Sinh Tồn Thời Mạt Thế

Chương 118: Sương mù thời mạt thế 14

Du Hành chả nhẽ cũng trà trộn vào sao.

Chế độ trưng binh trong nước rất nghiêm khắc, cũng có yêu cầu đi lính. Nam thanh niên khi đã đủ hai mươi mốt tuổi đều bị yêu cầu đi lính hai năm, khi gặp những nguyên nhân đặc biệt cũng có thể hoãn lại, thân thể có vấn đề có thể miễn đi. Nếu thật không muốn đi chỉ cần giao nộp thuế tương ứng là được.

Trong hai năm nếu có biểu hiện tốt có thể chính thức đạt được quân tịch. Đương nhiên, mỗi năm ở cơ sở cũng có điều kiện tuyển tương ứng, chỉ cần là người có lòng, thân thể tố chất đạt tiêu chuẩn là có thể đi.

Sau ăn tết, thân phận Lục Hằng này đã bước qua hai mươi mốt tuổi.

Sau khi vào thủ đô là khu sân vận động an toàn, Du Hành đi làm chuyện đầu tiên là hỏi về việc nhập ngũ khi đã hai mươi mốt tuổi.

Thật ra tháng Năm hằng năm - chính là thời gian tuyển dụng nam thanh niên khi đã hai mươi mốt tuổi đi lính. Thời gian đã qua bởi vì năm nay khói độc gây ra lộn xộn, sản xuất đều bị trì hoãn, càng đừng nói đến những việc như đi lính.

Tuy nhiên nếu có người yêu cầu tuyển dụng, cũng sẽ không trực tiếp từ chối. Rốt cuộc bây giờ là thời kỳ đặc biệt các khu an toàn đã thành lập đều yêu cầu phái binh canh gác, các loại nhiệm vụ giống như vận chuyển vật tư là những hành động rất nguy hiểm gây tổn thất rất nhiều binh lính.

Yêu cầu nhanh chóng phải bổ sung nguồn nhân lực mới.

Huống chi Du Hành còn nói: “Một mình tôi đến thủ đô, người thân đều không ở bên cạnh.”

Lấy cái cớ bản thân muốn tìm cha ruột rồi lại chứng minh thân phận, cũng nói ra thân phận của Trần Quý Thư không chút sai lệch.

Thẻ căn cước chỉ cần nhìn là biết rõ thật hay giả. Binh ca cảm thán cậu dũng khí lớn, lại nhìn thân thể cậu tuy rằng cao gầy nhưng là lại rất rắn chắc, về phương diện thân thể cũng xem như phù hợp, liền nói: “Tôi giúp cậu hỏi một câu.”

Kết quả cấp trên vừa vặn có thông báo xuống dưới, nói là có kế hoạch trưng binh, đã đủ hai mươi mốt tuổi đều có thể hưởng ứng lệnh triệu tập.

Vì thế đã để Du Hành đi làm kiểm tra, ở trong vòng kiểm tra thể năng, cậu biểu hiện đều đạt tiêu chuẩn, bởi vậy được đồng ý trở thành nhóm quân dự bị đầu tiên nhập ngũ.

Thật nhanh, người trong nhà Trương Gia Thuật cũng nhận được tin tức này, nhưng mà người trong nhà luyến tiếc cho hắn đi.

“Tuy rằng nói là đi sẽ không lo ăn uống, nhưng quá vất vả. Đây là con trai độc nhất của ta. Ông chấp nhận cho hắn đi chịu khổ, nhưng tôi không chịu được.”

Cuối cùng mẹ của Trương Gia Thuật dốc hết sức chống lại kiến nghị này, chính hắn cũng không muốn đi, đành phải đau khổ lại tiếp tục làm bài.

Mà đến quân đội, Du Hành có thể nói là như cá gặp nước, kiến huấn luyện viên của cậu ngầm cùng huấn luyên viên khác đều nói cậu: “Là hạt giống tốt”.

Lính mới không ít, hầu như mỗi ngày đều tăng lên. Nhưng cũng không ngừng loại bỏ những người chỉ biết ăn no chờ chết.

Nhân viên tới tới lui lui, cuối cùng khói độc lại lần nữa tiến đến phía trước ngừng lại.

Lần này khói độc tới hùng hổ, thời điểm nhìn xuyên thấu qua pha lê đặc chế, nồng đậm đến độ muốn chảy ra nước.

Mà trong lúc này, Du Hành nhận được một nhiệm vụ vô cùng đơn giản chính là ở trong sân vận động Hà Cai tuần tra, duy trì trật tự.

“Không cần coi thường nhiệm vụ này, đây là cơ hội tiếp xúc gần gũi cùng dân chúng, thân là một người quân nhân, ở cùng dân chúng như thế nào là một môn cần học hỏi… lúc nào cũng phải nhớ kỹ các ngươi là từ quần chúng mà ra…”

Lúc mà khói độc tiến đến, sân vận động Hà Cai đã tiếp nhận ba trăm ngàn người.

