Sau Khi Bị Đại Lão Đọc Tiếng Lòng, Tôi Lật Xe

Chương 10: Một chàng trai thông minh

Khó chịu…

Thời Vị chớp chớp hàng mi dài của mình.

Mở mắt ra, cậu thấy Quý Hàn Xuyên ngồi bên cạnh với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Chồng…” Thời Vị lên tiếng, phát hiện giọng mình khàn đặc, trong lòng có chút hoảng sợ không rõ lý do: “Em bị sao vậy?”

Quý Hàn Xuyên mím môi: “Con của cậu, Quý Tra Tra, đã mất rồi.”

“Cái gì?” Thời Vị chưa kịp phản ứng, khi cậu nhớ ra Quý Tra Tra là gì, lập tức hoảng loạn ngồi dậy, nắm chặt tay Quý Hàn Xuyên: “Con của chúng ta thế nào rồi!? ”

Quý Hàn Xuyên rất bình tĩnh: “Đã chuyển thành viêm dạ dày cấp tính.”

Thời Vị:…

Thời Vị nằm xuống giường, nhìn lên trần nhà trắng xoá, bắt đầu hồi tưởng.

Cậu đã tự đấm vào bụng để làm Quý Hàn Xuyên ghê tởm, khiến dạ dày nổi loạn dẫn đến cảm giác buồn nôn, sau đó cậu nôn khan trước mặt Quý Hàn Xuyên và luật sư, rồi ngất đi.

A Di Đà Phật, may mà ngất đi, nếu không dù mặt dày đến đâu cũng không thể đối mặt với tình huống tiếp theo.

Quý Hàn Xuyên lạnh lùng hừ một tiếng: “Để không ly hôn, cậu thật sự là chịu đựng cực khổ.”

Thời Vị cúi đầu: “Để thu hút sự chú ý của chồng, làm chồng thay đổi quyết định, em hi sinh thân thể chẳng là gì.”

“Hi sinh thân thể?” Quý Hàn Xuyên nhìn anh đầy ẩn ý: “Lẩu cay cực nóng, mười mấy đĩa thịt và bia, quả thật là làm khó cơ thể cậu.”

Thời Vị:…

Sao anh biết được!

Quý Hàn Xuyên tốt bụng giải thích: “Cậu quên đổ rác rồi.”

[Kí chủ, tình hình hiện tại rất nguy hiểm.]

Thời Vị:… Tôi biết rồi.

Quý Hàn Xuyên híp mắt: “Cậu thực sự không vui khi ly hôn sao? Tôi thấy cậu ăn uống rất vui vẻ, trước đây cậu nói yêu tôi đều là giả sao?”

[Kí chủ, nguy cơ mất hình tượng đạt mức cao!]

Tình hình không ổn, giọng nói lạnh lùng của hệ thống có chút sốt ruột.

Thời Vị: Tôi biết!

Cậu buông thả hét lên: “Đúng vậy! Em chính là ăn uống thái quá! Em chính là uống rượu giải sầu! Ai bảo anh muốn ly hôn với em!”

Quý Hàn Xuyên: ?

“Chờ em xuất viện, em còn muốn ăn nữa!” Thời Vị quyết định quay lưng lại, đưa sau đầu về phía Quý Hàn Xuyên: “Em sẽ không còn yêu thương cơ thể mình nữa, dù sao anh không cần, em yêu thương có ích gì?”

Quý Hàn Xuyên:…

Thời Vị cắn chặt môi dưới, cố gắng nhịn cười đến run rẩy toàn thân.

Ôi, mình thật sự là một chàng trai thông minh!

[Kí chủ, tuyệt vời.]

Thời Vị cuộn chăn, lưng run rẩy trông càng thêm tội nghiệp.

Quý Hàn Xuyên lặng lẽ thở dài: “Tôi đã nói sẽ bồi thường cho cậu.”

“Hừ! Đền bù đó làm sao so được với anh?”

Còn có thể tăng thêm vài triệu không?

“Cậu muốn thế nào mới chịu ly hôn?”

Thời Vị trái lương tâm nói: “Em không muốn ly hôn với chồng.”

Đừng nghĩ đẩy bóng trở lại đây.

