân kia, nàng thực sự gặp đối thủ đáng gờm nhất từ trước tới nay. Cảm giác nhục nhã khi tự nhận mình có kĩ năng thổi kèn vô địch thiên hạ nhưng lại không thể làm một thằng nhóc xuất tinh, nếu các tỷ muội của nàng mà biết được thì chỉ có nước đào lỗ chui xuống đất cho đỡ mất mặt. Chính vì vậy nàng càng cố gắng thêm nữa, dùng chiếc miệng xinh cùng chiếc lưỡi dảo hoạt liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ khắp thân dươиɠ ѵậŧ rồi đến bìu dái nhưng tới 30 phút mà Long vẫn chưa có dấu hiệu xuất tinh.

"Nào...tiểu đệ đệ ngoan, cho cái thứ chất lỏng kia ra ngoài nào." Nữ nhân này không còn cách nào khác, bèn dùng mồm mép khẩu da^ʍ, đôi tay xục lên xục xuống dươиɠ ѵậŧ bóng lưỡng của Long.

Long hít hà phê pha, trải qua hai kiếp người, kinh nghiệm chuyện kiềm chế sung sướиɠ đã được hắn luyện tới mức trời long đất lở. Cảm giác sung sướиɠ của nữ nhân này mang lại là rất cao vì thế hắn muốn kéo dài để hưởng thụ, nay thấy nữ nhân này đang có dấu hiệu đầu hàng thì liền mở miệng ra điều kiện : " Phục rồi sao? Muốn tiểu đệ đây ra cũng đơn giản thôi...hứa không được gϊếŧ ta thì ta ra."

Nữ nhân kia sắc mặt đại biến thầm nghiến răng : " Thằng nhóc chết bằm! Nếu không phải vì tu luyện thì ta sớm cắt khúc thịt này của ngươi rồi." tuy nhiên vẫn cần phải lấy được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Long vì mục đích cá nhân nên nàng liền đồng ý với điều kiện của hắn dù chắc rằng sau khi lấy được tϊиɧ ɖϊ©h͙ thì hắn sẽ phải chết.

"Được! Tiểu đệ đệ....ta sẽ giữ lời với đệ." Nữ nhân mỉm cười lẳиɠ ɭơ nói.

Long nhẹ dạ cả tin, hắn không kìm chế bản thân nữa mà xuất tinh ào ạt theo những lần xục tay điệu nghệ của nữ nhân kia, nhanh như chớp những giọt tinh hoa quý giá kia bị hứng lấy bởi một chiếc lọ trong tay nữ nhân, sau khi xả đạn thì Long thở phào sảng khoái.

Nữ nhân kia xục cho ra bằng hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi đóng chiếc lọ lại cất trong người, sau đó những sợi dây leo thả Long xuống đất. Nhưng khi Long còn chưa kịp vui mừng thì nữ nhân kia đã lao tới bóp cổ hắn dí xuống đất.

"Ngươi định nuốt lời?...đàn bà là những niềm đau!" Long run lẩy bẩy nói, hắn bị khống chế không thể phản kháng.

"Giờ mới biết sao cậu bé...để tỷ tỷ đây tiễn ngươi lên đường." Nữ nhân kia liếʍ môi, lập tức hai chiếc răng nanh nhọn hoắt mọc ra từ miệng, trên trán của nàng xuất hiện hai con mắt bé hơn so với hai con mắt ban đầu vị trí cân xứng. Cánh tay trở lên dài và cứng hơn cùng màu đen huyền bí, phía sau mông là một phần thân nhện kích thước bằng một con bò sữa với 8 chiếc chân dài nhọn hoắt, một loài linh thú Tứ Giai cao cấp của rừng sương mù có tên là Độc Chu Hoàng.

Linh thú thường tới Ngũ Giai mới có khả năng hóa hình người nhưng riêng Độc Chu Hoàng có thể làm điều này khi ở Tứ Giai nhờ ngay từ bé đã ăn một số loại thảo dược đặc biệt pha chế với nhau.

Long sợ xanh mặt, ai ngờ đâu một nữ nhân xinh đẹp vậy lại là hóa hình của một con quái vật xấu xí ghê tởm. Dù nét mặt vẫn có gì đó của con người nhưng thực sự rất đáng sợ, nếu không phải Long là tín đồ phim kinh dị thì hắn đã ngất từ sớm rồi.

Sau khi biến hình xong, Độc Chu Hoàng le cái lưỡi ra liếʍ nhẹ nhẹ lên mặt Long rồi nói : " Hêy thật là tiếc cho cái nhan sắc phi giới tính này, nhưng dù sao ngươi cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình là cung cấp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho ta...ta sẽ đặc cách cho ngươi chọn cách thức chết, một là ta tiêm độc vào cơ thể ngươi đợi nó phá hủy hết lục phủ ngũ tạng rồi ăn thịt...hay là muốn ta ăn thịt ngươi ngay bây giờ?"

"Ặc! Sao tỷ tỷ nói thả ta đi mà? Đàn bà lật mặt nhanh vậy sao?" Long run rẫy.