Cũng may ở lần trước, sau khi khói độc tan đi, tầng quản lý tổng kết kinh nghiệm, ở phương diện quản lý tiến hành thêm một bước cải tiến, chỗ ở của nhân viên cũng tiến hành điều chỉnh nên lúc này khá dễ quản lý.

Hơn nữa, ngày thứ ba khói độc đến, tầng quản lý để những lính mới như bọn Du Hành bắt đầu phân phát một loại đồ vật —— một chén nước.

Chén nước kia không phải nước bình thường, nghe nói là nghiên cứu mới nhất ra được dịch bồi dưỡng, giai đoạn hiện tại có thể làm nhiều loại rau dưa nảy mầm sinh trưởng thành công.

“Mọi người đều biết hiện tại điều kiện gian khổ, cũng không gạt mọi người, hiện tại đất bên ngoài đã bị axit làm cứng, theo nhà nông học nghiên cứu, ít nhất trong vòng 5 năm vô có cách phục hồi như cũ. Đây có nghĩa là lương thực của chúng ta càng ngày càng ít, rau quả cũng càng thêm khan hiếm.

Chúng ta cũng không biết khi nào khói độc sẽ tan đi, chuyên gia nghiên cứu khoa học của chúng ta đang không ngừng ngày đêm nghiên cứu, ở trước khi ra được thành quả, trước hết chúng ta cần sống sót.

Dịch bồi dưỡng trong tay mọi người là thành quả mới nhất, trước mắt chỉ cung cấp một trăm nghìn suất, hy vọng khi phân phối đến mọi người, có thể tận tâm mà bồi dưỡng, trợ giúp cung cấp số liệu có ích, thuận tiện giúp đỡ chuyên gia tiến thêm một bước cải tiến loại dịch bồi dưỡng này. Nếu có thể mở rộng, lương thực sau này của chúng ta cũng coi như có chỗ dựa.”

Sân vận động Hà Cai ở một phen diễn thuyết “Động chi lấy cường, hiểu chi lấy lí”*, phủi đi tương lai mù mịt không rõ, bắt đầu chuyên tâm mà dấn thân vào sự nghiệp vĩ đại.

*Động chi lấy cường, hiểu chi lấy lí: Sử dụng cảm xúc để gây ấn tượng với trái tim và lý trí của người khác, để khiến người khác hiểu.

Có người không đuọc chia dịch bồi dưỡng liền đi theo hàng xóm được chia dịch, bạn bè hoặc là thân thích cùng nhau nhìn chằm chằm dịch bồi dưỡng.

Thời điểm mỗi ngày tuần tra, Du Hành đều có thể nghe được giọng nói như này:

“A nẩy mầm nẩy mầm!!”

“Thật sự không cần thêm nướ© ŧıểυ vào sau? Đây cũng là phân bón mà……”

“Hạt giống của tôi tại sao vẫn không nảy mầm?”

“Đi thôi chúng ta đi đài tư vấn hỏi một chút, xem là hạt giống vấn đề hay do cái gì khác……”

Không thể không nói, quyết định này của cấp trên vô cùng đúng đắn.

Lúc trước cũng nói qua, con người một khi rảnh rỗi sẽ dễ dàng suy nghĩ vớ vẩn, lại dễ dàng gây chuyện tạo ra cãi vã mâu thuẫn.

Dân chúng không biết được những nỗ lực của cấp trên, trong lòng không tin tưởng, khu an toàn càng thêm bất ổn.

Nhưng ngay lúc này đây phân dịch bồi dưỡng xuống, thỉnh cầu mọi người chung tay cùng nỗ lực trồng rau quả, hỗ trợ cung cấp số liệu thực nghiệm, làm cho mọi người yên tâm trở lại—— không cần sợ hãi, chính phủ mà bọn họ dựa vào vẫn luôn nỗ lực, tương lai cũng không phải không có hy vọng.

Du Hành bị người giữ chặt: “Cậu trai, cậu nhìn xem hạt giống này của tôi vẫn cứ không mọc, có phải có vấn đề hay không Tôi thật sự vẫn luôn chăm sóc rất cẩn thận mà …”

“Anh đưa sổ ghi lại quá trình trồng cho tôi xem…… loại hạt giống của anh yêu cầu ngâm 24 giờ trước khi trồng, tôi nhìn trong sổ anh không có ghi lại, anh quên ghi rồi sao?”

Dich bồi dưỡng rốt cuộc không thể so với đất, bởi vậy ở khi gieo trồng hạt giống cần có một ít điều kiện chuẩn bị không giống nhau.

“Ai da thật đúng là quên. Cảm ơn cậu!”

