Xuất Phát Điểm Từ Diễn Viên Quần Chúng

Chương 1: Đời trước

“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.”

“Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.”

“Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.”

“Chúng tôi cũng vậy... tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.”

“Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.”

...

Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn.

Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay... thực sự không dễ dàng gì.

Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà.

Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?”

“Đúng vậy... người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo diễn đều rất thích chọn.”

“Anh ta còn rất nhiệt huyết, không bao giờ nghỉ ngơi, tất nhiên là tìm được tài nguyên.”

...

Giải trí Tinh Diệu không phải là một công ty lớn, trong vài năm qua còn đào thải một số nhân viên, hiện tại công ty có khoảng hơn một trăm nhân viên và nghệ sĩ, công ty chỉ thuê một tầng làm văn phòng, ngoài lãnh đạo có phòng riêng, các quản lý bình thường đều làm việc chung.

Trước đây không phải như vậy, nhưng bây giờ... là do cuộc sống khó khăn, bánh vẽ của sếp cũng không còn tròn như trước.

Hiện tại, trong công ty cũng chỉ có nghệ sĩ dưới tay của Tô Hướng Dương vẫn còn việc để làm.

Mọi người nhắc đến Tô Hướng Dương, đều có chút kính nể, Tô Hướng Dương làm việc không biết mệt mỏi, bọn họ không thể làm được như vậy.

Lúc này, cửa văn phòng mở ra, một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi bước vào, không ai khác chính là Tô Hướng Dương.

Tô Hướng Dương năm nay ba mươi lăm tuổi, chiều cao trung bình, vì thường xuyên ở trường quay, cũng không chú ý chống nắng như ngôi sao minh tinh, nên da hơi đen, nhưng ngũ quan rất đẹp, còn chưa bị hói, trong độ tuổi của mình cũng được xem là dạng đẹp trai anh tuấn.

Nghe nói trước đây anh từng làm diễn viên, chỉ là không nổi tiếng, sau đó lại gặp chuyện, nên tập trung làm quản lý.

Còn chuyện gì... ngón trỏ, ngón giữa và ngón áp út của tay trái Tô Hướng Dương đều bị cắt ngắn một đoạn, giống như bị cắt đứt một lần.

Đúng là bị cắt đứt.

Bản thân anh không có năng khiếu diễn xuất, lại bị tàn tật, Tô Hướng Dương không thể làm ngôi sao, chỉ có thể làm quản lý.

Nhưng anh có chút quan hệ trong giới, lại chịu thương chịu khó, sau khi làm quản lý thì kiếm được không ít tiền.

“Anh Tô, về rồi à?”

“Anh Tô, ăn chưa?”

“Anh Tô...”

...

Mọi người lần lượt chào hỏi Tô Hướng Dương.

Tô Hướng Dương mỉm cười, đáp lại từng người.

Lúc này, đột nhiên có người nói: “Weibo lại sắp bùng nổ rồi! Trời má ơi, Quý Vệ Ngôn thế mà lại có dính líu đến một phú bà?”

“Quý Vệ Ngôn?” Tô Hướng Dương nghe thấy cái tên này, có chút sững sờ.

Quý Vệ Ngôn vừa giành được giải ảnh đế, nổi tiếng là không để một hạt cát lọt vào trong mắt, từng bị cấm diễn vài năm vì đánh nhà đầu tư, người như vậy, cũng sẽ dính líu đến phú bà?

Tô Hướng Dương lấy điện thoại ra mở Weibo, nhìn vài lần, đang suy nghĩ xem chuyện này sẽ ảnh hưởng đến giới của bọn họ thế nào, thì có cuộc gọi đến.

Một nghệ sĩ dưới tay của anh gặp vấn đề, đoàn phim đã thương lượng xong chỉ còn thiếu ký hợp đồng lại đột nhiên muốn đổi người.