"Ờ đúng vậy đó!" Độc Chu Hoàng đắc ý nói, sau đó đưa cánh tay vừa nãy xục dươиɠ ѵậŧ cho Long lên nhìn một vệt nhỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn còn vương lại trên đầu ngón tay, nàng khép hờ cả 4 con mắt lại le lưỡi ra liếʍ lấy chút đó.

"Xong đời mình rồi! Có ai tới cứu mạng không? Tao là Main chính mà...không thể chết yểu như này được!"

Long run rẩy khép chặt đôi mắt chờ đợi một cái chết đau đớn, nhưng đợi mãi mà không thấy độnh thái gì từ phía Độc Chu Hoàng thì hé mắt ra xem.

Lúc này Độc Chu Hoàng vừa nếm xong tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Long, nét mặt có chút thay đổi. Độc Chu Hoàng là một loài linh thú trung giai có hình dạng của một con nhện đen khổng lồ, phần mông và chân là của nhện nhưng phần đầu là cả một cái cơ thể người có mặc hoặc không mặc đồ tùy thuộc vào sử thích cá nhân. Hai phần này có màu da tách biệt bởi phần trên vẫn là làn da mềm mại của một thiếu nữ nhưng phần dưới lại là lớp vỏ ngoài của nhện màu đen.

Loài này đa phần mà giới tính nữ với cách thức tu luyện kì lạ là lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ con đực của bất kì loài nào chúng lấy được đem hấp thụ. Thường thì con mồi sau khi bị lấy cạn tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ hoặc là bị ăn thịt hoặc là bị bắt về tổ nuôi dưỡng như một cỗ máy sản xuất tϊиɧ ɖϊ©h͙ miễn phí. Mỗi thành viên trong tộc loài đều có khả năng thổi kèn thượng thừa, bài sơn đảo hải.

Độc Chu Hoàng đầu óc đang nghĩ tới mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nàng vừa nếm, nó rất khác so với tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ nàng từng nếm. Mùi vị béo ngậy cùng mùi thơm đặc trưng, nó là xếp vào loại tϊиɧ ŧяùиɠ siêu cấp hoặc đúng hơn là siêu tϊиɧ ŧяùиɠ. Mà một khi nếm được nó rồi thì rất khó bỏ, hơn nữa có quy định là nếu tìm được ai đó sở hữu siêu tϊиɧ ŧяùиɠ thì nhất định không được gϊếŧ mà phải đưa về hang bằng mọi giá.

Ý định ăn thịt Long tiêu tan, Độc Chu Hoàng trở lại hình dạng nữ nhân bình thường sau một quá trình biến đổi ngược. Tay ngọc khẽ đặt lên má Long, hai vầng trán chạm vào nhau làm Long vô cùng bất ngờ thầm nghĩ : " Ả ta bị say tϊиɧ ŧяùиɠ của mình rồi sao?"

Cử chỉ hết sức ân cần của Độc Chu Hoàng dành cho Long không phải giả tạo mà vì nàng đã tìm được người đàn ông của đời mình chỉ vì một lần duy nhất nếm tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn ta.

"Ta xin lỗi vì tất cả những hành động xấu hổ đã làm với chàng! Nguyện lấy thân thể này báo đáp suốt đời." Độc Chu Hoàng môi hồng khẽ mở, nhẹ nhàng hối lỗi.

"Ặc! Tiểu đệ nào giám...tỷ tỷ thả cho đệ đi là ơn huệ lớn nhất rồi." Long thở phào nhẹ nhõm nói, không ngờ có ngày chính tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn lại cứu mạng hắn. Đứng dậy phủi hết bụi bẩn trên người, Long e dè lùi lại nói : " Thôi không làm phiền tỷ tỷ nữa tiểu đệ xin cáo từ!"

"Đi đâu? Chàng giờ là của ta rồi...mau về tổ với ta nào." Độc Chu Hoàng liếʍ môi nói, tạo ra vô vàn sợi dây leo trói Long thành một cuộn rồi đem về hang không cho hắn một chút phản ứng.

Ưm!...ưm!.....ưm!

Long bị bịt kín cả miệng không thể nói hay la hét cũng không thể dãy giụa, sau đó còn bị Độc Chu Hoàng nhe răng cắn một cái vào cổ làm cho bất tỉnh nhân sự.

Độc Chu Hoàng về tới hang, hang của nàng nằm trong một hang đá bên ngoài toàn là rễ cây khó phát hiện. Mang Long vào trong thì cũng là lúc những rễ cây kia khép chặt lại tránh kẻ thù tấn công.

"Thất Muội về rồi đấy à?" Một giọng nói ngọt ngào nhưng không kém phần chua ngoa vang lên từ phía sâu trong động, rồi từ trong ánh nến mập mờ có một hình thù nhện to lớn xuất hiện. Là một hình dạng giống với Độc Chu Hoàng khi trở về hình dáng thật, nửa thân trên là người nhưng phần dưới lại là nhện.

"Tam tỷ! Không phải tỷ đang bế quan sao?"