Cũng may hắn sợ không thành công, chỉ cho vào đi một hạt làm thí nghiệm, đuọc phát năm hạt vẫn còn bốn.

Lúc nghỉ ngơi, Trương Gia Thuật nhảy lại đây tìm cậu: “Có phải mệt lắm không?” Thật sự không nghĩ ra vì sao nơi này có ăn có uống, bạn cũ lại muốn nhâp ngũ chịu khổ.

Du Hành cười: “Không mệt, lại muốn chỉ dạy?” ·

“Không có.” Trương Gia Thuật trề miệng ngồi bên cạnh cậu, “Không có tâm tình làm, mẹ tôi bắt tôi canh mấy cây con kia giống như canh tổ tông vây, làm sao có thể tĩnh tâm được……”

Kỳ thật đây cũng là thái độ bình thường của sân vận động Hà Cai gần đây, mặc kệ trồng trọt là thất bại hay thành công, chuyện để nói cuồn cuộn không ngừng, lúc hoảng sợ lúc la hét cũng là bình thường, làm không xong bài tập liền càng bình thường.

Trương Gia Thuật nhìn Du Hành đầu đầy mồ hôi, tóc cũng bị cạo, mồ hôi ở đầu hiện ra, trời nóng như vậy còn mặc đồ lính, vừa thấy đã nóng đến sợ.

“Ngươi nói, nếu không ta cũng tòng quân thì thế nào?”

Du Hành đánh giá hắn một chút: “Cậu có cái ý tưởng này cũng không tệ, chờ khói độc lần này tan đi lúc sau sẽ có một lần khảo hạch cho tân binh, đến lúc đó tôi hỏi giúp có còn tuyển không.”

Không nghĩ tới Trương Gia Thuật miệng run lên: “Hây, vẫn là thôi đi, đừng phiền toái, tôi trở về lại suy nghĩ …… Vậy tôi không quấy rầy cậu nghỉ ngơi, hẹn gặp sau.”

Du Hành cũng không để ở trong lòng, lại nghỉ ngơi mười phút, liền tiếp tục trực ban.

Những ngày về sau, số liệu thí nghiệm khổng lồ dũng mãnh tràn đến cấp cao, nhóm dịch bồi dưỡng thứ hai và hạt giống cải tiến cũng đã phát xuống, lúc này đây vẫn là môt trăm nghì. Nhóm những người đầu tiên biểu hiện đặc biêt tốt, lúc này đây vẫn được chia tiếp, hơn nữa đạt được một phần rau dưa làm khen thưởng. Biểu hiện không tốt, thái độ cũng không tốt lúc này chắn chắn không được phát tiếp.

Ngươi không muốn làm, còn lại hơn hai trăm ngàn người tranh nhau làm đó.

Trong lòng người có tính toán trước, phần lớn đều sẽ cố gắng làm phần công tác này, không nói gì khác, chỉ riêng rau dưa quý giá đến khiến người động tâm. Hơn nữa, nếu có biểu hiện tốt lọt vào mắt của cấp trên, chờ về sau kỹ thuật đào tạo dịch thật sự hoàn thành, nếu muốn nhận người, bản thân không phải là gần quan hưởng lộc hay sao?

Đây chính là chuyện tốt ngàn năm có một!

Tới thời điểm này, những vinh quang trước kia, công tác cho dù rất tốt đều cũng đã qua đi, vì cuộc sống ngày càng tốt, nhất định phải nắm lấy thời cơ này.

Mà công tác mỗi ngày của Du Hành chỉ có tuần tra. Đều nói người có muôn vàn tính cách, hợp nhau liền tiến tới, không hợp liền xa cách, nhưng là ở sân vận động Hà Cai này không có chuyện đó xảy ra, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cho dù lại chịu đựng, lâu ngày rồi cũng sẽ bùng nổ mâu thuẫn.

Tại đây có mấy trăm ngàn người sống chen chúc, với việc xử lý mâu thuẫn vô cùng coi trọng vì sợ sẽ làm ngọn lửa lan tràn, kíp nổ gây ra náo loạn lớn.

Phòng ngừa sự kiện dẫm đạp lẫn nhau là điều đầu tiên mà đội Du Hành được huấn luyện, bắt buộc phải biết.

Mà để làm điều này, cần phải ở lúc phát sinh mâu thuẫn lập tức dập tắt, quan trọng nhất là không cho tranh cãi mở rộng. Lúc sau muốn xử lí trách nhiệm, trừng phạt tính sau.

Mấy thứ này, Du Hành đều có thể làm được thật tốt. Cậu quả thực không giống như là ở độ tuổi này, một chút nóng nảy cũng không có.

Lần này thời gian khói độc nảy sinh giữa chiến dịch kéo dài, trong 57 ngày, chỉ bộc phát mười bảy xung đột nhỏ, toàn bộ đều kịp thời ngăn chặn cũng không có lan tràn.

