Liên Hôn Với Điên Phê Cấm Dục, Mỹ Nhân Lạnh Lùng Được Sủng

Chương 3

Quản lý dẫn đầu ở phía trước, Tô Thời Tửu cùng hơn mười người lần lượt tản ra, đi theo phía sau, thẳng đến căn phòng cuối hành lang.

Sau khi đến Tô Thời Tửu có nghe người ta bàn tán, nói căn phòng kia ngày thường không mở cửa, chỉ khi nào gặp khách có thân phận cực kỳ đặc biệt tôn quý, mới phá lệ mở cửa.

Quản lý đứng trước cửa, hít sâu một hơi, cẩn thận gõ cửa.

Chờ đến khi bên trong truyền đến tiếng trả lời, anh ta mới đẩy cửa ra, nháy mắt ra hiệu với mọi người.

Hơn mười người dưới sự chỉ huy lần lượt đi vào.

Tuy Tô Thời Tửu mới đến, nhưng bởi vì ngoại hình xuất chúng, nên đã có thể đứng ở vị trí gần trung tâm. Cậu ít nhiều cũng biết quy tắc ở đây, sau khi vào cũng không nhìn loạn, mà là cụp mắt xuống, vẻ mặt ngoan ngoãn, cộng thêm việc trên người chỉ mặc áo sơ mi và quần jean bình thường, nhìn qua thật sự có chút dáng vẻ của sinh viên đại học.

Đám người đứng thành một hàng, như món hàng chờ được lựa chọn.

Ngay lúc này, Tô Thời Tửu đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt sắc bén rơi trên người mình.

Tô Thời Tửu khẽ ngước mắt lên, ánh mắt lập tức bị người đàn ông mặc âu phục giày da, khí chất vô cùng cường đại đang ngồi ngay ngắn trên ghế sofa da thật giữa phòng bắt được.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Tô Thời Tửu sửng sốt.

Chỉ thấy người đàn ông kia bắt chéo hai chân, dựa lưng vào sofa, cánh tay tùy ý đặt trên thành ghế, tư thế nhàn nhã ung dung. Đường quai hàm đối phương sắc nét, cánh mũi có một nốt ruồi nhạt màu không dễ nhận ra, nhưng vẫn toát lên vẻ lạnh lùng, lông mày hiên ngang như ngọn núi, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Lúc này, hắn đang híp đôi mắt màu nhạt, dùng ánh mắt lạnh lùng đánh giá Tô Thời Tửu.

"Tổng giám đốc Cố, anh xem có người nào vừa mắt không?"

Ở bên cạnh, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, trên mặt mang theo nụ cười nịnh nọt, cung kính ngồi bên cạnh người đàn ông được gọi là tổng giám đốc Cố: "Lần này anh đến đột ngột, bên tôi cũng không có chuẩn bị gì, nếu không nhất định sẽ gọi người mẫu nam đến... Nhưng mà mấy em tiếp rượu ở câu lạc bộ này, nhan sắc cũng được lắm."

Gã vừa nói, vừa cúi đầu, hai tay cung kính đưa điếu xì gà lên.

Xì gà được châm lửa, bốc lên làn khói mảnh màu nhạt.

Cả phòng chìm trong im lặng.

Yên tĩnh đến mức tất cả mọi người đều có thể nghe thấy tiếng xì gà cháy.

Tô Thời Tửu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nghe thấy đối phương mở miệng, giọng nói khàn khàn đánh giá: "Người ở giữa cũng được."

Người ở chính giữa, không phải là Tô Thời Tửu.

...

Tổng giám đốc Cố chỉ chọn thanh niên đứng ở vị trí trung tâm kia.

Sau khi Tô Thời Tửu cùng mười mấy người còn lại lui ra khỏi phòng VIP, họ không được phép rời đi ngay lập tức, mà phải chờ ở hành lang với tư cách là nhân viên dự bị.

Giữa chừng, quản lý có việc phải rời đi.

Tô Thời Tửu đứng trước bồn rửa tay, dòng nước lạnh chảy róc rách trên những ngón tay trắng nõn của cậu.

"Cậu mới đến cũng đừng buồn quá." Một người đứng cách Tô Thời Tửu không xa, miệng thì an ủi nhưng trên mặt lại mang theo ý cười, khiến người ta không phân biệt được là đang thông cảm hay là đang hả hê.

Dừng lại mấy giây, anh ta mới cười tủm tỉm bổ sung nốt câu còn lại: "Dù sao thì trên thế giới này, cũng không phải ai cũng thấy cậu đẹp trai, chắc ông chủ này cũng là một trong số đó, đúng không?"

"Đúng vậy, ai mà ngờ được ông chủ lớn lại không chọn cậu mà lại chọn Lý Ngô chứ? Uổng công quản lý coi trọng cậu như vậy, còn cố ý gọi cậu đến, kết quả lại không dùng đến, haizzz."

"Nói đi cũng phải nói lại, lần này chắc ít nhất Lý Ngô cũng phải kiếm được chừng này chứ?" Có người giơ tay ra hiệu.

"Chắc chắn rồi, hơn nữa tôi thấy người trong phòng kia không giống người tầm thường, nếu có thể nhân cơ hội này bám theo được, thì sau này vinh hoa phú quý..."

Câu nói còn chưa nói hết, nhưng mọi người đều hiểu ý.

"Vẫn là anh Lý lợi hại."

"Ngày mai nhất định phải kêu anh Lý mời cơm đấy nhé? Hahaha."

Một nhóm nam nữ túm tụm lại với nhau cười nói, phần lớn đều kẹp trong tay điếu thuốc lá dài và đắt tiền, làn khói thuốc lượn lờ, tiếng cười phát ra vô cùng chói tai.

Tô Thời Tửu nhìn thấy cảnh tượng này từ trong gương, cũng cười nhạo một tiếng.

Nhóm người này cố tình nói những lời này trước mặt cậu, chẳng phải là đang muốn nhân lúc quản lý không có mặt để kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu hay sao?

-- Khoảng thời gian trước, Tô Thời Tửu nhận được một tin báo ẩn danh, nói rằng câu lạc bộ có tên là Đế Thủy này, bề ngoài lấy quán bar ở tầng dưới làm vỏ bọc, trên thực tế trong phòng VIP sẽ tiếp đãi một số khách hàng cao cấp, có thể liên quan đến việc ép buộc phụ nữ cung cấp một số dịch vụ đặc biệt.

Vì nguồn tin là một ẩn số, hơn nữa lại chỉ gửi riêng cho Tô Thời Tửu, chưa chắc đã chính xác, cho nên Tô Thời Tửu dự định sẽ bí mật điều tra trước, đợi đến khi phát hiện ra có chuyện này thật thì sẽ giao nộp toàn bộ bằng chứng mà cậu quay chụp được cho cảnh sát.

Nhân tiện cũng có thể khai thác được một số tin tức có giá trị.