Xét Độc Chu Hoàng là tên tộc loài, còn lại 7 cá thể tồn tại trong khu rừng này. Tất cả là cùng một mẹ sinh ra và có thứ tự nhất định, Độc Chu Hoàng vừa thổi kèn Long và mang hắn về đây là nhỏ tuổi nhất.

"Ta bế quan xong rồi, thực lực vừa tiến vào Ngũ Giai và đang cần thời gian để làm quen, Thất Muội đem gì về vậy?" Độc Chu Hoàng được gọi là Tam tỷ kia với nhan sắc ngang ngửa nhưng lại có phần thành thục hơn, tò mò nhìn Long đang bị trói trong mớ dây leo phủ kín từ đầu đến chân.

"A...muội đem chút đồ linh tinh ấy mà, không làm phiền tỷ nữa." Tiểu Thất vội vã nói sau đó vác Long chạy về phòng của mình.

Khép cánh cửa đá lại, Tiểu Thất cởi trói cho Long rồi lại chói hắn vào giường trong tư thế dang hai tay hai chân và nhét một miếng rẻ vào miệng trong lúc hắn vẫn đang bất tỉnh. Xong rồi nàng chạy ra ngoài thì gặp nhau các tỷ tỷ khác đang từ sâu trong hang đi ra, ai cũng có hình dạng nửa người nửa nhện cực kì đáng sợ sau đó mới biến thành nhân dạng xinh đẹp không kém Tiểu Thất.

Một động bảy tỷ muội sống chung, bảy người đều có dung mạo xinh đẹp khiến nam nhân phải mê mệt, động này có tên gọi là Bàng Tơ Động.

"Mọi người đều xuất quan rồi...chúng mừng các tỷ!" Tiểu Thất nở nụ cười gượng nói, ánh mắt ném nhìn về phía phòng mình hơi lo lắng.

"Ừm! Bọn ta giờ đều đạt tới Ngũ Giai rồi, Thất Muội đã tìm được người thích hợp để tu luyện chưa?" Một nữ tử thành thục nhất, mặc một bộ váy màu đỏ rực rỡ nửa kín nửa hở thập phần quyến rũ lên tiếng, nàng chính là người lớn nhất ở đây và được gọi là Đại Tỷ!

"Muội...muội chưa...ngày mai muội sẽ cố gắng hơn!" Tiểu Thất nói dối khá ổn, nét mặt không lộ ra nét hấp tấp mất bình tĩnh nói.

"Nếu có khó khăn quá! Chi bằng để ta giúp muội vậy." Tam Tỷ mỉm cười nắm tay Tiểu Thất, nụ cười thân thiện nhưng ẩn chứa nhiều hàm ý. Tiểu Thất gật gật đầu : " Cảm ơn Tam Tỷ đã quan tâm! Các tỷ đều mới vừa xuất quan nên chắc đói rồi, thật may là trong hang vẫn còn thức ăn để muội đi chuẩn bị."

Nói rồi, cả bảy tỷ muội kéo nhau vào sâu tận cùng trong hang. Nơi đó là phòng ăn của bọn họ, chắc chắn nếu là người bình thường thì không một ai muốn biết trong căn phòng đó chứa những gì...!

Bữa tối của họ diễn ra rất lâu, khoảng vài tiếng sau họ mới rời khỏi đó sắc mặt ai lấy đều thỏa mãn. Sau khi ai đã về phòng đấy thì vẫn còn hai người ở lại là Tiểu Thất và Tam Tỷ của nàng.

"Nói thật cho ta...có phải cái thứ hôm nay muội đem về là con người không?" Tam Tỷ toàn thân mặc một bộ váy mỏng quyến rũ màu vàng, miệng xinh khẽ hỏi với thái độ nghiêm túc.

Vì chơi thân với nhau từ bé nên Tiểu Thất rất hiểu và tin tưởng Tam Tỷ liền kể về quá trình gặp và thổi kèn Long, sau đó định gϊếŧ hắn nhưng nhận ra hắn là một người sở hữu siêu tϊиɧ ŧяùиɠ. Nghe hết câu truyện ly kì, Tam Tỷ nét mặt trở nên căng thẳng hơn nói : " Vậy muội có định cho Đại Tỷ biết không?"

"Chính vì không đưa ra được quyết định nên muội mới hỏi tỷ đây, tỷ tỷ có cao khiến gì không?"

Đưa tay lên vỗ vỗ cái trán, Tam Tỷ nhíu cặp chân mày đăm chiêu suy nghĩ, nghĩ thế nào cũng là bất lợi cho Tiểu Thất bèn nói thật : " Luật của chúng ta đã đặt ra rồi, Đại Tỷ sẽ là người được gả đi trước rồi tới Nhị Tỷ, rồi tới ta sau đó đến các muội. Giấu hắn đi cũng không phải cách hay, thả đi thì khó lòng tìm lại thôi thì cho hắn cưới Đại Tỷ vậy."

Tiểu Thất nghe câu cuối mà buồn lòng, nàng không hề đề cập tới việc nàng thích Long ngay từ khi nếm được tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn. Nàng sợ nếu nói ra sẽ rất khó xử, nên nàng chọn cách im lặng gật đầu đồng ý với Tam Tỷ của mình.