Một thành quả lớn khác chính là nghiên cứu ra dịch bồi dưỡng đời thứ ba, hơn nữa căn cứ dịch bồi dưỡng đã cải tiến hơn mười loại rau quả hạt giống. Tuy rằng kỹ thuật trồng trọt không dùng đất mấy năm nay đã là thành thục, nhưng là trải qua cải tiến, dịch bồi dưỡng không thể nghi ngờ hiệu quả càng tốt.

Lúc này đây bị nhốt gần hai tháng, mỗi người thường thường còn có thể chia vài miếng lá cải ăn, phòng y tế đều thoải mái một ít.

Mọi người cũng coi như là tập mãi thành thói quen, khói độc sau khi kết thúc cũng không có vội vã về nhà, về nhà có ích lợi gì? Tốt xấu nơi này còn có ăn có ở.

Hơn nữa lúc này, khu an toàn cũng có việc làm cho bọn họ làm.

“Đây là cái gì đây?”

“Hương vị là lạ, cũng không biết là gì……”

“Quản nó là cái gì, dù sao không có khả năng hại chúng ta……”

Những binh lính mới như bọn Du Hành cũng bị phân công nhiệm vụ nhất định.

Cẩn thận quan sát qua bột phấn, Du Hành cũng không biết đây là thứ gì. Nói bột phấn từ đâu xuất hiện, cậu thật đúng là biết đây là từ đâu tới.

Ở ngay sau khi khói độc chấm dứt, liền có một đội quân đội đi hướng khu an toàn Thái Minh, khu an toàn Thái Minh là khu an toàn thư hai củathủ đô nghe nói viện khoa học quốc gia ở nơi đó, có được so viện khoa học Hà Cai càng thêm tiên tiến.

Chờ đến khi đoàn xe trở về, mang theo về rất nhiều bột phấn như thế này. Cấp trên còn để cho bọn họ trông coi, không cho mọi người trộm lấy hoặc là hủy hoại, vô cùng coi trọng.

Xử lý bột phấn cũng đơn giản, thêm một ít nước trộn hỗn hợp, sau đó đổ vào khuôn mẫu làm thành hình gạch khối.

“Chẳng lẽ dùng để xây nhà?”

“Không sai, đây là thành quả nghiện cứu mới nhất, có thể ngăn cách khói độc vô cùng tốt, mọi người cố gắng một chút, đây đều hy vọng sinh tồn về sau!”

Như vậy hằng ngày trải qua hơn hai năm, sinh hoạt bị phong bế lâu, sau đó là thông khí ngắn ngủi.

Tại đây trong hai năm, thành quả lớn nhất của khu an toàn sân vận động Hà Cai chính là thành lập một khu gieo trồng, tuy rằng chỉ có 500m vuông, nhưng là tận dụng đầy đủ, mọi người đều có thể tạm thời không lo về thức ăn.

Hôm nay là thời gian phụ đạo tâm lý, Du Hành mang theo người ở phía dưới tuần tra, nghe quảng bá canh gà mà tròng mắt lại nhanh chóng mà chuyển qua mỗi một chỗ.

“Đội sáu, đã xác định.” Trần Nghĩa lại đây nói nhỏ.

“Chờ một nói xong, đi bắt người.”

Hiện tại Du Hành là đội trưởng một đội gồm ba mươi người, lãnh đạo những binh lính mới. Một tuần nay thường xuyên xuất hiện sự kiện trộm cắp, đừng nói hộ gia đình nơi này ăn uống đều dựa vào khu an toàn phát, không có trữ lương thực, vẫn luôn có người có con đường của mình, hoặc là người nhà tham gia quân đội nên có trợ cấp, nếu không chính là tham gia lao động ở khu an toàncó thù lao.

“Nghèo giàu khác biệt” vẫn cứ tồn tại, cũng bởi vậy ăn trộm ăn cắp là chuyện chưa bao giờ ngừng hẳn.

Chờ phát thanh kết thúc, Du Hành lập tức bắt người. Bị bắt là một đoàn thể nhỏ, đều là mười ba, mười bốn tuổi thậm chí có bảy tám tuổi.

Người nhà lũ trẻ la lớn: “Bọn nhỏ là trẻ vị thành niên. Các người bắt bọn họ làm gì. Kêu lãnh đạo các ngươi tới!”

Du Hành không dao động, khói độc tàn sát bừa bãi nhiều năm như vậy, điều luật thời gian chiến tranh một khi thi hành là gần ba năm, cái gọi là luật bảo hộ vị thành niên phải xếp sau luật thời gian chiến tranh.

Cậu trực tiếp cho người bắt lại những bị gia trưởng đó, trước khi bắt đã báo cáo cho cấp trên, cậu không sợ hãi cái gì.