“Thời Vị, tôi đã nói rồi, hôm nay dù thế nào cũng phải ly hôn với cậu. Luật sư đang ở bên ngoài, cậu ngoan ngoãn ký tên đi, tôi…” Quý Hàn Xuyên đưa tay kéo Thời Vị lại, đôi mắt đỏ ửng của Thời Vị cứng rắn không nhìn anh.

Anh do dự nói: “Sau này tôi sẽ còn đến thăm cậu.”

Thời Vị: ?

Có ý gì đây, sau này còn đến thăm tôi, có phải coi tôi là lốp xe dự phòng không?

Tên khốn nạn này, dám biến tôi thành lốp xe dự phòng của Hứa Hi Thụy!

Thời Vị cắn môi: “Vậy tại sao còn phải ly hôn?”

“Cuộc hôn nhân này không phải là mong muốn của tôi.” Quý Hàn Xuyên nhìn Thời Vị với vẻ mặt dịu hơn: “Thời Vị, tôi xin lỗi vì đã làm tổn thương cậu, nhưng cậu xứng đáng có một người yêu cậu thật lòng.”

Thời Vị ngây người nhìn anh.

Còn người Quý Hàn Xuyên này lạnh lùng như vậy, bây giờ lại có cảm giác dịu dàng, giống như ánh sáng hoàng hôn bên ngoài cửa sổ lúc này.

Linh hồn yêu cái đẹp trong cậu đang động đậy.

Nhưng, người này là con mồi béo bở của Hứa Hi Thụy.

Thời Vị ngay lập tức mất hứng, nhẹ gật đầu: “Gọi luật sư vào đi.”

Luật sư đặt bản hợp đồng ly hôn trước mặt Thời Vị.

Thời Vị không nhìn, cầm bút ký tên lên giấy.

Khi ngòi bút vừa chạm vào giấy, điện thoại của Quý Hàn Xuyên đột nhiên reo.

Quý Hàn Xuyên nhìn vào tên trên màn hình, trán anh nhăn lại.

Anh trực tiếp tắt máy, ra hiệu cho Thời Vị tiếp tục ký.

Thời Vị vừa viết xong một chữ “Thời”, đột nhiên, điện thoại của tất cả mọi người trong phòng bệnh đều reo lên, tiếng chuông lộn xộn làm người ta đau đầu.

Thời Vị:???

Sự kiện huyền bí?

Luật sư hoảng hốt hỏi Quý Hàn Xuyên: “Sao ông lão Quý lại gọi điện tới?”

Ngay lập tức, khuôn mặt điển trai của Quý Hàn Xuyên như bị phủ một lớp băng giá, đường viền hàm hoàn hảo cũng trở nên cứng đờ.

Quý Hàn Xuyên bắt máy: “Ông nội.”

“Cháu muốn khiến ông nội tức chết sao, Quý Hàn Xuyên!!” Âm thanh mạnh mẽ từ điện thoại truyền ra.

Quý Hàn Xuyên: “Cháu không có ý định đó.”

“Không có? Vậy tại sao lại ép Thời Vị ly hôn? Nghĩ rằng âm thầm tìm luật sư ly hôn thì ta không biết à?”

Quý Hàn Xuyên:…

“Cháu đã chiếm hời của thằng bé còn muốn bỏ rơi nó, cháu không chịu trách nhiệm như vậy, có xứng là hậu duệ của nhà họ Quý chúng ta không?”

Quý Hàn Xuyên: “Nếu theo di truyền gen, cháu là.”

“Cháu! Cháu thật sự muốn làm ta tức chết sao?”

“Cháu không có ý định đó.”

“Cháu, cháu, cháu… cái tên không có trách nhiệm!”

Lời lẽ như vòng lặp khiến bên kia điện thoại phát ra vài tiếng thở nặng nhọc, mãi mới bình tĩnh lại, tiếp tục gào thét: “Ta không quan tâm, cháu không thể ly hôn với Thời Vị, thằng bé vừa đẹp trai lại yêu cháu như vậy, cháu đi đâu mà tìm được người khác?”

“Nhưng chúng cháu…”

“Cháu dám ly hôn, ta sẽ rất buồn, buồn sẽ dễ bệnh, bệnh sẽ……”

Quý Hàn Xuyên kiên nhẫn chịu đựng: “Cháu hiểu rồi.”

“Hừ, biết vậy là tốt!”

Gác máy, Quý Hàn Xuyên quay lại nhìn Thời Vị, toàn thân toát ra khí tức đáng sợ khiến người khác không dám lại gần.